Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Những kẻ chết đi đều là bảo bối cục cưng của các đại thế lực bất hủ Táng thổ, hiện tại chết sạch rồi, công tử đã một lần đắc tội với hơn chín phần thế lực của Táng thổ.” Lang Huyên nói.
“Cho dù trên đời toàn là kẻ địch, bản Thần Tử cũng sẽ không nhăn mày một chút, huống chi chỉ là một Táng thổ?” Quân Tiêu Dao khẽ cười một tiếng, không để bụng chút nào.
Chí hướng của hắn chính là trấn áp toàn bộ thời đại, thậm chí trấn áp hàng tỉ năm tháng cổ kim.
Chỉ là một Vạn Cổ Táng Thổ thì có thể làm gì hắn?
“Quân công tử, đừng nói nữa, người ta lại ướt rồi.” Cặp đùi đẹp của Lang Huyên khẽ run.
Khí phách Quân Tiêu Dao toát ra trong lúc vô tình đủ để khiến bất cứ nữ tử nào say mê.
Mỹ nhân yêu anh hùng, đây là chân lý vạn cổ bất biến.
Mà Quân Tiêu Dao đã không thể dùng một từ anh hùng đơn giản để hình dung.
Hắn chính là thần thoại vô địch vạn cổ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
“Được rồi, giải quyết xong những phiền toái nhỏ này rồi, nhìn xem trong động có cơ duyên gì không.” Quân Tiêu Dao vẫy vẫy tay, nhìn về phía đám sinh linh hài cốt kia.
Quân Tiêu Dao và Lang Huyên cùng ra tay.
Lấy thực lực của Quân Tiêu Dao, rất nhanh đã càn quét sạch sẽ đám sinh linh hài cốt kia.
Chẳng qua khi vừa tiến vào cửa động thì có hai sinh linh hài cốt cấp bậc Thánh Nhân xuất hiện.
Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra con rối Đồ Thần, hai ba chiêu đã giải quyết cuộc chiến.
Sau đó, hai người tiến vào trong động.
Phóng mắt nhìn ra, sức mạnh lôi đình vô tận tràn ngập trong đó, giống như đại dương mênh mông cuồn cuộn.
Quân Tiêu Dao còn ổn, dù sao không phải sinh linh Táng thổ, sức mạnh lôi đình cũng không sinh ra khắc chế gì với hắn.
Ngược lại là Lang Huyên, tuy toàn thân nàng đã rút đi một ít tử khí, nhưng vẫn bị lôi đình khắc chế.
Giờ phút này kiều nhan của nàng tái nhợt, cảm thấy thật không khoẻ.
Quân Tiêu Dao chưa nói cái gì, chỉ là pháp lực nhẹ nhàng chấn động, cũng bao lấy Lang Huyên vào trong đó.
Lang Huyên liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, khóe miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Đối ngoại khí phách, đối nội lại cẩn thận, mặt ngoài tuy không để bụng, nhưng lúc nên che chở cũng sẽ che chở.
Nam nhi như vậy thì ai không yêu kia chứ?
Lang Huyên càng ngày càng cảm thấy ánh mắt của mình thực chính xác.
Quân Tiêu Dao lại không để bụng, chỉ là thuận tay mà thôi.
Giờ phút này, lực chú ý của hắn đều đặt vào phù văn lôi đình trên vách tường. Cả cái động trừ một ít bảo bối ra thì chỉ có vách động khắc đầy phù văn lôi đình.
Mỗi một phù văn đều giống như quỹ đạo sao trời chư thiên, vô cùng phức tạp, cần hao phí rất nhiều tinh lực.
Nhưng cả động lại có chừng mười vạn phù văn lôi đình.
Thiên kiêu bình thường cả ghi nhớ cũng khó khăn, càng đừng nói là lĩnh ngộ.
“Phù văn thật huyền ảo, quá phức tạp.” Lang Huyên nhìn trong chốc lát, nhưng chỉ khẽ lắc đầu.
Nàng muốn hoàn toàn ghi nhớ những phù văn này cũng gần như không có khả năng, nếu muốn lĩnh ngộ thì không biết phải hao phí thời gian bao nhiêu năm.
Mà trong mắt Quân Tiêu Dao có thần quang hiện lên.
