Chương 561: Thất Thải Thành Thánh Kiếp lại đến nữa!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Với thực lực Thiên Thần Cảnh trung kỳ của bản cung ngày hôm nay, dù cho Quân Tiêu Dao có đột phá đến Thiên Thần Cảnh thì có lẽ cũng sẽ không làm gì bản cung được. Bắt bản cung làm tọa kỵ quả là mơ mộng hão huyền. Nhưng cái xác rồng này là do hắn cho ta, lúc trước bản cung gặp khó khăn cũng đã đồng ý, giờ làm trái lời hứa thì không ổn cho lắm.”
Long Cát công chúa đang đấu tranh trong lòng.
Nói thật, cảm giác của ả dành cho Quân Tiêu Dao đã biến từ thù hận sang một cảm giác phức tạp. Ban đầu quả thật ả rất hận Quân Tiêu Dao, dù sao Quân Tiêu Dao cũng đã chà đạp ả trước mặt rất nhiều thế lực Hoang Thiên Tiên Vực, chẳng hề thương hương tiếc ngọc chút nào. Nhưng sau này, ả bị Ngao Loan bày mưu hãm hại, Quân Tiêu Dao đã ra tay cứu ả, còn giúp ả tìm ra kẻ đứng sau màn. Khi đó, cảm xúc của ả đã chuyển sang phức tạp.
Sau đó nữa, Quân Tiêu Dao lại đưa xác rồng cho ả. Long Cát công chúa hoàn toàn không ngờ Quân Tiêu Dao lại bằng lòng giao xác rồng cho mình, dù cho có bắt ả làm tọa kỵ thì cuộc giao dịch này cũng là Long Cát công chúa được lợi. Thế nên sau khi phá quan, với thực lực của ả lúc này, ả có thể không cần giữ lời hứa, trực tiếp rời đi hoặc giết ngược lại Quân Tiêu Dao.
Nhưng Long Cát công chúa cắn cắn môi, trong lòng cảm thấy rối bời, cuối cùng cũng không làm như vậy. Không vì điều gì khác, chỉ vì ả là Long Cát công chúa, lời hứa đáng giá ngàn vàng! Nếu ả vi phạm lời hứa của mình, đạo tâm của ả sẽ xuất hiện vết rạn. Bởi vì ả có thể đột phá đến Thiên Thần Cảnh đều là do Quân Tiêu Dao ban tặng.
“Long Cát công chúa, là thần tử đại nhân đã ban ân cho ngươi, ngươi tuyệt đối không thể làm ra chuyện khiến thần tử đại nhân thất vọng.”
Thấy sắc mặt Long Cát công chúa thay đổi liên tục, Lôi Minh Viễn cho rằng ả muốn nuốt lời nên mới nhắc nhở.
“Cần ngươi cảnh cáo bản cung à?” Long Cát công chúa lạnh lùng nhìn Lôi Minh Viễn.
Lôi Minh Viễn lén nuốt nước bọt, lùi về phía sau hai bước. Uy lực của Thiên Thần Cảnh khiến hắn ta cảm thấy áp lực.
Đúng lúc này, sâu trong Tiên Cổ Đạo Hồ truyền tới tiếng chấn động.
“Chẳng lẽ…”
Long Cát công chúa và Lôi Minh Viễn đều kinh ngạc.
Vào lúc này, ở sâu trong Tiên Cổ Đạo Hồ là một vùng đất ngập tràn linh khí. Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng giữa không trung, linh khí thiên địa xung quanh hắn xoay tròn như gió lốc.
Giọt Tàn Tiên Huyết kia đã được Quân Tiêu Dao luyện hóa từ lâu. Năng lượng của Tàn Tiên Huyết cực kỳ mạnh mẽ, nếu đổi lại là cường giả Thiên Thần Cảnh khác thì có lẽ đã bị nổ tung vì quá sức. Thế nhưng Quân Tiêu Dao có Thái Cổ Thánh Thể, cộng thêm Đại La Bất Hủ Tiên Thân nên đủ sức chịu được áp lực này.
Quan trọng nhất chính là trong vùng đan điền của hắn có sự tồn tại của Thần Chi Nguyên Điểm, đây là đạo thuộc về riêng Quân Tiêu Dao. Hơn một nửa năng lượng của Tàn Tiên Huyết đã bị Thần Chi Nguyên Điểm hấp thu, mà Thần Chi Nguyên Điểm lại giống như lỗ đen, hấp thu hết tất cả các loại năng lượng, không bỏ qua bất kỳ cái nào. Sức cắn nuốt và hấp thu kinh khủng như vậy còn hơn cả Thôn Thần Ma Công đến hàng vạn lần!
