Chương 610: Dự định gây dựng thế lực
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Long Nhân tộc, Cổ Vu tộc, Lệ Nhân tộc, Tam Nhãn Thánh tộc.
Tứ đại chủng tộc này đều có cường giả cấp bậc chí tôn, chỉ vì chịu hạn chế của các quy tắc thế giới Tiên Cổ quy tắc nên không thể rời khỏi tổ địa mà thôi.
Không chỉ có cường giả chí tôn, cường giả cấp Thánh nhân trở lên cũng có không ít.
Có thể nói, tứ đại chủng tộc này, ngoại trừ không có Đế binh và không có tài nguyên ra, nếu chỉ luận về số lượng cường giả thì thật ra cũng sắp bằng với thế lực bất hủ rồi.
Chưa nói đến việc ngoài tứ đại chủng tộc này ra còn có rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ khác, có thể họ không có cường giả đỉnh cấp đặc biệt nào, nhưng khi liên hợp cùng với nhau cũng sẽ là một lực lượng đủ để rung chuyển Hoang Thiên Tiên vực .
Quân Tiêu Dao rất thông minh, hắn không thể không biết được rằng hiện tại mình đang nắm giữ lực lượng khủng bố như thế nào.
"Tiêu Dao tiểu đệ đệ, tiếp sau đây ngươi dự định sẽ làm gì?" Phương Tú nương hăng hái hỏi.
"Đến Thế giới Tiên Cổ một chuyến." Quân Tiêu Dao cười cười.
Có lợi mà không chiếm là kẻ ngốc.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao chính là Thần của thế giới Tiên Cổ.
Tất cả các chủng tộc của thế giới Tiên Cổ đều là tù nhân của hắn, dù là chí tôn cũng không ngoại lệ!
Nguồn lực lượng này, Quân Tiêu Dao không thể coi như không thấy được.
Theo lý thuyết, sau khi thế giới Tiên Cổ biến mất, trừ phi nó tự hiện thân, bằng không, không ai có thể tiến vào thế giới Tiên Cổ được.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì lại khác, hắn của hiện tại đã thay thế ý chí của thế giới Tiên Cổ.
Nguyên thần Quân Tiêu Dao hơi động đậy, liền khóa chặt tọa độ không gian của thế giới Tiên Cổ.
"Tiền bối có thể thôi động Tiên điện Thanh Đồng không?" Quân Tiêu Dao dò hỏi.
Mặc dù bây giờ Quân Tiêu Dao là cường giả Thánh nhân, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể phá vỡ được hư không.
Nhưng muốn xuyên qua qua không gian vô tận, thì cảnh giới tu vi phải cao hơn chút nữa mới được.
Còn nửa cuốn không sách kia, Quân Tiêu Dao cũng chưa kịp tu luyện.
"Đương nhiên có thể." Lão Hạt Tử khẽ gật đầu.
Trước đó Tiên điện Thanh Đồng chỉ là một vật trôi dạt không mục đích.
Hiện giờ đã tìm được người hữu duyên, Tiên điện Thanh Đồng tự nhiên cũng chính là vật sở hữu của Quân Tiêu Dao.
Sau đó, Lão Hạt Tử, tên què, con vẹt, Phương Tú nương ba người một chim, khống chế Tiên điện Thanh Đồng, xuyên thẳng qua hư không vô tận.
Khóe miệng Quân Tiêu Dao hiện lên nụ cười.
Những người quen thuộc với Quân Tiêu Dao đều biết, nụ cười của hắn rất nguy hiểm.
Hoặc là hắn đang tính kế, hoặc là hắn đang nghĩ làm thế nào để giết người.
Nói ra thì, Quân Tiêu Dao không có một chút hảo cảm nào đối với chủng tộc Tiên Cổ.
Ngoại trừ có quan hệ khá tốt với Lê Thu Thủy của Lệ Nhân Tộc ra, thì tam đại chủng tộc Tiên Cổ còn lại hắn đều có khúc mắc với họ.
"Hi vọng các ngươi phải biết thức thời, bằng không bị giết toàn bộ cũng rất đáng tiếc." Quân Tiêu Dao thở dài nói.
Đương nhiên, đây là tình huống cực đoan nhất, chỉ cần những chủng tộc Tiên Cổ đó thức thời, Quân Tiêu Dao cũng sẽ bố thí cho họ chút lòng thương hại.
Dù sao thì người chết cũng không có giá trị.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao muốn khống chế thế lực nhất mạch chủng tộc Tiên Cổ.
