Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 553 - Chương 553 - Long Ngạo Thiên Phá Quan

Chương 553 - Long Ngạo Thiên phá quan
Chương 553 - Long Ngạo Thiên phá quan

Chương 553: Long Ngạo Thiên phá quan

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong tổ địa Long Nhân tộc, nửa năm qua, đám người Ngao Quang, Ngao Loan, Long Bích Trì, Bạch Mị Nhi đều canh giữ bên cạnh hang động Cổ Long.

Ngao Quang canh chừng một phần là vì muốn rèn đúc hoàn thiện thần binh bản mệnh của mình, một mặt khác là vì hắn ta muốn biết Long Ngạo Thiên có thể sống sót trở ra hay không. Nếu như không thể, hắn ta sẽ phải lên kế hoạch chọn một kẻ khác tiến vào vùng đất Thiên Cấm.

Hai cô nàng Ngao Loan và Long Bích Trì vô cùng lo lắng cho an nguy của Long Ngạo Thiên. Bạch Mị Nhi ngoài mặt thì tỏ vẻ lo lắng nhưng trong lòng lại mong Long Ngạo Thiên vĩnh viễn đừng đi ra ngoài.

“Đã nửa năm trôi qua rồi, biểu ca, chẳng lẽ Long công tử thật sự đã xảy ra chuyện?” Ngao Loan hoảng hốt.

Dù sao lâu như vậy cũng không có động tĩnh, Long Ngạo Thiên sống hay chết cũng không rõ.

“Hắn ta không nghe ta khuyên bảo, tự ý tiến vào chỗ sâu nhất trong hang động Cổ Long. Với thực lực của hắn ta, chín mươi phần trăm là chết đi rồi.” Ngao Quang khẽ lắc đầu nói.

Hắn ta vốn rất coi trọng Long Ngạo Thiên, còn muốn Long Ngạo Thiên hỗ trợ cướp lấy Tiên Cổ Lệnh, bây giờ e là không có cơ hội rồi.

“Sao lại thế…” Long Bích Trì cũng không thể tin nổi.

Long Ngạo Thiên là cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào, là thiên mệnh chi tử, sau có thể dễ dàng chết đi như vậy?

Đúng lúc này, trong hang động Cổ Long yên ắng rất lâu đột nhiên nổ vang ầm ầm, bắt đầu rung chuyển.

“Hửm?” Ngao Quang liếc nhìn sang đó bằng ánh mắt sâu thẳm.

Đám Ngao Loan cũng vội vàng đưa mắt nhìn sang.

Ầm ầm!

Hòn đảo lơ lửng giữa không trung trong hang động Cổ Long rung lên ầm ầm, núi đá không ngừng lăn xuống.

Trong cơn chấn động đó, toàn bộ hang động Cổ Long ầm một tiếng, nổ tung.

Một bóng người bay lên không trung giống như thiên thần giáng thế. Long khí vô tận bộc phát ra, hư không xung quanh xuất hiện gợn sóng kịch liệt, giống như thủy triều dâng lên. Trong đó có thể nhìn thấy một ảo ảnh hình rồng lờ mờ, vô cùng cổ xưa, tràn ngập hơi thở hồng hoang. Ảo ảnh hình rồng đó đè ép cả một vùng trời!

“Đó… Chẳng lẽ là…” Trong mắt Ngao Quang cũng hiện lên vẻ chấn động. Hắn ta không dám tin tưởng sự thật này.

Trong long khí vô tận, thân hình oai phong tuấn tú của Long Ngạo Thiên xuất hiện. Trên trán hắn ta mọc sừng rồng, tóc đen tung bay, cơ thể lấp lánh, long khí quấn quanh, không gian xung quanh rung chuyển không ngừng.

Lúc này, Long Ngạo Thiên oai phong vô ngần, đâu còn dáng vẻ chật vật khi thất bại trước Quân Tiêu Dao. Toàn thân hắn ta như được lột xác, tỏa sáng ngời ngời.

Quan trọng nhất chính là khí tức Long Ngạo Thiên tỏa ra lúc này đã đạt đến Thiên Thần Cảnh! Hơn nữa còn không phải Thiên Thần Cảnh sơ kỳ mà đã đạt đến Thiên Thần Cảnh trung kỳ!

Điều này khiến nhóm Ngao Loan, Long Bích Trì vô cùng vui mừng, kích động đến mức đỏ mặt.

Bạch Mị Nhi miễn cưỡng mỉm cười, trong lòng lại thấy kinh hãi. Nàng hoàn toàn không ngờ sau nửa năm bế quan, Long Ngạo Thiên lại đột phá đến Thiên Thần Cảnh trung kỳ.

