Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Quân công tử, ngươi thật lợi hại, làm người ta đau như vậy.” Lang Huyên õng à õng ẹo mà nói.
“Ngươi cho rằng ta không dám động thủ ở hoàng cung của Tu La Ma Quốc sao?”
Hình như nhìn thấu suy nghĩ của Lang Huyên, Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Rõ ràng là nụ cười thực tuấn tú, nhưng trong mắt Lang Huyên, nụ cười này lại giống như ma quỷ.
Nàng ta luôn bày mưu lập kế, am hiểu nghiền ngẫm nhân tâm, nhưng khi đối mặt với Quân Tiêu Dao, nàng ta lại đoán không ra hắn đang nói thật hay nói giỡn.
“Quân công tử có thể buông tay trước không, Lang Huyên không dám xằng bậy.” Cuối cùng Lang Huyên vẫn lui một bước.
Bởi vì nàng ta thật sự sợ Quân Tiêu Dao động thủ với mình.
Dù sao Quân Tiêu Dao chính là một tên không cố kỵ cái gì, nói giết Đọa Vũ Thánh Tử là giết ngay.
Còn Thi Hài Long Tộc Long Côn vừa rồi nữa, Quân Tiêu Dao cũng trực tiếp giết chết như vậy.
Đổi lại là Lang Huyên, muốn giết Long Côn cũng phải tự hỏi một phen, dù sao nội tình của Thi Hài Long Tộc cũng không kém gì Tu La Ma Quốc.
Quân Tiêu Dao buông lỏng tay ra, mở miệng nói: “Ngươi có biết Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo?”
Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói vậy, Lang Huyên hơi nhướng đôi mày đẹp lên, nói: “Chẳng lẽ Quân công tử tiến vào Táng thổ là vì tìm kiếm loại Bất Tử Dược đỉnh cấp này?”
“Đúng vậy, chuyện khác đều đừng hỏi, ta chỉ hỏi ngươi có biết nơi nào có không?” Quân Tiêu Dao nói.
Lang Huyên suy tư một lát, sau đó nói: “Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo rất ít được phát hiện ở Táng thổ thập vực, mặc dù ngẫu nhiên có thể xuất hiện một cây, cũng sẽ lập tức bị đại nhân vật tìm được.”
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì hơi nhíu mày, nhưng hắn vẫn mở miệng nói: “Ngươi đã quên một chỗ sao?”
“Nơi nào.” Lang Huyên nói.
“Táng Giới!” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao đanh lại.
Sâu trong đôi mắt xinh đẹp của Lang Huyên chỗ cũng hiện lên một tia sáng.
Quả nhiên Quân Tiêu Dao này là nhắm vào sự kiện Táng Giới mở ra.
“Quân công tử, Táng Giới này chính là cơ duyên của sinh linh Táng thổ chúng ta, nếu ngươi đi vào, khó tránh khỏi sẽ khiến các vương khác bất mãn.”
Thực lực Quân Tiêu Dao cường hãn như thế, nếu hắn tiến vào Táng Giới thì những người khác còn có cơ duyên nào để lấy?
Lời Lang Huyên nói làm Quân Tiêu Dao bật cười.
“Những người khác bất mãn liên quan gì đến ta, đến lúc đó trấn áp tất cả là được.” Quân Tiêu Dao nói.
Tuy rằng hắn lẻ loi một mình tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng đứng sau lưng hắn chính là hai đại Hoang Cổ thế gia.
Hơn nữa hình như Quân gia còn từng gây nên động tĩnh rất lớn ở Táng thổ.
Quân Tiêu Dao tin chắc, những cường giả Táng thổ đó không dám ỷ lớn hiếp nhỏ trêu chọc hắn.
Đương nhiên, nếu thật sự muốn trêu chọc thì Quân Tiêu Dao cũng không sợ.
Hắn không chỉ có vật bảo mệnh của Thập Bát Tổ, Khương Đạo Hư cũng cho hắn rất nhiều vật hộ thân.
Quân Tiêu Dao thật sự có tự tin này.
Lang Huyên cũng không biết nên nói cái gì, trước mắt trừ đáp ứng ra thì hình như không có lựa chọn nào khác.
Nàng không chỉ kiêng kị bản nhân Quân Tiêu Dao, mà còn suy xét đếnqq thế lực sau lưng hắn.
