Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 588 - Chương 588 - Tiên Cổ Mật Văn

Chương 588 - Tiên cổ mật văn
Chương 588 - Tiên cổ mật văn

Chương 588: Tiên cổ mật văn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong tổ địa của Long Nhân tộc, có lão tổ của Long Nhân tộc đang gào thét.

Trong Cổ Vu tộc cũng có lão tổ tỉnh giấc, nhìn thấy một màn này, tinh thần có sự biến chuyển lớn.

“Tại sao, tại sao lâu như vậy rồi, tộc ta còn phải chịu đau khổ như vậy!” trong Tam Nhãn Thánh tộc, có lão tổ đang gào thét

Tiên Cổ Chi Linh nếu như bị chấn áp tiến vào trong Thanh Đồng Tiên Điện, vậy thì bọn hắn thật là sẽ vĩnh viễn không có cách nào rời khỏi Thế giới Tiên Cổ này nữa.

Sự gào thét của vị Cổ Tổ đó, làm cho cả Thế giới Tiên Cổ ầm vang run rẩy, giống như ngày tận thế sắp hàng lâm.

Rất nhiều thiên kiêu đều hoảng sợ không thôi, thậm chí bắt đầu lui về hướng biên giới Tiên Cổ.

Đa số mọi người đều không muốn dính líu đến Thanh Đồng Tiên Điện.

“Đó lẽ nào là Tiên Cổ Chi Linh?” Quân Mạc Tiếu quan sát quang đoàn linh hồn đó, ngạc nhiên nói

Bản thân hắn là Quái thai cổ đại ngủ say, biết cũng tương đối nhiều.

“Nguyện Văn Kỳ Tường”. Quân Tiêu Dao nói.

Tiếp theo, Quan Mạc Tiếu đem những chuyện mình biết đều nói cho Quân Tiêu Dao.

Cái được gọi là Tiên Cổ Chi Linh, cũng có thể coi là Ý chí của Thế giới Tiên Cổ.

Quy tắc của cả Thế giới Tiên Cổ đều do nó quyết định.

Song khi ở thuở sơ khai mục đích của Thế giới Tiên Cổ cũng không phải dùng để cho hậu bối lịch luyện.

Mà nên gọi là làm lòng chim Tiên Cổ.

“Quả nhiên, giống như ghi chép trong lịch sử”. Quân Tiêu Dao nói

Hắn trước kia cũng tìm hiểu qua Thế giới Tiên Cổ.

Thực ra nó giống như một nhà tù.

Tiên nhân của các chủng tộc tiên cổ này đều đã phạm phải tội lớn, cuối cùng cả tộc đều bị nhốt ở đây.

“Ta đã từng nghe qua, những chủng tộc tiên cổ này vì phạm phải tội lớn, dường như có liên quan tới dị vực”. Quân Mạc Tiếu nói.

Quân Tiêu Dao cũng coi như đã hiểu rồi.

Những chủng tộc tiên cổ này, thực ra chính là tội nhân của Tiên vực Cửu Thiên.

Tiên nhân của bọn hắn, khẳng định là đã từng nương nhờ dị vực, phản bội lại Tiên vực Cửu Thiên, về sau mới bị trục xuất vào lồng chim Tiên Cổ.

“Vậy Tiên Cổ Chi Linh này hay còn gọi là Ý chí của Thế giới Tiên Cổ chính là tồn tại giống như một người giám sát”. Quân Tiêu Dao hiểu ra nói.

“Không sai”. Quân Mạc Tiếu khẽ gật đầu

Quân Tiêu Dao triệt để hiểu ra.

Nếu như nói chủng tộc tiên cổ là phạm nhân trong nhà tù.

Vậy thì ý chỉ của Thế giới Tiên Cổ chính là cai ngục.

Còn như hiện tại, vì sao Tiên Cổ Chi Linh bị Thanh Đồng Tiên Điện chấn áp, lão tổ các chủng tộc tiên cổ lại phẫn nộ chứ.

Chính là bởi vì, Tiên Cổ Chi Linh có thể giam cầm bọn hắn, hoặc cũng có thể trong tương lai giải phóng bọn hắn.

Nhưng bây giờ, Tiên Cổ Chi Linh bị chấn áp tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện, vậy bọn hắn há chẳng phải ngay cả một tia cơ hội thoát khỏi Sinh Thiên cũng không có rồi.

Cũng không thể nào trách những lão tổ của chủng tộc tiên cổ lại phẫn nộ như vật.

Ầm ầm!

Tiên Cổ Chi Linh, giống như mặt trời lớn màu trắng, cuối cùng bị kéo vào trong Thanh Đồng Tiên Điện.

Tất cả chủng tộc tiên cổ đều tuyệt vọng rồi.

Bây giờ, ngoài Tiên Cổ Sinh Linh có Tiên Cổ Lệnh ra, các Tiên Cổ Sinh Linh còn lại không thể rời khỏi Thế giới Tiên Cổ được nữa.

Bởi vì chỉ có trong Tiên Cổ Lệnh mới có một tia ý chí của Thế giới Tiên Cổ.

Cả Thanh Đồng Tiên Điện trôi nổi trên bầu trời của Thượng Cổ Linh Thổ, nhìn cổ kính mà hoang vu, cực kỳ thâm sâu khó lường.

