Chương 639: Đế binh ra
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ở trong tử khí mông lung, một cái Luân Bàn màu Tử Kim hiện lên, giống như một con Kỳ Lân màu tím hoàn toàn chiếm giữ xung quanh.
Chuyển động quay ở giữa cái Luân Bàn này, tựa như lưu chuyển nghĩa lý sinh tử sâu xa, cả hư không đều bị chia tách.
“Là Đế binh của cổ động Kỳ Lân, Kỳ Lân Luân!”
Toàn thân Kỳ Lân Luân do Thần Ngân Tử Kim chế tạo thành, phía trên lạc ấn có hàng tỷ hoa văn tộc Kỳ Lân, ở giữa chuyển động, thiên băng địa diệt.
Kiện Đế binh thứ ba xuất thế, khiến cho toàn bộ tu sĩ tứ phương ai nấy đều có chút chết lặng.
Nhưng ở bên phía Thượng Cổ Ngạc Hồ, lại lần nữa có uy áp Đế binh bộc phát ra.
Chẳng qua cỗ Đế uy này lại mang theo một luồng khí hung ác trước tất cả.
Một cây Đế Binh giống như Lang Nha Bổng từ chỗ sâu bên trong đầm lầy phá không bay lên.
Cả chuôi Đế binh hết sức u ám nặng nề, một loạt gai nhọn rậm rạp màu trắng kia, nhìn qua y như là răng cá sấu.
“Là Đế binh của Thượng Cổ Ngạc Hồ, Hoang Ngạc Toái Nha, nghe đồn gai nhọn phía trên chính là răng nanh của Ngạc Tổ…”
Cảm nhận được hung uy của chuôi Đế binh này, rất nhiều đại nhân vật đều cảm giác một hồi tim đập nhanh.
Ngạc Tổ, đây chính là một vị Cổ Hoàng hung danh hiển hách, từng tạo xuống sát kiếp vô biên, một ngụm nuốt chửng một phương Tinh Vực.
Trước đó Thượng Cổ Ngạc Hồ còn có hậu nhân xuất thế của Ngạc Tổ nhất mạch tiến vào con đường Đế Vương.
Giờ phút này, bốn kiện Đế binh của Thái Cổ hoàng tộc đồng thời bay lên không trung, uy thế rung chuyển cửu tiêu, cuốn lên vô tận phong vân!
Đế binh, chính là binh khí Đại Đế chứng đạo, có uy năng vô tận.
Trước đó, Quân Tiêu Dao đã từng chiếm được binh khí Bàn Võ Đại Đế chứng đạo, Bàn Hoàng Kiếm.
Chẳng qua khi đó tu vi của Quân Tiêu Dao vẫn còn chưa cao, cơ bản là không có cách nào thôi động kiện Đế binh này.
Mà bây giờ, bốn kiện Đế binh Thái Cổ hoàng tộc đằng không bay lên, uy thế lay động phong vân cửu tiêu.
Cường giả cấp bậc Chí Tôn, đã có đầy đủ năng lực thôi động Đế binh.
Có thể nói, hai vị Chí Tôn cấp bậc ngang nhau, nếu như trong đó có một vị Chí Tôn nắm giữ Đế binh thì tuyệt đối có thể nghiền ép, thậm chí đánh giết một vị Chí Tôn khác.
“Nội tình Quân gia mạnh hơn thì đã sao, lại có được mấy kiện Đế Binh đâu chứ?” Long Hàn Chí Tôn của Tổ Long Sào lạnh giọng quát.
Đế binh hiếm có cỡ nào, thông thường mà nói, cho dù là thế lực bất hủ thì cũng chỉ có một kiện, xem như nội tình trấn tộc.
Cho dù Quân gia có được Đế binh thuộc sở hữu của riêng mình, cộng thêm trước đó Quân Tiêu Dao tìm tới Bàn Hoàng Kiếm thì cũng chỉ có hai kiện mà thôi.
Mà Thái Cổ hoàng tộc bên này lại ước chừng có khoảng bốn kiện Đế binh.
Long Hàn Chí Tôn thôi động Tổ Long Trát, uy năng ngập trời.
Chí Tôn của tam đại Thái Cổ hoàng tộc còn lại cũng phân biệt nắm giữ ba kiện Đế binh Phượng Sí Lưu Kim Đảng, Kỳ Lân Luân, Hoang Ngạc Toái Nha.
Trong lúc nhất thời, chư vị lão tổ Quân gia bỗng nhiên rơi vào hiểm cảnh.
