Chương 594: Bùa hộ mệnh của Quân Vô Hối
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Quân Tiêu Dao, chịu chết đi.” Vương Đằng thôi động Đế Binh Cổ Phù không hoàn chỉnh.
Cổ Phù này cũng không phải chỉ có hiệu quả hộ thân, thôi động lên đồng dạng có uy năng kinh người.
Cho dù chỉ có một nửa thì cũng đủ để tạo thành uy hiếp với Quân Tiêu Dao.
Mà ở bên kia, chỗ Long Ngạo Thiên phóng xuất ra là tàn niệm Long Hoàng, cũng nhắm đến đè giết Quân Tiêu Dao.
Cổ Khí hộ thân của Quân Tiêu Dao thì đang bị Cổ Khí hộ thân của Vương Đằng và Long Ngạo Thiên cuốn lấy, không dành ra được chỗ trống.
Cục diện này, Quân Tiêu Dao có vẻ đã không còn sức xoay chuyển trời đất.
“Hôm nay, chứng kiến ngươi ngã xuống!” Trong mắt Vương Đằng bắn ra tinh mang.
“Ngươi rốt cuộc cũng phải chết.” Long Ngạo Thiên khó nhịn được kích động trong lòng.
Quân Tiêu Dao hầu như đã trở thành tâm ma của hắn ta.
Nếu Quân Tiêu Dao không chết thì Long Ngạo Thiên chắc chắn khó mà chứng đạo.
Hay là nói, nếu Quân Tiêu Dao không chết thì một đại thế này sẽ không có người nào có khả năng chứng đạo trước hắn!
Cảm nhận được uy thế đáng sợ của tàn niệm Long Hoàng và Đế Binh không hoàn chỉnh, biểu cảm trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn ung dung thản nhiên.
Ngay lúc hắn muốn thi triển con bài chưa lật dốc hết sức chống lại, ở trong không gian pháp khí của hắn có một vật bắt đầu rung động.
“Là bùa hộ mệnh mà phụ thân lưu lại thì phải?” Quân Tiêu Dao ngạc nhiên.
Trước đó lúc hắn rời khỏi Vạn Cổ Táng Thổ, Lý Tín từng đưa cho hắn một cái bùa hộ mệnh bằng ngọc, chính là thứ mà Quân Vô Hối để lại.
Quân Tiêu Dao vẫn luôn cất ở bên trong không gian pháp khí.
Bây giờ Quân Tiêu Dao gặp phải nguy hiểm, miếng bùa hộ mệnh này vậy mà lại bắt đầu rung lên.
“Vút” một tiếng, bùa hộ mệnh ở trong không ra pháp khí trực tiếp lướt ra, trôi nổi ở trong hư không.
Rồi sau đó, ánh sáng rực rỡ mênh mông như thủy triều mãnh liệt trào ra.
Ở trong ánh sáng lóa mắt đủ để chọc mù mắt người nhìn, mơ hồ có thể thấy được một bóng dáng, mang theo một luồng khí tức kinh khủng trấn áp thương khung, bá tuyệt thiên hạ!
“Là phụ thân.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
Mặc dù Quân Tiêu Dao chưa từng gặp Quân Vô Hối, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn cảm giác được loại hơi thở huyết mạch quen thuộc này.
Phụ thân của hắn, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối là một tồn tại truyền kỳ.
“Ngươi là…”
Cho dù là tàn niệm Long Hoàng, lúc cảm nhận được uy thế kinh khủng lấn áp Cửu Thiên Thập Địa này cũng xuất hiện chấn động thật lớn.
Dựa vào tu viên Đại Thiên Tôn khi còn sống của gã, ở trước mặt thân ảnh này, đúng là có loại ảo giác hèn mòn như con kiến hôi.
“Sao lại như vậy, sao Quân Tiêu Dao lại có thể còn có thủ đoạn này?” Long Ngạo Thiên nghẹn họng nhìn trân trối.
Quân Tiêu Dao không chỉ có Cổ Khí hộ thân, bây giờ lại còn có thủ đoạn này.
Ở một bên khác, đầu óc Vương Đằng cũng hơi choáng váng, thủ đoạn của Quân Tiêu Dao quả thực nhiều vô số kể.
Bóng dáng mơ hồ hiển hiện trong biển hào quang kia không nói tiếng nào, chỉ là một bàn tay bình thường thò ra, nện về phía tàn niệm Long Hoàng.
Tàn niệm Long Hoàng đồng dạng bộc phát ra dao động cực hạn, hư không vặn vẹo, một con Tà Long màu đen ngửa mặt lên trời gào thét.