Quân Tiêu Dao nhắm mắt quan sát bên trong cơ thể, xem xét Thần Chi Nguyên Điểm. Đây là khởi điểm của đại đạo thuộc về hắn, cho nên được gọi là Nguyên Điểm. Nhờ có năng lượng của Tàn Tiên Huyết, sức mạnh vũ trụ nguyên bản bên trong Thần Chi Nguyên Điểm đang sôi trào, thấp thoáng có một vũ trụ nguyên mẫu.
Thân là người xuyên việt, Quân Tiêu Dao luôn có một suy nghĩ căn bản, đó là vũ trụ đến từ nơi nào. Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao quan sát Thần Chi Nguyên Điểm bên trong cơ thể của mình, phát hiện hình như mình đang tận mắt chứng kiến đáp án. Bởi vì bên trong Thần Chi Nguyên Điểm của hắn như có một vũ trụ sắp bắt đầu.
Đây là một cảnh tượng cực kỳ đáng kinh ngạc.
Cuối cùng, khi năng lượng đạt đến một giá trị giới hạn nào đó, bên trong Thần Chi Nguyên Điểm vang lên tiếng nổ, giống như tiếng nổ đầu tiên trong trời đất. Sau đó, một vòng sáng sáng chói xuất hiện bên trong Thần Chi Nguyên Điểm Hỗn Độn.
Thần nói, phải có ánh sáng!
Khi vòng sáng này xuất hiện, Quân Tiêu Dao cảm thấy chấn động. Một đạo vận nồng đậm tràn ngập khắp nơi, cứ như muốn cho người ta hóa đạo thành tiên.
Trong lòng Quân Tiêu Dao ngộ ra nhiều điều. Tay của hắn bắt đầu lật qua lật lại, một chưởng quét ngang hư không, có đạo văn chợt lóe lên.
Sau khi quan sát đạo của bản thân, Quân Tiêu Dao bắt đầu tái hiện lại thần thông của mình.
Không sai!
Quân Tiêu Dao đang tự sáng tạo thần thông!
Nếu để người bên ngoài biết được chuyện này, chắc chắn sẽ chấn động tê cả da đầu, bởi vì chuyện sáng tạo thần thông này không phải ai cũng làm được. Dù là thần thông căn bản nhất, đơn giản nhất cũng cần có sức mạnh cực lớn mới có thể sáng tạo ra được.
Nói chung, ngay cả Thánh Nhân cũng chỉ có thể sáng tạo được một vài tiểu thần thông, chỉ có chí tôn trở lên mới có tư cách tạo đại thần thông lưu truyền qua ngàn đời. Còn về chí tôn pháp mạnh hơn thì cần Tạo Hóa Thần Tôn, Hỗn Độn Đạo Tôn hay thậm chí là Chuẩn Đế mạnh hơn sáng tạo ra. Mới đến Chân Thần Cảnh đã bắt đầu tự sáng tạo thần thông, bao nhiêu kỷ nguyên qua ở Tiên Vực không có ai làm như vậy.
Mà bây giờ Quân Tiêu Dao đang làm chuyện đó.
Thiên tư ngộ tính của hắn vốn đã nghịch thiên, đại thần thông gì đó chỉ cần quan sát mấy canh giờ là đã có thể thông hiểu tất cả. Bây giờ, Quân Tiêu Dao cũng muốn tạo ra một thần thông thuộc về riêng mình.
Khi Thần Chi Nguyên Điểm của Quân Tiêu Dao lột xác, bắt đầu tự sáng tạo thần thông thì trên bầu trời bỗng có một đám mây đen, ánh chớp kinh khủng bảy màu cuộn trào mãnh liệt, giống như sắp có lôi kiếp diệt thế xảy ra.
“Đó… Đó là… Thất Thải Thành Thánh Kiếp?” Long Cát công chúa thấy cảnh này thì trợn tròn mắt.
Thất Thải Lôi Kiếp, đây không phải là thiên địa đại kiếp chỉ xuất hiện khi thành Thánh thôi ư? Sao bây giờ nó lại xuất hiện? Vả lại nó là kiếp của ai?
“Chẳng lẽ là…” Long Cát công chúa ngơ ngác, trái tim như hẫng một nhịp.
Chẳng lẽ là Quân Tiêu Dao đã dẫn tới Thất Thải Thành Thánh Kiếp?