Nhóm dịch: Thiên Tuyết
A Cửu không nói một lời, một cây đàn cổ được đặt trước người, đồng thời khí tức cả người bùng lên, ba ngàn sợi tóc đen tung bay.
Trong hai mắt nàng như có cảnh tượng khủng bố thiên hủy tinh trầm hiện hóa ra, có ánh hào quang hỗn độn phụt ra!
“Đó là... Trọng Đồng!” Trong mắt Thiên Chu Ma Tôn lộ ra chút kinh dị.
Những Táng Hoàng cũng đã rõ vì sao A Cửu có can đảm hiện thân. Tuy tu vi của nàng ta chỉ là Chuẩn Chí Tôn, nhưng có thêm một đôi Trọng Đồng thì chiến lực cũng không kém Chí Tôn bao nhiêu.
Diễn biến thần thông Trọng Đồng của A Cửu hơn xa Quân Lăng Thương.
Nếu tu luyện Trọng Đồng tới cảnh giới tối cao thì khiêu chiến vượt cấp là chuyện hết sức bình thường.
“Độ Kiếp Tiên Khúc!”
Ngón tay ngọc thon dài của A Cửu vỗ lên dây đàn, tiếng đàn khuếch tán ra.
Thoáng nghe qua cứ như tiên âm trên bầu trời, nhưng cẩn thận lắng nghe lại hàm chứa cảm giác thiên kiếp.
Tiếng đàn hủy diệt khủng bố thổi quét về hướng Long Hài Táng Hoàng.
Cho dù là Long Hài Táng Hoàng cũng bắt đầu thận trọng lên rất nhiều, cầm Long Cốt Thánh Đao trong tay mà tác chiến với A Cửu.
Mà lúc này, trong mắt Huyết Sát tộc Huyết Sát lão tổ chợt lóe hung quang, lập tức ra tay với Quân Tiêu Dao.
Thiên kiêu trong tộc bọn họ bị Quân Tiêu Dao lấy Đà Xá Cổ Đế Viêm trực tiếp đốt thành tro tàn, tất nhiên Huyết Sát lão tổ cũng muốn báo huyết cừu này. Vì thế Huyết Sát lão tổ ra tay, trong mắt lão mang theo một chút miệt thị lạnh nhạt.
Lão ta điểm ra một ngón tay, muốn lấy một đầu ngón tay nghiền sát Quân Tiêu Dao. Đây cũng là một dạng biến tướng làm nhục.
Nhìn Huyết Sát lão tổ điểm tới một ngón tay, trong mắt Quân Tiêu Dao cũng có ám mang hiện lên.
Vẻ mặt A Cửu biến đổi, nàng muốn ngăn cản, nhưng lại bị Long Hài Táng Hoàng níu lại.
“Tìm đường chết!”
Giờ phút này A Cửu không còn là dáng vẻ giếng cổ không gợn sóng, tĩnh lặng như xử nữ nữa.
Vì bảo hộ Quân Tiêu Dao, nàng như biến thành nữ chiến thần, trong mắt có ô quang khủng bố bay ra, đánh sụp một mảnh hư không, lao về hướng Long Hài Táng Hoàng.
Long Hài Táng Hoàng đột nhiên không kịp phòng ngừa, cũng đã bị thương.
Mà đối mặt với một kích miệt thị này của Huyết Sát lão tổ, khóe miệng Quân Tiêu Dao bỗng nhếch lên một cười.
Một nụ cười càng thêm khinh miệt.
“Hả?”
Huyết Sát lão tổ nhìn thấy nụ cười này thì đáy lòng lộp bộp một cái, có chút nghi hoặc.
Người sắp chết còn có thể lộ ra biểu cảm như vậy sao?
Nhưng ngay vào thời khắc sau đó, Huyết Sát lão tổ đã hiểu vì sao Quân Tiêu Dao lại lộ ra nụ cười như vậy.
Quân Tiêu Dao tung ra một thanh cổ kiếm loang lổ tàn khuyết, cả chuôi kiếm cổ xưa tự nhiên, không có chút khí tức sắc nhọn nào.
Nhưng chính một thanh cổ kiếm bình thường không có gì nổi bật như vậy đã trực tiếp lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà quét về phía Huyết Sát lão tổ.
Sau đó, thân thể Huyết Sát lão tổ trực tiếp bị cắt thành hai mảnh.
Thậm chí cả Huyết Sát lão tổ cũng chưa kịp phản ứng, vẫn đang giữ động tác điểm một ngón tay về hướng Quân Tiêu Dao.
