Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 617 - Chương 617 - Đánh Một Gậy Cho Một Chút Ngon Ngọt

Chương 617 - Đánh một gậy cho một chút ngon ngọt
Chương 617 - Đánh một gậy cho một chút ngon ngọt

Chương 617: Đánh một gậy cho một chút ngon ngọt

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tốt nhất ở trong vòng một ngày phải cho bản Thần Tử câu trả lời, nếu không thì có lẽ ta sẽ lần lượt tìm tới cửa, đi đến tổ địa của các ngươi một lần.”

Lời của Quân Tiêu Dao khiến cho hàng thiên kiêu tộc Tam Nhãn Thánh, tộc Cổ Vu ai nấy đều nheo mắt.

Nếu như tên sát thần Quân Tiêu Dao này đi tới tổ địa của bọn họ một lần, vậy chẳng phải là sẽ giống như tộc Long Nhân, một đám người ngã xuống sao.

“Mau… mau trở về bẩm báo cho lão tổ!”

Trinh thám của nhiều chủng tộc Tiên Cổ đều vòng trở về, báo cáo cho lão tổ tộc nhóm của mình.

Chỉ có tộc Lệ Nhân bên này, trên mặt đám người Lê Thu Nguyệt không hề có vẻ bối rối.

Bởi vì các nàng biết, quan hệ của Quân Tiêu Dao và các nàng khá tốt.

“Tỷ tỷ quả nhiên đã có dự kiến trước, nếu không sợ là tộc Lệ Nhân của chúng ta cũng gặp phiền phức.” Lê Thu Nguyệt nói ra lời trong lòng.

Quân Tiêu Dao cũng nhìn sang Lê Thu Nguyệt, mỉm cười nói: “Đúng rồi, về sau ta cũng sẽ tới tộc Lệ Nhân một chuyến.”

Lê Thu Nguyệt nghe vậy, khẽ gật đầu, cũng không cảm thấy sợ.

Lúc Quân Tiêu Dao nói ra lời này cũng không có sát ý, hiển nhiên sẽ không đi tổn hại tộc Lệ Nhân. Các tộc còn lại thấy cảnh này cũng bày ra vẻ mặt hâm mộ.

“Sớm biết Thần Tử Quân gia có bản lĩnh này thì trước đó lúc Tiên Cổ mở ra nên tạo quan hệ tốt với hắn.”

Rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ đều là biết vậy chẳng làm.

Quân Tiêu Dao nhìn biểu cảm hoàn toàn tuyệt vọng trên mặt rất nhiều chủng tộc Tiên Cổ, trong mắt lóe lên một chút khó hiểu.

Thủ đoạn cây gậy và củ cà rốt này, hắn đã sớm lô hỏa thuần thanh.

Gậy đã đánh rồi, kế tiếp nên cho chút ngon ngọt.

“Đã suy nghĩ kỹ chưa?” Quân Tiêu Dao đạm mạc lên tiếng.

Biểu cảm trên mặt lão tổ tộc Long Nhân hoàn toàn là vẻ sa sút.

Đã tới tình trạng này rồi, ông ta còn có thể làm được cái gì đây?

Không thuần phục chính là chết, thuần phục thì ít ra còn có thể có đường sống.

Sống càng lâu, cường giả có tu vi càng cao ngược lại càng tiếc mạng, càng sợ chết.

“Chúng ta, thuần phục…” Lão tổ tộc Long Nhân nói ra lời này xong, trong mắt dường như đã già đi rất nhiều tuổi.

Thấy Chí Tôn lão tổ của tộc Long Nhân đã thuần phục, tất cả chủng tộc Tiên Cổ xung quanh đều có loại cảm giác thỏ chết cáo bi.

Trong nháy mắt, bọn họ tựa như đã mất đi toàn bộ hy vọng.

Không chỉ không còn tự do, bây giờ thậm chí ngay cả sinh mệnh cũng phải bị nắm giữ ở trong tay người khác.

“Ha ha, các ngươi cũng không cần phải nản lòng thoái chí, nếu như các ngươi không có cách nào rời khỏi Tiên Cổ, vậy thì bản Thần Tử cần các ngươi thuần phục lại có lợi ích gì chứ?” Quân Tiêu Dao bật cười, lắc đầu nói.

Lời này vừa thốt ra, đôi mắt lão tổ tộc Long Nhân thoáng chốc trợn trừng, quả thực còn muốn lớn hơn cả cái chuông đồng.

Hô hấp của của ông ta bắt đầu trở nên dồn dập, quả tim đã nhấc lên tới cuống họng.

Khó mà tin được, cường giả mạnh như Đại Thiên Tôn lại có biểu hiện thất thố như thế.

Điều này đã đủ lộ ra cảm xúc của lão tổ tộc Long Nhân, cực kỳ hồi hộp kích động.

