Chương 653: Thỉnh pháp chỉ của đại đế!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không, chỉ là một tờ pháp chỉ, sao lại có thể trấn áp chúng ta!” Lão Thanh Long phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng vạn dặm trời xanh, núi sông vô tận cũng vì tiếng rồng ngâm này mà sụp đổ.
Nhưng... Vẫn vô dụng!
Áp lực khủng bố đè xuống, đi kém với quang huy mà pháp chỉ của Đại Đế phát ra, vảy long lân màu xanh trên người lão Thanh Long đều tan nát ra, máu rồng bắn tung tóe.
Thân rồng dài như dãy núi của lão bị trấn rơi xuống mặt đất, làm cuốn lên sương mù mênh mông.
Còn có đám người Cổ tổ của Vương gia, Đọa Thần Cung Sát Tôn cũng phun máu tươi, bị uy thế kinh khủng này chấn động xuất hiện thương thế.
Trên pháp chỉ của Đại Đế, một loạt chữ cổ kim sắc lóe lên ánh thần quang, như từng thanh kiếm trảm thiên quét ngang xuống.
Quân Thiên Mệnh cầm giữ pháp chỉ của Đại Đế, tuy rằng chỉ là một vị Hỗn Độn Đạo Tôn, nhưng lại làm sáu vị Hỗn Độn Đạo Tôn đều ho ra máu lùi lại, cả đám đều bị bị thương.
Đặc biệt là Cổ tổ của Vương gia, vốn dĩ liền khí huyết suy bại, thọ nguyên không còn nhiều, lúc này bị thương càng mệnh như tàn đuốc trong gió, như sắp dập tắt.
“Cổ tổ đại nhân!”
Phía Vương gia, rất nhiều tu sĩ đều đang bi hào, thê thê thảm thảm.
Khóe miệng Vương Nguyên Bá đổ máu, đầu bù tóc rối.
Ông ta không nghĩ tới, Vương gia sẽ rơi vào tình trạng này.
Không nghĩ tới, nội tình của Quân gia sẽ sâu như vậy.
Càng không nghĩ tới là Quân Tiêu Dao và hắn Quân Đế Đình.
Quân Tiêu Dao và Quân gia đều vượt xa dự đoán của Vương Nguyên Bá.
Bên này, Quân Thiên Mệnh nhàn nhạt mà liếc nhìn Cổ tổ của Vương gia một cái, khẽ lắc đầu và nói: “Nếu đã bước nửa người xuống mồ, vậy để bổn tổ tiễn ngươi một đoạn đường!”
Quân Thiên Mệnh thúc giục pháp chỉ của Đại Đế, tập trung công sát Cổ tổ của Vương gia trước.
Cổ tổ của Vương gia ra sức phản kháng, đạo tắc hỗn độn tràn ngập trong hư không, trong tay lão như khống chế uy năng khủng bố làm tan biến cả thiên địa.
Nhưng dưới sự trấn áp Quân Thiên Mệnh và pháp chỉ của Đại Đế, Cổ tổ của Vương gia vẫn không có khả năng xoay chuyển trời đất.
Thân thể lão bắt đầu tan nát, nhưng sau khi vỡ ra, có đạo tắc hỗn độn tràn ngập, cứ như quay ngược thời gian, thân thể lão bắt đầu khép lại.
“Đây là thủ đoạn của Hỗn Độn Đạo Tôn sao?”
Nhìn thấy trạng thái của Cổ tổ Vương gia, rất nhiều người đều kinh hãi. Không hổ là cường giả khủng bố cảnh giới thứ bảy của chí tôn, thủ đoạn này khiến người ta nhìn thôi đã đủ kinh hãi.
“Hừ, hấp hối giãy giụa!”
Quân Thiên Mệnh thấy thế thì trong mắt lại hiện ra một tia chê cười.
Không bao lâu sau, pháp chỉ của Đại Đế lại chấn động.
Thân thể Cổ tổ của Vương gia bắt đầu chia năm xẻ bảy, từng giọt máu đạo tôn rơi xuống, làm tan biến một mảnh sinh linh phía dưới.
“Ta không cam lòng!” Cổ tổ của Vương gia bi phẫn rống giận.
Chẳng những lão bi phẫn vì mình sắp ngã xuống, còn bi phẫn vì kết cục của Vương gia, nếu lão ngã xuống thì Vương gia còn có thể giữ được hay sao?
“Chọc Quân gia ta thì đây là kết cục!” Trong mắt Quân Thiên Mệnh không có chút thương xót nào.
