Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể không có phân chia cao thấp, trong những cuộc chiến xưa nay thì hai bên có thắng có thua, trước nay không bên nào có thể thật sự nghiền áp bên còn lại.
“Là bá thể cổ đại tàn khuyết kia, Sở Thiên Bá sao?”
Nghe thấy những lời nghị luận chung quanh, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một ám quang.
Tất nhiên hắn cũng biết rõ thông tin của Thập Tiểu Vương, cũng có một chút hiểu biết đối với Sở Thiên Bá.
Nói thật, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Thương Thiên Bá Thể.
Loại thể chất này là một trong những thể chất ít ỏi có thể tranh phong với Hoang Cổ Thánh Thể, hơn nữa giữa hai bên còn có cảm giác như túc địch.
Cứ như đối thủ số mệnh.
“Sở Thiên Bá, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
Đến lúc này Thập Vương thịnh yến cũng đã kéo màn.
Mà các Thập Tiểu Vương đã không có hứng thú tranh đấu với nhau.
Bọn họ liên thủ cũng đánh không lại Quân Tiêu Dao, nội đấu chỉ tăng thêm độ ngu xuẩn của bọn họ.
Mà thế lực sau lưng Thập Tiểu Vương cũng không muốn để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.
Ánh mắt một ít cường giả lập loè, đang âm thầm tính toán kế hoạch sau đó.
Nói ngắn gọn, bọn họ nhất định phải ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới!
Chuyện ở Thập Vương thịnh yến cũng thật sự lan truyền khắp toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ.
Lần này, toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ đều như muốn nổ tung.
Tất cả sinh linh Táng thổ vừa nghe thấy tin tức này thì phản ứng đầu tiên đều là, con mẹ nó ngươi đang đùa ta à?
Sau đó, sau khi hiểu biết tình hình chân chính, họ đều cứng họng, không thể tin được.
Mỗi một thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương cũng đủ để quét ngang một phương, là kẻ đứng đầu một vực.
Kết quả hiện tại, chư vương liên thủ cũng không thể làm Quân Tiêu Dao bị tổn thương mảy may nào, thậm chí còn bị phản sát vài vị.
Điều này không khác gì sét đánh giữa trời quang đối với các sinh linh Táng thổ.
Nhưng khi biết được Quân Tiêu Dao ở ngoại giới cũng là thiên kiêu vô địch, tâm tình bọn họ cũng coi như hơi bình ổn lại một chút.
Nếu thiên kiêu Tiên Vực ngoại giới đều yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, vậy những sinh linh Táng thổ càng chịu đả kích mạnh hơn nữa.
Sau khi Thập Vương thịnh yến kết thúc, Quân Tiêu Dao vẫn ở lại chỗ Lang Huyên.
Vài ngày sau, bọn họ sẽ cùng đi đến cái khe Táng Giới.
Quân Tiêu Dao cũng có thể đi hoàn thành nhiệm vụ đánh dấu.
Trong sương phòng xa xỉ của lâu thuyền, Quân Tiêu Dao đang tùy ý dựa vào bên cạnh giường.
Tần Tiên Nhi và Lang Huyên đứng một trái một phải bóp vai cho Quân Tiêu Dao.
Bàn tay nhỏ như ngọc mềm mại của hai nàng cực kỳ có tiết tấu mà bóp vai cho Quân Tiêu Dao, khiến hắn vô cùng thoải mái.
Đổi là trước kia, tuy Lang Huyên thích Quân Tiêu Dao đến mấy, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm chuyện của thị nữ như vậy.
Nhưng sau khi chứng kiến sự cường thế bá đạo của Quân Tiêu Dao trong Thập Vương thịnh yến, trái tim nàng ta đã hoàn toàn hòa tan.
Tính cách nàng ta cực kỳ cường thế, muốn cưỡi trên người Quân Tiêu Dao. Hiện tại lại luôn ảo tưởng trong đầu là bị Quân Tiêu Dao cưỡi.
Càng mãnh liệt càng tốt.
Tốt nhất có thể chơi hư nàng ta luôn.