Đúng vậy, những lão tổ Quân gia này, bất kể thực lực hay là nội tình đều thâm hậu hơn những Thái Cổ hoàng tộc này.
Nhưng loại chênh lệch này cũng không phải đặc biệt lớn.
Thái Cổ hoàng tộc nắm trong tay Đế binh, lập tức xoay chuyển được tình thế bất lợi.
“Hừ, thứ Đế binh này, chẳng lẽ Quân gia ta thiếu sao?”
Thập Lục Tổ thấy thế, hừ lạnh một tiếng.
Hắn giơ tay lên, một trảo chụp về hướng Quân gia.
Nhất thời, một thanh cổ kiếm kéo theo mũi nhọn tuyệt thế trảm phá vạn vật thế gian phá không mà đến.
Ở xung quanh cổ kiếm có hư ảnh vạn linh hiển hiện, đang triều bái.
Có khí tức cổ xưa tràn ngập, khiến cho từng tấc hư không xung quanh sụp đổ, kiếm quang chiếu rọi cửu thiên.
Chính là Đế binh, Bàn Hoàng Kiếm!
Bàn Hoàng Kiếm ở trong tay Thập Lục Tổ, chiến lực lập tức tăng vọt, kiếm quang vạn trượng quét ra ngang trời, uy năng tuyệt thế!
Chứng kiến một màn này, đám người Long Hàn Chí Tôn cũng không cảm thấy bất ngờ.
Tất cả mọi người đều biết, Quân gia bởi vì duyên cớ Quân Tiêu Dao, đạt được Bàn Hoàng Kiếm của Bàn Võ thần triều.
“Đó là Bàn Hoàng Kiếm thuộc về Bàn Võ thần triều chúng ta!”
Nhìn đến thanh Bàn Hoàng Kiếm kia, sắc mặt Bàn Võ Thần Chủ của Bàn Võ thần triều vô cùng khó coi, đã biến thành màu gan heo.
Quân gia chính là cường đạo, đã cướp được Bàn Hoàng Kiếm, cơ bản là không có khả năng trả lại.
“Có Bàn Hoàng Kiếm thì đã sao, lại tế ra một kiện Đế binh khác của Quân gia ngươi đi, chẳng qua cho dù vậy thì các ngươi cũng chỉ có hai kiện Đế binh mà thôi.” Long Hàn Chí Tôn cười trào phúng.
“Ai… ếch ngồi đáy giếng, làm sao biết được nội tình Quân gia ta sâu cỡ nào chứ?”
Trên mặt đám người Thập Thất Tổ ai nấy đều lộ ra vẻ coi thường.
Loại cảm giác này, giống như là đang nhìn đồ nhà quê.
“Đế binh ra!”
Thập Thất Tổ quát lớn một tiếng, giọng như kinh lôi, vang vọng vạn dặm thương khung!
Cùng một thời gian, từ trong tổ từ Quân gia, có Đế uy khủng bố mênh mông dày đặc tràn ra.
Giờ phút này, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn vào.
Quân gia nhất định có Đế binh thuộc về mình, chỉ là hầu như cho tới bây giờ đều chưa từng tế ra, cho nên rất nhiều người đều có lòng hiếu kỳ.
Ngay giữa cái nhìn chăm chú của vạn chúng, một mặt cổ kính ánh vàng rực rỡ hiện ra.
Cổ kính màu vàng hiện lên có hình thể tám cạnh, cùng loại với Bát Quái Trận Đồ, xung quanh có khắc phù văn Bát Quái.
Trong mặt gương phảng phất ẩn chứa Càn Khôn vạn vật, vũ trụ chúng sinh.
Trời trăng ngôi sao, núi non sông biển, cỏ cây trùng cá, đều tựa như diễn sinh trong đó, biến ảo, lộ ra vẻ hết sức huyền diệu và thần kỳ.
Thân kính tùy ý chấn động, có chùm sáng khủng bố bắn ra, xuyên thủng hư không, như thể có khả năng phân giải vạn vật, hóa thành hạt cơ bản nguyên thủy nhất.
“Mặt cổ kính kia, nhìn qua giống như là dùng Đạo Kiếp Hoàng Kim đúc thành.”
“Đây chính là Đế binh của Quân gia sao, quả nhiên dũng mãnh tuyệt luân…”
Cảm nhận được sự kinh khủng của cổ kính màu vàng kia, những đại nhân vật của nhiều thế lực châu khác đang xem chiến đều hít sâu một hơi.