Chương 578: Linh Hồn chi Đạo vẫn bị nghiền ép!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao cũng thôi động Nguyên Thần chi Lực, linh hồn khí tức bành trướng trong hư không.
Đại Nhật Như Lai dường như trấn áp vạn cổ, phóng thích vô tận ánh sáng nhanh chóng xuất hiện!
Khi Đại Nhật Như Lai xuất hiện thì cũng là lúc Minh Vương Đại Bi Chú trực tiếp bị phá vỡ.
"Chuyện này. . ." Minh Thần Thái tử lại bị trấn áp một lần nữa.
Xương cốt ngươi mạnh, vậy được thôi, ta sẽ dùng Linh Hồn chi Đạo để đấu với ngươi.
Kết quả mẹ nó, tại sao Linh Hồn chi Đạo của ngươi lại cũng mạnh như vậy?
Vậy thì còn đấu cái rắm à?
Không chỉ có Minh Thần Thái tử, các thiên kiêu khác cũng tỉnh mộng.
Bọn họ biết nguyên thần tạo nghệ của Quân Tiêu Dao không yếu, nhưng cũng không nghĩ rằng hắn lại có thể mạnh đến mức độ này.
Ngay cả thiêu kiêu chuyên tu luyện về Linh Hồn chi Đạo cũng không thể sánh bằng Quân Tiêu Dao!
"Trấn!"
Quân Tiêu Dao thôi động Nguyên Thần chi Lực, Minh Vương Đại Bi Chú hoàn toàn bị chấn diệt.
Minh Thần Thái tử bị chấn động cực mạnh, cả nguyên thần cũng đang run rẩy.
Hắn ta bị phải kích, phun ra ngụm lớn máu tươi, đầu óc giống như sắp nổ tung rồi.
Thấy cảnh này, trong lòng Vương Đằng cũng hoàn toàn nguội lạnh.
Ngay cả Minh Thần Thái tử cũng không phải là đối thủ của Quân Tiêu Dao sao?
Vương đằng từng là kẻ có dã tâm muốn vô địch, nhưng giờ đây trong lòng cũng nảy sinh thoái ý rồi.
"Đáng hận!"
Minh Thần Thái tử tóc tai bù xù, xung quanh cằm đều là máu tươi.
Ánh mắt của hắn ta vô cùng dữ tợn, khuôn mặt vặn vẹo.
Ở thời đại của hắn ta, hắn bị Quân Mạc Tiếu đè một bậc.
Mà bây giờ, vất vả mãi mới xuất thế được, muốn tranh nhất thế thiên mệnh.
Kết quả lại nhảy ra một tên yêu nghiệt Quân Tiêu Dao.
Mẹ kiếp còn để cho người ta sống hay không?
"Hôm nay, bản Thái tử nhất định phải giết ngươi!", Minh Thần Thái tử hoàn toàn không thèm đếm xỉa gì nữa rồi.
Hắn kích phát toàn bộ Minh Vương huyết mạch, toàn thân bao phủ một ngọn lửa đáng sợ.
"Không xong rồi, lẽ nào hắn ta muốn thi triển chiêu thức đó?"
Quân Mạc Tiếu đang dưỡng thương nhìn thấy cảnh này, thần sắc liền biến đổi.
Uy lực của chiêu thức đó, kinh thiên động địa, có thể gọi là đại sát chiêu.
Dù là Quân Mạc Tiếu cũng phải dùng toàn lực để ứng phó.
Quân Tiêu Dao liệu có thể tiếp tục chống đỡ được không?
Những quái thai cổ đại có một không hai kia, mỗi người đều thực lực bất phàm, có át chủ bài của riêng mình.
Vì thế giữa các quái thai cổ đại với nhau, có lẽ có thể phân thắng bại, nhưng lại rất khó phân sinh tử.
Chó gấp đều sẽ nhảy tường, chớ nói chi là quái thai cổ đại thiên phú cường tuyệt.
Ai cũng có có chút tài năng.
Giờ phút này, Minh Thần Thái tử vô cùng quyết tâm thi triển chiêu thức át chủ bài của mình.
Đối với một chiêu này, hắn ta rất tự tin.
Nhưng nhìn thấy Minh Thần Thái tử đừng trước mặt Quân Tiêu Dao, chậm rãi uốn gối, dường như là muốn quỳ xuống vậy.
"Chuyện này. . ."
Ánh mắt tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Minh Thần Thái tử mà lại quỳ trước mặt Quân Tiêu Dao sao?
Cho dù là nhận thua, cũng không cần làm đến mức này chứ?
