Chương 634: Quân gia là Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bên kia, trong hư không của Thánh Linh Thư Viện có hai bóng người xuất hiện. Một vị lão giả trong đó chính là đại trưởng lão của thư viện, nam tử trung niên còn lại là viện trưởng pf thư viện.
“Bảy thế lực bất hủ liên thủ khởi xướng bất hủ chiến, sợ là Quân gia có chút quá sức.” Đại trưởng lão lắc đầu và nói.
“Vĩnh viễn đừng xem thường nội tình của Quân gia.” Viện trưởng thư viện thở dài và nói.
“Hả, hay là Quân gia có khả năng chống cự công phạt của bảy thế lực bất hủ liên thủ?” Đại trưởng lão kinh ngạc nói.
“Ta cũng không biết, nhưng có thể xác định là, bảy đại thế lực đều phải trả cái giá đắt mà xưa nay chưa từng có.” Viện trưởng thư viện nỉ non.
“Vậy chúng ta có nên...” Đại trưởng lão muốn nói lại thôi.
Dù sao Quân Tiêu Dao còn có một thân phận, đó là Thánh Tử của Thánh Linh Thư Viện bọn họ.
“Thánh Linh Thư Viện chúng ta là thư viện dạy học và giáo dục, không thích hợp tham dự chiến tranh, nhưng... xem tình huống trước đi, nói không chừng không cần chúng ta ra tay thì sao?” Viện trưởng thư viện lắc đầu và nói.
Cũng không phải ông ta nhát gan hay cái gì. Tuy Thánh Linh Thư Viện có nội tình thâm hậu, nhưng nghiêm khắc mà nói, cũng chỉ là một thư viện mà thôi.
Hậu bối trẻ tuổi chiếm đa số, thực lực tổng thể cũng không có khả năng so sánh với thế lực bất hủ chân chính.
“Không cần ra tay, ý viện trưởng là...” Đại trưởng lão nhìn về một hướng khác.
Hướng đó là dẫn đến Thanh Châu, mà Thanh Châu là nơi đóng trú của Khương gia.
Không chỉ có là Thánh Linh Thư Viện, thế lực khắp Hoang Thiên Tiên Vực cũng đưa mắt nhìn về hướng Khương gia.
Dù sao Quân gia bị bảy thế lực vây công, nếu nói có thế lực bất hủ nào sẽ vô điều kiện sóng vai chiến đấu với Quân gia, vậy chỉ có thể là Hoang Cổ Khương gia.
Hai nhà gần như mặc chung một cái quần, một bên vinh quang thì cả hai cùng hưởng, một bên tổn hại thì cả hai cùng chịu.
Mà lúc này, trên không tộc địa Khương gia cũng có vài bóng người khí tức mạnh mẽ tuyệt đối đang đứng sừng sững trong hư không.
Trong đó có cả ông ngoại của Quân Tiêu Dao, Khương Đạo Hư.
Nhưng lúc này Khương Đạo Hư đã tinh thần sáng láng, đôi mắt như sao trời, đâu còn có phía trước ốm yếu bộ dáng.
Sau khi luyện hóa Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo mà Quân Tiêu Dao đưa cho, căn bệnh của Khương Đạo Hư cũng hoàn toàn khôi phục, lúc này khí tức đã đạt tới lúc mạnh nhất.
“Đạo Hư, ngươi thấy trận chiến này thế nào?” Một bà lão tản ra khí tức chí tôn hỏi.
“Thấy thế nào? Các ngươi không rõ nội tình của Quân gia sao?” Khương Đạo Hư cười nhạt, vẻ mặt rất thong dong.
“Này... Chúng ta thật sự không rõ lắm, dù sao vũng nước Quân gia này quá sâu, không biết có bao nhiêu lão quái vật được chôn ở các cấm địa, có lẽ cả người của Quân gia cũng đã quên.” Bà lão kia cười khổ lắc đầu.
Trước kia không phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Có cường giả cổ xưa của Quân gia thức tỉnh từ trầm miên, thậm chí cả Quân gia cũng không rõ cường giả nhảy ra từ góc nào đó này là nhân vật đến từ kỷ nguyên nào.
Từ điểm này có thể nhìn ra rốt cục Quân gia cường thịnh đến mức nào, truyền thừa qua vô số năm mà vẫn chưa bao giờ suy sụp.