Ánh mắt Ngao Quang vô cùng sâu thẳm, lại có phần ngoài ý muốn.

“Long công tử!”

“Ngạo Thiên đại ca!”

Cả Ngao Loan và Long Bích Trì đều vô cùng vui vẻ. Long Ngạo Thiên có thể trở mình lần nữa khiến bọn họ vô cùng vui mừng.

“Ha ha…” Long Ngạo Thiên cũng bật cười, trong mắt là vẻ tự tin.

“Quân Tiêu Dao, chờ đó đi.”

Long Ngạo Thiên nói thầm trong bụng. Hắn ta đáp xuống từ không trung, đi tới trước mặt nhóm Ngao Loan.

“Ngươi tiến vào chỗ sâu nhất trong hang động Cổ Long à?” Ngao Quang nhìn thẳng vào Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên cười lạnh trong lòng, ngoài mặt thì thản nhiên đáp: “Đúng vậy. Chuyện này còn phải đa tạ Long Nhân tộc các ngươi giúp đỡ, cho ta cơ duyên này.”

Thực lực của Long Ngạo Thiên đã tăng vọt, đạt đến Thiên Thần Cảnh, cho nên cũng không cần phải kiêng dè Ngao Quang như trước.

Hắn ta nhìn ra thực lực của Ngao Quang không yếu, là Thiên Thần Cảnh hậu kỳ. Nhưng đối với Long Ngạo Thiên mà nói, chỉ thua kém một tiểu cảnh giới, khiêu chiến vượt cấp cũng chẳng khó mấy. Đừng quên ngoài đạt được truyền thừa của Thái Hư Cổ Long tộc ra, hắn ta còn lấy được nửa quyển Không Thư.

“Ở chỗ sâu trong hang động Cổ Long có cơ duyên gì?” Ngao Quang tiếp tục hỏi.

Long Ngạo Thiên vẫn thản nhiên trả lời: “Thật không dám giấu giếm, trong đó có một di hài của Thái Hư Cổ Long, đã bị ta luyện hóa.”

Chuyện Thái Hư Cổ Long không thể nào giấu giếm, và Long Ngạo Thiên cũng không định che giấu. Có điều hắn ta sẽ không ngốc đến nỗi nói đến chuyện Không Thư.

“Không ngờ lại là di hài của Thái Hư Cổ Long…” Trong mắt Ngao Quang hiện lên vẻ hâm mộ.

Hắn ta không nghi ngờ Long Ngạo Thiên nói dối. Lúc Long Ngạo Thiên phá quan, trên bầu trời mơ hồ hiện lên dị tượng Thái Hư Cổ Long.

“Không có gì khác à?” Ngao Quang hỏi tiếp.

“Không có.” Long Ngạo Thiên trả lời.

Đáy lòng của hắn ta hoàn toàn lạnh lẽo. Nhưng bây giờ hắn ta vẫn cần Long Nhân tộc giúp đỡ nên không thể trở mặt được. Nếu không, với tính tình của Long Ngạo Thiên, hắn ta đã ra tay với Ngao Quang từ lâu rồi.

Sau khi xuất quan, Long Ngạo Thiên vốn muốn đi tìm Quân Tiêu Dao kiếm chuyện, nhưng hắn ta vẫn cần thực hiện hai chuyện. Chuyện thứ nhất là Ngao Quang muốn hắn ta đi tới vùng đất Thiên Cấm trong Thượng Cổ Linh Thổ, tìm kiếm Tiên Cổ Lệnh. Chuyện thứ hai là trong Tổ Long Sào có sinh linh truyền lời, nói kế hoạch Thí Quân Giả đã khởi động, muốn hắn ta đi tới Thượng Cổ Linh Thổ.

“A, vậy thì để cho Quân Tiêu Dao sống thêm hai ngày nữa.”

Long Ngạo Thiên cũng định đi đến Thượng Cổ Linh Thổ trước, dù sao kế hoạch Thí Quân Giả cũng rất quan trọng.

“Long công tử, Long Nhân tộc bọn ta cũng sẽ tham gia kế hoạch Thí Quân Giả của các huynh.” Ngao Loan nói.

Trong khoảng thời gian này, người mặc áo choàng bên cạnh Vương Đằng đã từng đến thuyết phục tam đại chủng tộc. Tam Nhãn Thánh tộc, Cổ Vu tộc và Long Nhân tộc đều có thù với Quân Tiêu Dao, vì thế bọn họ cũng tham gia vào kế hoạch Thí Quân Giả, chuẩn bị tiến về Thượng Cổ Linh Thổ, giết sạch thiên kiêu của Quân gia.

“Cũng tốt, vậy chúng ta cùng nhau hành động.” Long Ngạo Thiên nói.

Bình Luận (0)
Comment