"Không đúng, chẳng lẽ là chiêu thức đó..." Quái thai cổ đại Cơ gia Cơ Trường Không, dường như là nghĩ tới điều gì cấm kỵ, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, lập tức kéo Cơ Thanh Y lui lại.
"Sao vậy?" Nhìn thấy Cơ Trường Không biểu hiện như vậy, cơ Thanh Y cũng là có chút kinh ngạc.
Một bên khác, quái thai cổ đại Diệp gia Diệp Nam Thiên sắc mặt cũng đại biến, nhanh chóng lùi lại phía sau.
Sự hiểu biết của quái thai cổ đại, hiển nhiên là rộng hơn sơ với thiên kiêu đương đại, bọn họ đang nghĩ tới một loại thần thông cực kỳ khủng bố.
"Minh Thần Thái tử này thật là một tên điên, không ngờ hắn ta lại muốn thi triển loại thần thông này!" Thần sắc của Khương Thiên Diễn cũng vô cùng khó coi.
"Tiêu Dao huynh đệ, hãy cẩn thận!" Quân Mạc Tiếu cũng nhịn không được căn dặn.
Minh Thần Thái tử đã từng thi triển chiêu này với hắn ta, dù không hoàn toàn thi triển ra hết, nhưng cũng đủ để uy hiếp được Quân Mạc Tiếu.
"Thật thú vị, hi vọng ngươi đừng để bản thần tử ta phải thất vọng." Quân Tiêu Dao thấy thế, trong lòng không hề tỏ ra hoảng sợ, ngược lại hắn lại càng tò mò hơn.
Nếu như Minh Thần Thái tử thật có bản lĩnh đánh lui hoặc đả thương hắn, thì ngược lại Quân Tiêu Dao lại càng có chút cao hứng hơn.
Bởi vì cùng thời đại này hắn không có đối thủ thì cũng thật buồn chán.
"Minh Vương cụt một tay, một dập đầu!"
Minh Thần Thái quỳ một chân xuống đối diện Quân Tiêu Dao.
Cùng lúc đó, sau lưng hắn ta, vô tận minh khí bạo dũng hư không, cuối cùng mơ hồ vạch ra một đạo vạn trượng cự ảnh.
Hình ảnh đó giống như chúa tể Địa Ngục, minh quân vô thượng, chỉ giơ tay nhấc chân cũng có thể khiến chúng sinh tuyệt diệt!
Nhưng điều khiến người khác kinh ngạc nhất chính là, ma ảnh khủng bố đó chỉ có một cánh tay.
"Đó là... Minh Vương cổ đại cụt một tay!" Rất nhiều thiên kiêu nhìn thấy hình ảnh này, hồn đều muốn bay đi rồi.
Tại thời cổ đại, có một vài kẻ có sức sinh tồn vô cùng mạnh mẽ, uy hiếp Cửu Thiên Tiên vực, khiến tứ phương sợ hãi.
Như Cổ Lan Chân Chủ của Thánh giáo.
Và Minh Vương cụt một tay ở ngay trước mặt đây!
Ở thời cổ đại, những cường giả này tồn tại như Thần Chỉ vậy, tứ phương sùng bái.
Thậm chí còn nghe đồn, những cường giả Thần Chỉ này cũng không hề chết đi, mà chỉ ngủ say trong thời quang, chờ đợi cơ hội.
Mà trước mắt, Minh Thần Thái tử có huyết mạch Minh Vương, cuối cùng cũng thi triển ra át chủ bài thần thông của mình, Minh Vương cụt một tay ba dập đầu.
Hiện tại, mặc dù mới chỉ dập đầu một lần thôi, nhưng uy năng kinh khủng này, đã khiến mọi người xung quanh phải kinh hãi.
Minh Vương cụt một tay là cường giả trong truyền thuyết cổ đại, từ trước đến nay chỉ có người khác quỳ bái hắn, chứ hắn chưa từng quỳ bái người khác.
Trên đời có mấy người có thể chịu đựng nổi một bái của Minh Vương cụt một tay?
Có thể nói, không có mấy người cùng cấp bậc có thể tiếp được chiêu này của Minh Thần Thái tử.
"Có thể chết dưới chiêu này, là vinh hạnh của ngươi." Sắc mặt Minh Thần Thái tử càng tái nhợt, khóe miệng lại lộ ra tia cười lạnh tàn khốc.
"Ngươi có thể nói câu nào mới mẻ hơn được không, ngày nào cũng nói câu này mà không thấy chán à?"
Cảm nhận được sức mạnh một dập đầu của Minh Vương cụt một tay, Quân Tiêu Dao quả thật có chút kinh ngạc, nhưng...
Cũng chỉ đến thế mà thôi.