Thiên tư của hắn yêu nghiệt vô song, cả Thập Bát Tổ cũng phải cảm thán, khi tuổi trẻ ông ta cũng chưa chắc đã bằng Quân Tiêu Dao.
“Thú vị, không nghĩ tới lại là đại thần thông Lôi Đế.” Quân Tiêu Dao đảo qua một lần, sau đó khóe miệng lộ ra ý cười.
Hắn thực vừa lòng với thu hoạch này.
“Đại thần thông Lôi Đế?” Lang Huyên kinh ngạc, không nghĩ tới Quân Tiêu Dao liếc nhìn một cái đã nhìn hiểu.
“Ta từng đọc qua sự tích của Lôi Đế ở điển tịch, hắn là sinh linh của Tiên Vực, thiên tư yêu nghiệt, người mang Lôi Thể cái thế, chí khí cao ngất, muốn tạo nên đại thần thông thuộc về chính mình.”
“Cuối cùng thì hắn cũng thật sự khai sáng ra đại thần thông Lôi Đế, đủ để sánh ngang với các đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng, đại thần thông Kỳ Lân.”
Quân Tiêu Dao tấm tắc cảm thán.
Không ngờ cuối cùng truyền thừa của đại thần thông Lôi Đế lại nằm trong Táng Giới.
Loại đại thần thông này thực hiếm thấy, cho dù là Quân Lăng Thương cũng chỉ nắm giữ đại thần thông Kỳ Lân tàn khuyết.
Các đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng là thần thông trấn tộc của Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, tuyệt đối sẽ không dễ dàng truyền ra ngoài.
Mà đại thần thông Lôi Đế lại đủ sức sánh ngang với những đại thần thông đó, có thể thấy được uy năng mạnh mẽ đến cỡ nào.
“Không tồi, nắm giữ đại thần thông Lôi Đế này thì ta lại có thêm một thủ đoạn, cũng có thể ứng phó thế giới Tiên Cổ tương lai.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Ở thế giới Tiên Cổ, các yêu nghiệt đều hiện thân, quái thai trầm miên thức tỉnh.
Tuy Quân Tiêu Dao có đạo tâm vô địch, nhưng cũng không phải cuồng vọng đơn thuần, có được đại thần thông Lôi Đế này thì hiển nhiên thực lực của hắn sẽ tăng vọt.
Nhưng Lang Huyên vừa nghe thấy lời này thì lại hơi ngây ngốc mà hỏi: “Quân công tử, đừng nói cho ta biết, ngươi muốn ngồi xếp bằng mấy năm trong động này để lĩnh ngộ đấy.”
Ngồi xếp bằng lĩnh ngộ mấy năm?
Quân Tiêu Dao cười.
Lang Huyên thật sự ngây thơ đến đáng yêu.
Chẳng lẽ nàng ta không biết, trên đời này có một loại sinh linh gọi là quải bức?
Mà thật bất hạnh, Quân Tiêu Dao chính là quải bức trong các quải bức.
Quân Tiêu Dao không trả lời, mà trực tiếp ngồi xếp bằng xuống đất, bắt đầu lĩnh ngộ.
“Quân công tử, không phải ngươi thật sự muốn nán lại Táng Giới mấy năm đó chứ, người ta không muốn vậy đâu.”
“Trong động này không có cả một cái giường thoải mái, bạch bạch bạch cũng không tiện đâu.”
Quân Tiêu Dao làm lơ những lời nói khiêu khích của Lang Huyên, lâm vào lĩnh ngộ.
Phù văn lôi đình trên vách động như bong ra thành từng màng, một loạt hiện lên trước mắt hắn.
Người bình thường muốn nhớ kỹ một phù văn cũng khó. Nhưng từ nhỏ Quân Tiêu Dao đã lấy Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp để rèn luyện linh hồn, linh hồn lực của hắn vượt xa thiên kiêu cùng đẳng cấp, càng đừng nói hắn còn có Tam Thế Nguyên Thần.
Khi hắn lĩnh ngộ phù văn lôi đình thì gần như có thể xem nhẹ mức độ tiêu hao linh hồn lực.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đắm chìm trong lĩnh ngộ, Lang Huyên cũng bĩu môi.
Nàng không quấy rầy mà cũng ngồi xếp bằng xuống, thử lĩnh ngộ.
Đương nhiên nếu muốn lĩnh ngộ một môn đại thần thông thì tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.