Nhưng ở trước mặt bóng dáng mờ ảo kia, con Tà Long màu đen này lại giống như gà con, bị một bàn tay nện xuống.
Ngay tiếp theo, tàn niệm Long Hoàng cũng bị trấn áp xuống.
“Không, không có khả năng, ngươi đến cùng là ai?” Cuối cùng tàn niệm Long Hoàng phát ra một tiếng gào thét không cam lòng, liền hoàn toàn bị chôn vùi.
Sau đó, bóng dáng mơ hồ kia nhẹ nhàng gảy ngón tay một cái, miếng Cổ Phù không hoàn chỉnh mà Vương Đằng đang điều khiển cũng trực tiếp bị bắn bay, thoát khỏi chưởng khống của Vương Đằng.
Vương Đằng cũng phun ra một miệng lớn máu tươi, xương cốt toàn thân đều trực tiếp bị chấn nát!
Đến tận lúc này, bóng dáng mơ hồ nọ mới thu tay lại.
Sau đó, ông chậm rãi quay người, ở trong hào quang vô tận, phảng phất có một ánh mắt từ ái chăm chú nhìn vào Quân Tiêu Dao.
“Phụ thân…” Quân Tiêu Dao thì thầm.
Nói thật, đối với vị phụ thân chưa từng gặp mặt này, Quân Tiêu Dao không có quá nhiều cảm giác.
Hắn cũng không rõ đến cùng Quân Vô Hối đã đi đâu, đang làm gì.
Trước đó đám người Thập Bát Tổ cũng chỉ nói chờ đến khi hắn mười tám tuổi thì sẽ nói cho hắn biết một chút chân tướng.
Cuối cùng, bóng dáng mơ hồ kia trực tiếp tan biến ở trong hư không.
Bùa hộ mệnh một lần nữa rơi vào trong tay của Quân Tiêu Dao.
Trên bùa hộ mệnh có khắc một hàng chữ nhỏ: “Quân tử lập mệnh, cả đời không hối hận, vẫn rạng rỡ sinh huy như cũ.”
Quân Tiêu Dao thu hồi bùa hộ mệnh, ngược lại nhìn về phía Long Ngạo Thiên và Vương Đằng.
Sắc mặt Long Ngạo Thiên trắng bệch, mất đi huyết sắc, năm ngón tay siết thành quyền, cả người run lẩy bẩy.
Ai có thể nghĩ tới Quân Tiêu Dao còn có bùa hộ mệnh chứ.
“Đấy là… Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối?” Mặt mày Long Ngạo Thiên vô cùng khó coi, hắn ta đương nhiên cũng biết phụ thân của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao quả thực chính là một thế hệ thứ hai mạnh mẽ!
“Thất bại trong gang tấc!” Mắt Vương Đằng phủ kín tơ máu.
Đây chính là cơ hội tuyệt hảo đè giết Quân Tiêu Dao, cứ như vậy bỏ lỡ.
“Đám các ngươi đã muốn vỗ béo, vậy thì cứ thanh thản bị ta thu gặt đi.” Quân Tiêu Dao cũng lười nói thêm cái gì.
Một chiêu Lục Đạo Luân Hồi Quyền của hắn đánh về phía Long Ngạo Thiên.
Mặt mày Long Ngạo Thiên tái nhợt, thân thể cấp tốc lui về phía sau.
Tàn niệm Tà Long Hoàng là con át chủ bài cuối cùng hắn ta dùng để đối phó Quân Tiêu Dao, ngoài cái này ra, bất kỳ thủ đoạn nào khác đều không uy hiếp được Quân Tiêu Dao.
“Sớm biết như vậy, còn không bằng vào Thanh Đồng Tiên Điện!” Lúc này Long Ngạo Thiên rốt cuộc đã hối hận.
Hắn ôm chấp niệm chém giết Quân Tiêu Dao.
Kết quả cái chấp niệm này cuối cùng lại hại chính hắn.
Nhưng trên đời không có thuốc hối hận để uống, cho dù Long Ngạo Thiên có giãy giụa ra sao thì cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Hắn ta kiệt sức thôi động thủ đoạn cuối cùng, lực lượng không gian bộc phát, thân thể hắn ta cấp tốc qua lại như thoi đưa, muốn chuồn đi.
“Quả nhiên ngươi đã chiếm được Không Thư một trong Cửu Đại Thiên Thư.”
Chứng kiến loại trạng thái này của Long Ngạo Thiên, Quân Tiêu Dao giật mình.