Chỉ là khi ngón tay của lão tới gần phạm vi mười trượng quanh Quân Tiêu Dao thì rốt cuộc cũng không thi triển ra được bất cứ pháp lực nào.
“Cái này... Sao có thể...” Huyết Sát lão tổ hơi cúi đầu, phát hiện nửa người dưới của mình đã không thấy đâu nữa.
Lão bỗng trừng lớn đôi mắt, trong mắt mang đầy kinh hãi.
Chuôi cổ kiếm tàn khuyết này bỗng bùng lên một khí tức khiến chư thiên chấn động.
Một bóng người mơ hồ mơ hồ hiện lên, nắm lấy cổ kiếm tàn khuyết kia.
“Dám ra tay với hậu nhân của Khương gia chúng ta, giết không tha!”
Bóng người mơ hồ kia cũng không phải tàn hồn gì, chỉ là một tia khí cơ bám lên cổ kiếm tàn khuyết mà thôi.
Nhưng chỉ một tia khí cơ cũng thúc giục được cổ kiếm tàn khuyết, trực tiếp chém một cường giả Chí Tôn thành hai mảnh.
Nói ra thì ai dám tin!?
Đám người Thiên Minh Táng Hoàng cũng tâm thần chấn động, hoàn toàn không dự đoán được sẽ có tình huống này xuất hiện.
“Không... Sao có thể, ta là Chí Tôn, Chí Tôn kia mà!” Khí tức cả người Huyết Sát lão tổ mênh mông.
Trong thân thể lão ta có ma huyết lan tràn ra, muốn khép hai mảnh thân thể đã tách rời lại với nhau.
Dù sao cũng là cường giả Chí Tôn, cho dù thân thể bị băm thành từng khối cũng không sao, vẫn có thể khôi phục.
Nhưng mà, khí cơ kia căn bản không cho Huyết Sát lão tổ cơ hội khôi phục.
Nó cầm cổ kiếm tàn khuyết trong tay, lấy thế sét đánh mà chém ngang qua một kiếm, tốc độ nhanh tới cực hạn.
Đám người Thiên Minh Táng Hoàng muốn ra tay cứu viện cũng không kịp.
Ngay sau đó!
Phụt một tiếng!
Cổ kiếm tàn khuyết đâm vào đầu Huyết Sát lão tổ, sau đó một sát khí khủng bố bùng nổ!
Nó trực tiếp chấn nát cả nguyên thần và thân thể của Huyết Sát lão tổ.
Thậm chí Huyết Sát lão tổ còn không kịp phát ra cả tiếng kêu thảm thiết thì đã trực tiếp ngã xuống!
Một thanh cổ kiếm trảm Chí Tôn!
Xôn xao!
Bốn phương tám hướng, vô tận tiếng xôn xao kinh sợ vang lên.
Cái gì kêu là chấn động?
Đây mới là chấn động!
Một Chí Tôn ngã xuống trước mắt mình.
Lại còn bị hạ gục chỉ trong nháy mắt.
Điều này khiến người ta vô cùng sợ hãi, lạnh từ đầu đến chân.
Bọn họ không khỏi lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, phát hiện vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn bình tĩnh như trước.
Hiển nhiên, tình cảnh này cũng nằm trong dự kiến của hắn.
Tê tê...
Vô số tiếng hút khí vang lên.
Thì ra Quân Tiêu Dao im hơi lặng tiếng mà tính kế một Chí Tôn!
Nếu không phải Huyết Sát lão tổ không có phòng bị, quá coi khinh thì lão ta cũng không có khả năng trực tiếp bị cổ kiếm tàn khuyết này diệt sát.
Chiêu thức này của Quân Tiêu Dao hoàn toàn làm chấn động tất cả sinh linh!
Trời cao phiêu huyết, thiên địa chấn động!
Khi Chí Tôn ngã xuống sẽ có đủ loại dị tượng sinh ra.
Quân Tiêu Dao nhìn tình cảnh Chí Tôn này ngã xuống, biểu cảm lại rất thản nhiên.
“Không hổ là đại sát khí mà ông ngoại ban cho.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.
Khương Đạo Hư không chỉ cho hắn một cổ giáp phòng ngự, mà còn giao cho hắn đại sát khí này.
Cổ kiếm tàn khuyết này là kiếm của một vị cổ tổ của Khương gia, vẫn luôn được cung phụng ở tổ đường Khương gia.
Lần này Quân Tiêu Dao vào Táng thổ, chỉ sợ sẽ gặp rất nhiều nguy cơ hung hiểm, còn có các loại đại khủng bố không thể miêu tả.