Nếu không giết gà dọa khỉ thì thế nhân còn tưởng rằng Quân gia dễ khinh!
Phụt!
Cuối cùng, dưới uy áp của pháp chỉ Đại Đế, thân thể Cổ tổ Vương gia tan nát ra từng chút một, quy tắc đại đạo vô tận lao ra, sau đó lập tức tan vỡ.
Tu vi tới tình trạng này thì mỗi một tấc thân thể đều ẩn chứa quy tắc.
Nhưng mà pháp chỉ của Đại Đế tỏa ra như kiếm trảm thiên giáng xuống, chặt đứt tất cả những thần liên quy tắc đó, hoàn toàn tuyệt diệt sinh cơ của Cổ tổ Vương gia.
Quy tắc nhục thân và cả quy tắc nguyên thần của lão đều tan rã, như xiềng xích đứt gãy, sinh mệnh bị chung kết!
Cả người Cổ tổ Vương gia đều nổ tung, mảnh không gian kia biến thành hỗn độn hư vô, quy tắc hỗn loạn đứt gãy.
Đây là cảnh tượng đáng sợ khi đạo tôn ngã xuống, thiên địa hỗn loạn, quay về với hư vô.
Khu vực kia biến thành chân không, chứng tỏ sự thật một Hỗn Độn Đạo Tôn đã ngã xuống.
Cổ tổ của Vương gia, thân vong!
Giờ khắc này, tất cả người của Vương gia chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cứ như trời sập.
Nhưng đối với Vương gia tới nói thì đây chính là trời sập, cả cây trụ chống trời cũng đã đổ ngã thì Vương gia bọn họ còn có thể may mắn tồn tại sao?
Trái tim Vương Nguyên Bá run lên bần bật, máu chạy ngược lên, trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi.
Ông ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, tất cả ngọn nguồn đều là vì Quân Tiêu Dao.
Cảm nhận được sát ý của Vương Nguyên Bá, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Còn không đợi hắn mở miệng, Phương Tú Nương đã uốn éo eo liễu, phá vỡ hư không, một chưởng giáng thẳng về hướng Vương Nguyên Bá.
Một vị Vô Thượng Huyền Tôn ra tay, tất nhiên Vương Nguyên Bá không có khả năng ngăn cản. Chưa được hai chiêu thì Vương Nguyên Bá đã bị Phương Tú Nương đánh chết giữa một tiếng gào thảm.
“Thật là tự tìm đường chết.” Phương Tú Nương vỗ vỗ tay ngọc, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo một tia khinh thường.
Quân Tiêu Dao nhìn tình cảnh này thì khẽ thở dài và nói: “Vương gia, xem như hoàn toàn xong rồi.”
Sắp xong còn không chỉ là Vương gia, tình cảnh của năm Hỗn Độn Đạo Tôn còn lại cũng cực kỳ không ổn.
Quân Thiên Mệnh dựa vào pháp chỉ của Đại Đế là có thể một người áp chế năm người bọn họ. Sau đó Quân Thiên Mệnh bắt đầu nhằm vào tiếp theo người.
Hỗn Độn Đạo Tôn của Thượng Cổ Ngạc Hồ không chống đỡ bao lâu thì cũng cũng nối bước theo vết xe đổ của Cổ tổ Vương gia, sau một tiếng gào rống không cam lòng, thân thể hỏng mất, quy tắc bị chém chết, hoàn toàn thân tử đạo tiêu.
Ngay sau đó là Hỗn Độn Đạo Tôn của Kỳ Lân Cổ Động và Vạn Hoàng Linh Sơn.
Bọn họ cũng không lựa chọn trốn đi, là bởi vì căn bản không còn đường nào để trốn.
Gốc rễ og bọn họ ở Hoang Thiên Tiên Vực, nếu một mình thoát đi, tộc nhân và thế lực bị để lại không phải sẽ xong hết rồi sao. Tuy rằng không phải không có một ít cường giả đỉnh cấp trời sinh tính lạnh nhạt, chỉ chỉ lo thân mình.
Nhưng những cổ tổ Thái Cổ hoàng tộc đó rất coi trọng huyết mạch kéo dài, tất nhiên bọn họ không có khả năng trơ mắt nhìn huyết mạch bổn tộc hoàn toàn bị cắt đứt.
Do đó dẫn tới kết quả là, Hỗn Độn Cổ Tổ hai mạch Thái Cổ hoàng tộc cũng ngã xuống.