Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Thiếu chủ uy vũ!”
“Không hổ là thiếu chủ của Khương gia ta!”
Sau một khoảnh khắc tĩnh mịch ngắn ngủi qua đi là một loạt tiếng kinh hô cuồng nhiệt.
Quân Tiêu Dao triệt triệt để để dùng hành động của mình để chứng minh thực lực.
Hắn thật sự không thẹn với thân phân thiếu chủ Khương gia!
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp cùng đám người Khương Nhu đi đến tiểu thế giới mà Khương Đạo Hư đang bế quan.
Gần một năm không gặp, Khương Đạo Hư lại già nua đi rất nhiều.
Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao bình yên trở về, trên gương mặt già nua của Khương Đạo Hư cũng lộ ra một nụ cười.
Tuy lão biết Quân Tiêu Dao không có việc gì, nhưng thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao lành lặn trở về thì vẫn hết sức vui mừng.
“Ông ngoại, nếu không có một ít cổ khí mà người ban cho, có lẽ tôn nhi thật sự sẽ gặp nguy hiểm, xin ông ngoại luyện hóa cây Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này đi.” Quân Tiêu Dao đưa Bất Tử Thảo ra.
“Giỏi, giỏi, giỏi, Khương Đạo Hư ta có một tôn nhi như vậy thật là quá may mắn!” Khương Đạo Hư cười ha ha, nói liên tục ba chữ giỏi, hiển nhiên tâm tình đã vui sướng tới cực điểm, cảm thấy tự hào vì Quân Tiêu Dao.
Lúc sau, Khương Đạo Hư cũng bắt đầu bế quan luyện hóa Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.
Có cây Bất Tử Thảo này, không nói đến chuyện khôi phục được trạng thái đỉnh cao trước đó, nhưng ít ra tánh mạng của Khương Đạo Hư không còn đáng lo nữa.
Sau khi giải quyết chuyện quan trọng nhất, Quân Tiêu Dao mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này, Khương Nhu tiến lên và nói: “Tiêu Dao, Thánh Y và Lạc Ly đều đã ở thế giới Tiên Cổ, con cũng nên xuất phát.”
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ quan trọng nhất, Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đi trước một bước cũng thực bình thường.
Khương Nhu lập tức nói: “Nhưng trước khi đi, các nàng đều rất lo lắng cho con, cả ngày không màn cơm nước, tu luyện cũng không có tinh thần.”
“Phải không?” Quân Tiêu Dao im lặng.
“Thành thật nói cho nương, con và Thánh Y có quan hệ gì?” Khương Nhu đột nhiên hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
“A này...”
Bị ánh mắt sắc bén của Khương Nhu nhìn chằm chằm, Quân Tiêu Dao không lời gì để nói.
Sau đó Khương Nhu bật cười và nói: “Con thật là, cả Thánh Y cũng luân hãm sao, nhưng cũng không sao, vừa vặn có thể sinh ra một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.”
Lời Khương Nhu nói không kinh người chết thì không ngừng, cả Quân Tiêu Dao cũng bị làm cho hoảng sợ.
“Nương, tư tưởng của mọi người đều cởi mở như vậy sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Hắn thân là người xuyên qua mà cũng cảm thấy không biết phải trả lời thế nào.
“Cái này có là gì, cũng không phải chuyện gì ghê gớm, phiền phức duy nhất chính là Lạc Ly, không sao, nương đi giải thích một phen là được.” Khương Nhu cười nói.
Hiện tại tâm nguyện duy nhất của bà chính là sớm ngày bế được tôn tử béo.
Dù là Khương Thánh Y hay Khương Lạc Ly cũng không sao cả. Mà là người khác, chỉ cần Quân Tiêu Dao thích thì Khương Nhu cũng sẽ đồng ý.
Nói ngắn gọn, Khương Nhu không khó tính, Quân Tiêu Dao có càng nhiều nữ nhân càng tốt, cũng có thể giúp nhất mạch khai chi tán diệp.
“Thôi, nương, hài nhi đi đến tham gia thế giới Tiên Cổ.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp cáo lui, không muốn nán lại nữa.
