Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Người này chính là hoàng tử hoàng tộc Thiên Lan Cổ Quốc, tuy rằng Thiên Lan Cổ Quốc không phải thế lực bất hủ, nhưng cũng là nhất lưu.
“Thiên Lan hoàng tử, chẳng lẽ ngươi thật sự dám trêu chọc Lôi Đế Sơn ta?” Thanh niên tên là Lôi Minh Viễn lạnh lùng nói.
“Ha ha, buồn cười, sau khi Lôi Đế biến mất, Lôi Đế Sơn các ngươi đã không còn là thế lực bất hủ cao cao tại thượng, thậm chí cả đại thần thông Lôi Đế tổ truyền cũng bị thất lạc.” Thiên Lan hoàng tử nghe vậy thì lại cười ha ha, trong lời nói mang theo khinh thường cực độ.
Vị cường giả tuyệt đỉnh Lôi Đế sáng lập ra đại thần thông Lôi Đế cũng đã từng gầy dựng nên một thế lực ở Hoang Thiên Tiên Vực, tên là Lôi Đế Sơn.
Ngày xưa Lôi Đế Sơn cũng được xem là thế lực bất hủ, nhưng sau khi Lôi Đế biến mất, toàn bộ Lôi Đế Sơn cũng dần dần xuống dốc.
Đến sau đó thì thậm chí đại thần thông Lôi Đế cũng bị thiếu hụt một ít, khó có thể truyền thừa hoàn chỉnh xuống, nhất mạch này cũng dần dần xuống dốc.
Thẳng đến khoảng thời gian gần đây, Lôi Minh Viễn xuất thế, người mang Thiên Lôi Chi Thể, lĩnh ngộ đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, vì thế mới hơi vực dậy Lôi Đế Sơn một chút.
Nhìn thấy khinh thường trong mắt Thiên Lan hoàng tử, Lôi Minh Viễn âm thầm cắn răng, sắc mặt cực kỳ lạnh lẽo.
“Dám sỉ nhục Lôi Đế Sơn ta, tìm đường chết!” Lôi Minh Viễn ra tay.
Sức mạnh lôi đình ngưng tụ chung quanh hắn ta, hóa thành từng ngôi sao trời, nghiền áp qua đó.
Các thiên kiêu Thiên Lan hoàng tử cũng ra tay, cảnh giới của bọn họ cũng nằm ở Hư Thần Cảnh trung kỳ đến hậu kỳ, khác biệt không phải quá lớn.
Trận chiến đấu này không có bất ngờ gì xảy ra.
Do không có chênh lệch cảnh giới quá lớn, Lôi Minh Viễn chỉ có thể bị đuổi đánh.
“Nếu ngươi muốn tìm đường chết, vậy thành toàn cho ngươi!” Trong mắt Thiên Lan hoàng tử chợt lóe lãnh quang.
Bọn họ bắt đầu tung đòn sát thủ.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài thế giới Tiên Cổ, bên cạnh tấm kính tiên cổ.
Sắc mặt một ít trưởng lão Lôi Đế Sơn khó coi đến cực điểm.
Bên kia, quốc chủ Thiên Lan Cổ Quốc cũng có mặt, thấy tình cảnh này thì nhịn không được lắc đầu cười, nói với trưởng lão Lôi Đế Sơn: “Thiên kiêu Lôi Đế Sơn các ngươi thật là quật cường, đáng tiếc, cả mệnh cũng muốn dâng lên.”
Nghe thấy Thiên Lan quốc chủ nói thế, sắc mặt đám trưởng lão Lôi Đế Sơn đều đen như đáy nồi.
“Chắc thiên kiêu Lôi Đế Sơn kia sắp mất mạng rồi.”
“Ngã xuống không phải quá bình thường sao, trong thời gian này thiên kiêu thế lực bất hủ ngã xuống ở thế giới Tiên Cổ cũng không phải ít.”
Một ít tộc lão thế lực xung quanh nghị luận.
Mà lúc này, cách mấy trăm dặm nơi đám người Lôi Minh Viễn bùng nổ đại chiến, bóng người mông lung của Quân Tiêu Dao hiện lên từ hư không.
Nhìn thấy dao động trong sơn cốc phía trước, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh nhạt.
Lôi Minh Viễn kia làm hắn hơi chú ý một chút.
“Quả nhiên là đại thần thông Lôi Đế.” Quân Tiêu Dao nói.
Trước đó hắn đã cảm ứng được một sức mạnh quen thuộc, quả nhiên, đó là đại thần thông Lôi Đế, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không thích làm người tốt.