Lang Huyên cũng không biết tại sao tâm lý của mình lại xảy ra chuyển biến lớn như thế.
Có thể là do các nam nhân trước kia nàng ta gặp được đều mang tư thái khom lưng uốn gối, không khác gì con chó.
Mà Quân Tiêu Dao lại là người đầu tiên bá đạo như thế trước mặt nàng ta.
Đam mê kỳ quái trong lòng Lang Huyên thức tỉnh rồi.
“Quân công tử, ngươi cho rằng bọn họ sẽ để ngươi bình yên tiến vào Táng Giới sao?” Lang Huyên vừa bóp vai cho Quân Tiêu Dao, vừa nói.
Nàng ta đã bắt đầu suy xét mọi chuyện cho Quân Tiêu Dao.
“Không sao cả, nếu bọn chúng muốn ngăn cản, ta sẽ để chúng biết cái gì gọi là tuyệt vọng.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn biết, hắn giết thiên kiêu các chủng tộc như Bát Tí Chu Ma tộc và Huyết Sát tộc, bọn họ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đừng nói để Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới, thậm chí họ còn có khả năng ôm ấp tâm tư diệt sát Quân Tiêu Dao.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý.
Chỉ cần những thế lực chủng tộc đó dám ra tay thì Quân Tiêu Dao sẽ làm bọn chúng biết cái gì gọi là hối hận!
Nghe thấy Quân Tiêu Dao lạnh nhạt khí phách lên tiếng như thế, trái tim thiếu nữ của Lang Huyên càng tê dại.
Đào nguyên chảy nước, ứa ra róc rách.
Hừm, chỉ đang hình dung phong cảnh, tuyệt đối không có nghĩa khác.
“Ướt?” Quân Tiêu Dao cúi đầu nhìn thoáng qua.
“Ưm.” Lang Huyên yếu ớt khẽ kêu như tiếng muỗi, kiều nhan nhiễm hồng đào.
“Vậy còn không mau mau đi xuống, đừng làm ướt giường của Quân mỗ.” Quân Tiêu Dao vung tay, đẩy Lang Huyên ra.
Lang Huyên: “???”
Con mẹ nó... Thứ thẳng nam sắt thép!
Cho dù là nữ tử diễm tuyệt thiên hạ như Lang Huyên cũng nhịn không được muốn chửi thề.
Rõ ràng bề ngoài là chó con tuấn tú, cố tình trái tim lại là thẳng nam sắt thép.
Tần Tiên Nhi bên cạnh cũng nhịn không được phì một tiếng bật cười.
Nàng phát hiện, hiện tại mình đã không chán ghét Quân Tiêu Dao như lúc đầu nữa.
Vị công tử tuấn tú này, tuy ngày thường như kẻ ác không nói nhiều, nhưng có đôi khi cũng rất thú vị, rất đáng yêu.
...
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao nhàn nhã chờ đợi tiến vào Táng Giới.
Những vị vương, thiên kiêu Táng thổ còn lại như Long Tường, Mặc Lăng, Cửu U Ngao lại đang tìm mọi cách tăng thực lực của bản thân lên.
Đồng thời họ còn nghĩ nên ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào như thế nào.
Các thế lực cường đại như Bát Tí Chu Ma tộc, Huyết Sát tộc đã đạt thành nhận thức chung, tuyệt đối không có khả năng để một thiên kiêu ngoại lai tiến vào Táng Giới.
Mặc dù trước đó cũng không có quy tắc này, nhưng bọn họ muốn tạo ra nó.
Bên kia, ở Minh Vương điện, trên một ngọn núi trơ trọi.
Sở Thiên Bá đang ngồi xếp bằng.
Sở dĩ hắn ta không dự tiệc, cũng không phải vì nguyên nhân của bản thân, mà là có người ngăn cản hắn ta đi.
Hư không phía trước hắn ta có một hình chiếu nửa hư ảo hiện ra.
Nhưng mặc dù chỉ là một hình chiếu, cũng có một loại uy thế khủng bố muốn áp sụp chư thiên vạn giới.