“Chúng ta phải làm sao đây?” Ánh mắt của rất nhiều người đều đang dao động.

“Haizz… Thanh Đồng Tiên Điện này quá bất thường, ta không muốn đến gần nó”. Tiểu Ma Tiên rùng mình một cái, vò đầu bứt tai.

Ngay cả Thánh nữ Ma Tiên giáo như cô ta đều kính sợ mà tránh xa Thanh Đồng Tiên Điện.

“Truyền thuyết kể rằng Thanh Đồng Tiên Điện này tuy có cơ duyên những cũng rất bất thường, ngay cả Thánh chủ chí tôn tiến vào cũng phải đổ máu, chứ đừng nói đến chúng ta”. Quân mạc Tiếu lắc đầu.

Quang mang trong mắt của Quân Lăng Thương lưu chuyển, muốn thăm dò một chút Thanh Đồng Tiên Điện, kết quả lại bị phản phệ, mắt không chịu nổi mà chảy máu.

“Thanh Đồng Tiên Điện quá hung hiểm rồi, không thể nhiễm nhân quả…” Quân Lăng Thương càu nhàu một tiếng, sắc mặt trắng bệch.

Nhìn thấy đám người Quân Mạc Tiếu đều là mặt kín như bưng, các thiên kiêu còn lại thì còn khiếp sợ không thôi

Ai cũng không muốn nhiễm nhân quả của Thanh Đồng Tiên Điện.

Nhưng mà, Quân Tiêu Dao lại bước về hướng của Thanh Đồng Tiên Điện.

“Tiêu Dao, ngươi đang làm gì thế?”

“Tiêu dao ca ca, ngươi đang làm gì thế?”

Nhìn thấy cử động của Quân Tiêu Dao, đám người Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đều thất thanh nói.

“Ta có hứng thú với Thanh Đồng Tiên Điện này”. Trong mắt của Quân Tiêu Dao không có một chút sợ hãi nào, chỉ có sự hiếu kỳ.

Vả lại, Quân Tiêu Dao không thể tùy ý từ bỏ cơ hội này được.

“Tiêu Dao, đây là một trong thất đại bất khả tư nghị, ngộ nhỡ không cẩn thận thì sẽ mất mạng, tuyệt đối đừng đi”. Khương Thánh Y căng thẳng nói.

“Tiêu Dao ca ca, đừng đi, đó không phải nơi mà người có thể đến được!” Khương Lạc Ly cũng đang cố níu giữ.

“Tiêu Dao huynh đệ, Thanh Đồng Tiên Điện không phải là nơi để chơi đùa, dựa vào thực lực thiên phú của ngươi, cũng không nhất thiết phải mạo hiểm như thế”. Quân Mạc Tiếu cũng cau mày lại.

Dựa vào thiên tư của Quân Tiêu Dao, về sau thành thánh nhân thành giáo chủ, thậm chí chứng đạo giống như một chiếc đinh đóng trên ván, không cần thiết phải mạo hiểm.

Hắn đối với Quân gia mà nói, cũng là một nhân vật quan trọng không thể thiếu, Quân Mạc Tiếu tất nhiên không muốn Quân Tiêu Dao phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn.

“Đa tạ các vị đã quan tâm, nhưng ta thực sự rất hiếu kỳ đối với Thanh Đồng Tiên Điện”. Biểu cảm của Quân Mạc Tiêu rất bình thản.

“Sự tò mò sẽ hại chết mèo đó…” Tiểu Ma Tiên nói nhỏ.

Nàng ta mới vừa kết giao với Quân Tiêu Dao, không muốn hắn ta chết như vậy.

Tiểu Ma Tiên còn muốn Quân Tiêu Dao che chở cho nàng ta trên con đường đế lộ.

“Ta là mèo sao?” Quân Tiêu Dao cười nói

Lời này làm cho bốn phía trầm mặc.

Quân Tiêu Dao được coi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Tiên vực Hoang Thiên.

Nếu như nói trong thế hệ trẻ ai có tư cách thăm dò Thanh Đồng Tiên Điện, e rằng cũng chỉ có mình hắn ta.

“Vậy ta đi với ngươi”. Khương Thánh Y tiến về phía trước nói.

“Còn có ta!” Khương Lạc Ly vẫy vẫy tay.

“Không cần, một mình ta là đủ rồi, một mình có thể tự bảo vệ mình an toàn, dẫn theo các người thì không dễ nói rồi”. Quân Tiêu Dao nói.

Hắn rất có lòng tin với bản thân, nhưng không thể bảo đảm những người khác có thể sống sót đi ra.

“Được rồi, cứ quyết định như vật đi, một mình ta đi vào, các người đừng theo vào nữa”. Ngữ điệu cua Quân Tiêu Dao không có nghi ngờ.

Đám người Quân Mạc Tiếu thấy vậy cũng không khuyên ngăn nữa.

“Tiêu Dao… Ta đợi ngươi…” Khương Thánh Y nhìn Quân Tiêu Dao thật sâu.

“Ừ”. Quân Tiêu Dao cười mỉm, bình tĩnh tiến lên phía trước, lăng không bước vào Thanh Đồng Tiên Điện.

Bình Luận (0)
Comment