Là bởi vì trong đầu hắn có một ý nghĩ.
Hắn muốn lập ra một thế lực của riêng mình để chơi đùa.
Không sai, chỉ là chơi đùa mà thôi.
Quân Tiêu Dao thân là Thần Tử, Thiếu chủ của hai đại Thái Cổ Thế Gia là Quân gia và Khương gia, nên thực ra không cần tự gây dựng thế lực nữa.
Dựa vào thân phận của hắn cũng đủ để điều động các lực lượng của hai đại thế gia.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn hi vọng có thể gây dựng một thế lực hoàn toàn chỉ do một mình hắn nắm giữ và khống chế thôi.
Mà những chủng tộc Tiên Cổ kia lại chính là tài nguyên có sẵn.
Trong khi Quân Tiêu Dao còn đang tính toán trong lòng.
Bên trong thế giới Tiên Cổ tràn ngập một bầu không khí tuyệt vọng.
Sau khi Tiên Cổ chi linh bị Tiên điện Thanh Đồng trấn nhập, quy tắc của thế giới Tiên Cổ cũng sẽ không biến mất mà sẽ hoàn toàn bị khóa chặt, không cách nào sửa đổi được.
Trừ phi ý chí của thế giới Tiên Cổ lại xuất hiện thì mới có thể thay đổi được quy tắc.
Nhưng điều này sao có thể xảy ra chứ?
Là một trong bảy thứ mà không ai có thể dự liệu được, Tiên điện Thanh Đồng phiêu lưu vạn cổ, không ai biết được lần sau nó sẽ xuất hiện ở nơi nào.
Cho dù xuất hiện thì cũng không có khả năng xuất hiện trong thế giới Tiên Cổ.
Vì thế những sinh linh chủng tộc Tiên Cổ này hoàn toàn chìm trong tuyệt vọng.
Cả một đời này bọn họ đều không thể thoát khỏi cái lồng chim này được.
"Tại sao…lại có kết cục như này, tội của tổ tiên nhưng rốt cuộc muốn chúng ta phải đền tội trong bao lâu chứ?"
Bên trong tổ địa Lệ Nhân Tộc, một mỹ phụ mặc cung trang mái tóc như sương mù, chiếc cổ thon dài đang thở dài.
Bà ấy là là Chân Tổ lãnh tụ của Lệ Nhân tên là Lê Tiên, thực lực đạt đến cấp bậc Đại Thiên Tôn.
Có thể nói, cho dù là trong thế giới Tiên Cổ hay là trong Cửu Thiên Tiên vực, Đại Thiên Tôn chính là cường giả đứng đầu.
Nhìn khắp các thế lực bất hủ, đều là sự tồn tại cấp bậc lão tổ.
Nhưng, chỉ có thông thiên thực lực thì sao chứ?
Chịu sự hạn chế của quy tắc thế giới Tiên Cổ, Chân Tổ Lệ Nhân Tộc Lê Tiên mặc dù có tu vi Đại Thiên Tôn cũng chỉ có thể hoạt động trong phạm vi tổ địa mà thôi.
Ở trong tình cảnh này thì thực lực càng mạnh, ngược lại càng có cảm giác bi ai hơn.
Giống như là thú bị nhốt trong lồng vậy.
Trước đó, Lê Tiên từng hy vọng, có thể mãi về sau này tội của bọn họ có thể được giải trừ.
Ý chí Thế giới Tiên Cổ, có thể giúp bọn họ phóng thích.
Nhưng bây giờ, ngay cả hy vọng duy nhất này cũng không còn nữa
Bọn họ chỉ có thể mãi mãi, đời đời kiếp kiếp, trở thành tội nhân đáng thương mà thôi!
"Chân Tổ đại nhân đừng đau lòng nữa, vẫn còn Thu Nguyệt ở bên cạnh người mà!"
Bên cạnh Lê Tiên, có một thiếu nữ xinh đẹp như hoa sen mới hé nở, vẻ đẹp động lòng người.
Nếu Quân Tiêu Dao ở đây sẽ phát hiện ra dáng vẻ của nàng và Lê Thu Thủy vương giả trẻ tuổi của Lệ Nhân Tộc giống nhau đến bảy tám phần.
"Đứa nhỏ ngốc nghếch này, trước đó Thần Tử Quân gia tìm được mấy Tiên Cổ lệnh, ngươi vốn có thể cùng tỷ tỷ ngươi rời khỏi Thế giới Tiên Cổ, tại sao ngươi lại không đi?" Lê Tiên thở dài nói.