“Ý chí của bản Thần Tử chính là ý chí của thế giới Tiên Cổ, nếu như ta đã có khả năng giết các ngươi thì tự nhiên cũng có thể cho các ngươi tự do.” Quân Tiêu Dao nói.

Ở một khắc này, hô hấp của toàn bộ Tiên Cổ Sinh đều ngưng lại.

“Ta… ta không có nghe lầm đó chứ, chúng ta sẽ có cơ hội ra ngoài sao?”

“Trời ạ, có thể đi ra thế giới bên ngoài Tiên Cổ!”

“Ta là đang nằm mơ, nhất định là…”

Vào thời khắc này, tất cả Tiên Cổ sinh linh đều điên rồi!

Cho dù là lão tổ tộc Long Nhân cũng phải thất thố, không nhịn được chợt lóe lên đi đến trước người Quân Tiêu Dao, kích động nói: “Xin hỏi điều Thần Tử nói có phải là thật không, chúng ta có thể rời khỏi thế giới Tiên Cổ sao?”

Quân Tiêu Dao nghe vậy, cười nhạt một cái rồi nói: “Bây giờ ngươi thử đi ra tổ địa mà xem.”

Lão tổ tộc Long Nhân kiềm chế tâm trạng kích động, chậm rãi đi tới biên giới tổ địa. Trước đó có quy tắc của thế giới Tiên Cổ cản trở, cường giả không có cách nào rời khỏi tổ địa. Nhưng giờ khắc này, lão tổ tộc Long Nhân từng bước một đi ra, rời khỏi tổ địa.

“Thật, vậy mà lại là sự thật!” Lão tổ tộc Long Nhân không nhịn được kích động dâng lên, ngửa mặt lên trời cười to.

Ông ta chờ một ngày này, đã chờ bao lâu rồi?

Tu vi khủng bố của Đại Thiên Tôn thì có ích gì, lại không có đất dụng võ. Loại cảm giác này rất khó chịu. Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao có khả năng cho ông ta tự do.

“Mới đi ra khỏi tổ địa đã vui vẻ như vậy rồi, thế nếu như ta nói có thể để cho các ngươi đều rời khỏi thế giới Tiên Cổ, đi tới Tiên Vực rộng lớn hơn thì sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.

Đầu óc của toàn bộ Tiên Cổ sinh linh đều giống như sắp sửa nổ tung!

Loại cảm giác này tựa như là kẻ tù tội đang ở trong tuyệt vọng lại bỗng nhiên có hy vọng tự do vậy!

“Thần Tử đại nhân, không… chủ nhân, lão phu Ngao Thương Uyên, nguyện dẫn theo trên dưới tộc Long Nhân, đều thuần phục chủ nhân!”

Lão tổ Ngao Thương Uyên tộc Long Nhân, đường đường cường giả Đại Thiên Tôn, lại thẳng cúi đầu thật sâu chín mươi độ với Quân Tiêu Dao, thái độ vô cùng thành kính, trong mắt còn mang theo lửa nóng.

Ai có thể cho ông ta tự do thì người đó chính là cha ông ta!

Cấp bậc như lão tổ Ngao Thương Uyên, lâm nguy ở thế giới Tiên Cổ vô số năm, có thể nói gần như là hoàn toàn tuyệt vọng.

Bọn họ còn thảm hại hơn những Tiên Cổ sinh linh khác, ngay cả tổ địa cũng không thể rời đi.

Tự do, tuyệt đối là hy vọng xa vời.

Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao chẳng những để cho ông ta có thể rời khỏi tổ địa mà còn đáp ứng bọn họ, có thể để bọn họ rời khỏi Tiên Cổ.

Đoán chừng chỉ có kẻ đần mới có thể không đồng ý yêu cầu của Quân Tiêu Dao.

Tôn nghiêm cái gì, so với tự do mà nói ngay cả cái rắm cũng không bằng.

Bây giờ nếu như muốn Ngao Thương Uyên dập đầu một trăm cái khấu đầu vang dội với Quân Tiêu Dao thì đoán chừng Ngao Uyên đều sẽ làm không biết mệt.

Không phải Ngao Thương Uyên không có uy nghiêm của Đại Thiên Tôn, mà sự thật là vì ông ta vô cùng khát vọng tự do.

Tu luyện, trên bản chất ý nghĩa cũng là đang truy tìm một loại siêu thoát lẫn tự do.

“Không tệ, bản Thần Tử thích người thông minh lẫn thức thời, sớm như vậy thì chẳng phải sẽ không có chuyện gì rồi sao.” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.

“Đúng vậy, đúng vậy, trước đó đều là đám người Ngao Thiên Minh, Ngao Quang không có mắt, đã đắc tội với chủ nhân.” Ngao Thương Uyên cười làm lành nói.

Bình Luận (0)
Comment