Tuy thanh niên kia có được đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh, nhưng chả có liên quan gì đến Quân Tiêu Dao, hắn cũng lười ra tay.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn rời đi, ánh mắt hắn bỗng thấy được năm quang đoàn lơ lửng trong hồ nước phía sau Lôi Minh Viễn.
“Hả... Đó chẳng lẽ là...” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Nếu đoán không sai thì đó chính là Đạo chi Nguyên hi hữu.
Đạo chi Nguyên là một loại năng lượng có thể sánh ngang với tiên nguyên tuyệt phẩm. Không chỉ như thế, đạo vận ẩn chứa trong Đạo chi Nguyên còn trợ giúp cảnh giới đột phá.
Nếu Quân Tiêu Dao muốn đột phá đến Thiên Thần, Đạo Thần Cảnh thì có càng nhiều loại Đạo chi Nguyên này càng tốt.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao không chần chờ mà trực tiếp đạp không đi đến.
Bên này, trong sơn cốc, cuộc đại chiến đã tới hồi gay cấn.
Không thể không nói, thân là thiên kiêu có uy thế mạnh nhất của Lôi Đế Sơn, thực lực của Lôi Minh Viễn thật sự không tầm thường.
Thiên Lôi Chi Thể cộng thêm đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh khiến sức chiến đấu của hắn ta rất mạnh.
Nhưng các thiên kiêu nhóm Thiên Lan hoàng tử cũng không yếu hơn hắn ta bao nhiêu, hơn nữa lấy nhiều địch ít, tất nhiên là chiếm ưu thế tuyệt đối.
“Lôi Minh Viễn, chết đi!”
Đám người Thiên Lan hoàng tử đồng loạt ra tay, dao động pháp lực khủng bố thổi quét đến.
Lúc này, một bóng người lại lao nhanh vào sơn cốc.
“Là ai!” Ánh mắt đám người Thiên Lan hoàng tử chợt lóe.
Nhưng kế tiếp, tình cảnh làm cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên xuất hiện.
Chỉ thấy khi dao động pháp lực khủng bố kia tới gần bóng người thì giống như trâu đất xuống biển, trực tiếp biến mất không còn tung tích.
Điều này không hợp lẽ thường!
Phải biết rằng, phía bọn họ có tổng cộng năm thiên kiêu Hư Thần Cảnh. Năm thiên kiêu này đồng loạt ra tay thì thậm chí cả thiên kiêu Hư Thần Cảnh đại viên mãn cũng chỉ chống lại được một chút mà thôi.
Nhưng hiện tại, bọn họ liên thủ ra chiêu mà lại không đụng được vào góc áo của bóng người kia.
Điều này quá quỷ dị!
“Không sai, bản Thần Tử muốn Đạo chi Nguyên này.”
Quân Tiêu Dao đưa lưng về phía đám người Thiên Lan hoàng tử, ánh mắt nhìn về phía Đạo chi Nguyên phía trên hồ nước, vừa lòng gật gật đầu.
Nghe thấy lời này, sắc mặt đám người Thiên Lan hoàng tử lập tức biến đổi.
Bọn họ và Lôi Minh Viễn đánh lâu như vậy vì năm Đạo chi Nguyên này.
Kết quả hiện tại lại có người muốn chặn ngang giữa đường?
Thế này thì sao nhịn được?
“Ta là hoàng tử của Thiên Lan Cổ Quốc, vị huynh đệ này, ngươi không khỏi quá bá đạo đấy.” Thiên Lan hoàng tử âm trầm nói.
“Xưng huynh gọi đệ với bản Thần Tử, ngươi xứng sao?”
Quân Tiêu Dao lười phản ứng đám người Thiên Lan hoàng tử, hắn trực tiếp tiến lên, muốn thu lấy năm Đạo chi Nguyên kia.
Lôi Minh Viễn thì vẫn đứng thẳng bất động tại chỗ, không có động tĩnh, bởi vì hắn đã thấy được dung nhan của Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng bị tiên quang mơ hồ bao phủ, nhưng Lôi Minh Viễn vẫn lập tức phản ứng lại.
“Quân... Quân... Quân...” Lôi Minh Viễn đột nhiên ú a ú ớ, bởi vì trong lòng quá kinh ngạc.
Cảm giác này giống như một nhân vật chỉ tồn tại với trong truyền thuyết lại bỗng xuất hiện trước mắt, đổi lại là ai cũng sẽ hơi dại ra.