“Chúng ta tạm thời đứng xem đi, nói không chừng đám lão già Quân gia kia còn không thích Khương gia chúng ta nhúng tay vào việc này thì sao?” Khương Đạo Hư cười than và lắc đầu.
Khương gia không chuẩn bị lập tức ra tay tham gia, mà là đứng xem tình hình. Đương nhiên, nếu chiến cuộc thật sự xảy ra biến cố gì, Quân gia ứng phó không được thì tất nhiên Khương gia không có khả năng thờ ơ.
Tuy người của Khương gia nghĩ như vậy, nhưng người ngoài lại không cho là thế.
“Chậc chậc, không ngờ cả Khương gia cũng không có chút động tĩnh nào.”
“Cũng không thể trách Khương gia a, nếu chỉ là một hai thế lực bất hủ thì Khương gia cũng có thể nhúng tay, nhưng hiện tại có tối bảy thế lực bất hủ, ai dám xen vào chứ?”
“Cũng phải, chỉ là lần này Quân gia sẽ gặp khó khăn rồi đây.”
Toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, rất nhiều đại nhân vật thế lực cổ xưa đều dùng thần niệm để giao lưu với nhau.
Mà cùng lúc đó, bốn mạch Thái Cổ hoàng tộc thế lực đã tiến quân mãnh liệt nhắm vào Hoàng Châu.
Quân gia cũng bắt đầu tổng động viên. Trong hư không, một nam tử trung niên dáng người vĩ ngạn hiện lên. Đó là gia chủ đương đại của Quân gia, nhị thúc của Quân Tiêu Dao, Quân Vô Ý.
Quân Vô Ý đứng sừng sững trên hư không, ánh mắt hờ hững. Tuy ông không phải kẻ mạnh nhất Quân gia, nhưng lại là người trù tính chung cho cả gia tộc.
Hiện giờ bùng nổ bất hủ chiến, ông là gia chủ của Quân gia, tất nhiên phải là người đầu tiên bước ra.
“Nhị thúc...” Nhìn thấy Quân Vô Ý hiện thân, Quân Tiêu Dao cũng lẩm bẩm.
Vị này nhị thúc Quân Vô Ý, tuy không có thực lực cường đại, thiên tư yêu nghiệt như phụ thân hắn là Quân Vô Hối, nhưng lại mạnh ở tính cách trầm ổn, không cao ngạo không nóng nảy, bởi vậy được chư vị lão tổ lựa chọn, trở thành gia chủ đương đại của Quân gia.
Còn về gia chủ đời sau của Quân gia thì không có gì khó đoán. Trừ phi Quân Tiêu Dao không muốn đảm nhiệm, nếu không vị trí gia chủ nhất định sẽ thuộc về hắn.
“Xem ra là Quân gia ta sống kín tiếng nhân nhượng lâu quá nên thế nhân cho rằng mũi thương của Quân gia đã không còn sắc nhọn nữa.”
“Một khi đã vậy, hãy để thế nhân biết được, ngoài Thất Đại Bất Khả Tư Nghị ra thì còn có Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám.”
“Đại Bất Khả Tư Nghị thứ tám chính là Quân gia ta!”
Ngay khi tiếng nói của Quân Vô Ý vừa dứt, ông giơ tay lên, một cái kèn đen nhánh lây dính máu tươi loang lổ hiện lên. Khi nhìn thấy kèn này, những đại nhân vật của các thế lực còn lại đứng xa xem xét đều hít thở không thông.
Chỉ có một ít hoá thạch sống bối phận rất cổ xưa rồi mới biết đây là thứ gì.
“Đây là... Diệt Thế Hào Giác, xem ra Quân gia cũng muốn đánh thật rồi!”
Nhìn thấy kèn này, rất nhiều cổ lão đều điên cuồng hít một hơi, trong mắt hiện ra chấn động khôn kể.
“Khi Quân gia thổi lên Diệt Thế Hào Giác, chính là lúc Quân gia muốn huyết tẩy thiên địa, cho dù tồn tại nào muốn ngăn cản Quân gia cũng sẽ bị đánh thành tro tẫn!” Trong đôi mắt một vị cổ lão lộ ra sự ngưng trọng và kiêng kỵ sâu sắc.