Sau khi rời khỏi Khương gia, Quân Tiêu Dao trực tiếp đi đến không gian chi hoa.
Ba ngàn đạo châu, mỗi một châu đều có một đóa, tất nhiên Thanh Châu của Khương gia cũng có.
Quân Tiêu Dao trực tiếp đi tới chỗ không gian chi hoa trên không Thanh Châu, lắc mình một cái đã trực tiếp lao vào.
Chung quanh cũng có một ít tu sĩ dừng lại tại đây. Bọn họ chỉ nhìn thấy một bóng người bạch y mơ hồ, tiên quang bao phủ lập tức bước vào không gian chi hoa.
“Đó là ai, đã trễ thế này mới tiến vào thế giới Tiên Cổ?”
“Không đúng, một bộ bạch y, tiên quang bao phủ, sao cảm thấy giống vị kia quá vậy?”
“Ngươi ám chỉ là... Không có khả năng, không phải vị kia ở Táng thổ sao, sao có thể là hắn?”
“Không sai, tuyệt đối là hắn, quá khủng bố, hơn nữa các ngươi có chú ý tới thực lực của hắn hay không?”
“Nếu thật là hắn, chỉ sợ thế giới Tiên Cổ sẽ lật cả trời...”
Các tu sĩ chung quanh không gian chi hoa đều lộ ra kinh hãi. Bọn họ như thấy được không lâu sau, trong thế giới Tiên Cổ sẽ truyền ra một rồi lại một tin tức chấn động lòng người.
...
Trong thế giới Tiên Cổ, ở một nơi sương mù mờ mịt.
Không gian lập tức được tẩy rửa, bóng dáng Quân Tiêu Dao thoáng hiện.
Vừa tiến vào thế giới Tiên Cổ thì Quân Tiêu Dao đã cảm nhận được, khí cơ thiên địa chung quanh khác với Tiên Vực.
Loại linh khí này quá nồng đậm, cứ như linh khí sống lại.
Dưới hoàn cảnh này, cho dù là một con heo cũng có thể tu luyện thành tinh.
“Khó trách thế giới Tiên Cổ là một đại cơ duyên, cho dù không có bất cứ thu hoạch nào trong đó, chỉ chui vào một chỗ tu luyện thì tốc độ cũng nhanh hơn o ngoại giới không chỉ mấy lần.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Khó trách những thiên kiêu đó biết rõ thế giới Tiên Cổ có đại nguy cơ, nhưng vẫn muốn đi vào. Sức quyến rũ tu vi đột phá này hấp dẫn người ta hơn bất cứ cái gì.
“Tuy ta tiến vào thế giới Tiên Cổ trễ mấy tháng, nhưng ở phương diện tu vi cảnh giới thì hẳn không có mấy ai có thể vượt qua ta, hiện giờ điều phải làm đầu tiên là tìm vài người để tìm hiểu thế cục hiện giờ của thế giới Tiên Cổ.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Ngay vào lúc hắn suy tư trong lòng, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã tới địa điểm đánh dấu, thế giới Tiên Cổ, có đánh dấu hay không?”
“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao không chút do dự.
Hắn cũng muốn biết lần này lại có thể đánh dấu được thứ tốt gì.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đạt được khen thưởng tám sao hiếm có, một phần ba Tam Thế Tiên Kinh, Hiện Thế Như Lai Kinh!”
“Hả? Hệ thống, ngươi không thích hợp.”
Quân Tiêu Dao nghe thấy nửa câu khen thưởng tám sao đầu thì trong lòng còn hơi vui sướng.
Đó chính là khen thưởng tám sao.
Từ trước đến nay, Quân Tiêu Dao cũng chỉ mới đánh dấu được một lần khen thưởng tám sao từ lúc sinh ra, khi đánh vỡ gông xiềng thánh thể đại thành.
Cho nên khi nghe thấy khen thưởng tám sao, trong lòng Quân Tiêu Dao cũng dâng lên một ít gợn sóng.
Chẳng lẽ hắn cũng biến thành Âu hoàng sao?