Hơn nữa hình như Lang Huyên nghe nói, trong Táng Giới còn có động tĩnh do nhân vật thuộc Quân gia kia truyền ra.
Có loại bối cảnh và thế lực này, Lang Huyên cũng không muốn là kẻ địch với Quân Tiêu Dao.
Huống chi Quân Tiêu Dao còn phù hợp khẩu vị của nàng như vậy.
“Vậy được rồi, Lang Huyên nguyện ý cùng Quân công tử đi đến Thập Vương thịnh yến, nhưng ngược lại, Quân công tử nên báo đáp bản công chúa như thế nào?” Lang Huyên nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp mang đầy lửa nóng.
Ánh mắt này như hận không thể nuốt Quân Tiêu Dao vào trong bụng.
Nhưng từ trình độ nào đó thì Lang Huyên cũng thật sự muốn nuốt bộ phận nào đó của Quân Tiêu Dao vào trong bụng.
Nhìn thấy Lang Huyên đáp ứng, Quân Tiêu Dao cũng tạm thời thu lại địch ý, cqòn về chuyện có thu Lang Huyên làm nha hoàn hay không thì cũng không quan trọng lắm.
Mà đúng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao truyền đến âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở Táng Giới!”
“Quả nhiên có nhiệm vụ đánh dấu sao?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Hắn cũng không cảm thấy có gì bất ngờ, ngược lại nó cũng nằm trong dự đoán của hắn.
“Quân công tử, nếu không chê thì tạm thời ở lại tẩm cung của nô gia đi, chờ đến Thập Vương thịnh yến mở ra thì chúng ta cùng đi.” Lang Huyên mở miệng nói.
Xưng hô của nàng ta đã từ bản công chúa biến thành nô gia.
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Quân Tiêu Dao thật sự chinh phục Lang Huyên.
Nếu Quân Tiêu Dao chỉ có dung mạo, vậy có lẽ Lang Huyên chỉ xem hắn là một sủng vật, tiểu bạch kiểm linh tinh.
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao lại có thực lực sánh vai với dung mạo.
Lang Huyên cũng coi như chịu phục.
“Cũng được.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao dứt khoát đáp ứng như thế, trong đôi mắt xinh đẹp của Lang Huyên hiện lên một ý cười như gian kế thực hiện được.
“Chó con, ở tẩm cung của bản công chúa, còn có thể thoát khỏi lòng bàn tay của bản công chúa sao?” Lang Huyên đắc ý nói thầm trong lòng.
Ở phương diện vũ lực, nàng ta thật sự không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Nhưng nàng là nữ nhân.
Đối với nam nhân mà nói, nữ nhân chính là vũ khí có lực sát thương lớn nhất.
Nàng không tin Quân Tiêu Dao có thể chống lại được mị hoặc của nàng.
Hiện tại sở dĩ Quân Tiêu Dao cự tuyệt, theo Lang Huyên thấy, có thể là vì mặt mũi mà thôi.
Hắn không muốn lập tức luân hãm trong tay nàng ta.
“Đám nam nhân đều là lũ háo sắc, bản công chúa cũng không tin ngươi là chính nhân quân tử.” Lang Huyên nghĩ thầm.
Chỉ cần ở chung một chỗ, còn sợ không có cơ hội sao?
Lang Huyên đã bắt đầu ảo tưởng mình tận tình rong ruổi trên người Quân Tiêu Dao.
Mà bên kia, Tần Tiên Nhi thấy tình cảnh như vậy thì gương mặt xinh đẹp cũng hơi ảm đạm.
Nhưng Lang Huyên có thể tìm được nam tử mình vừa ý, Tần Tiên Nhi mất mát nhưng đồng thời cũng cảm thấy vui vẻ cho nàng ta.
Đám liếm cẩu đứng ngoài cung đều thương tâm muốn chết, quả thực mất đi ý nghĩa nhân sinh.
Thân như cây khô, tâm như tro tàn là hình dung thỏa đáng nhất.
Cho nên nam nhân tuyệt đối không thể làm liếm cẩu.
Nói không chừng lúc ngươi đang liếm nữ thần, nữ thần lại đang tìm mọi cách để liếm nam nhân khác.