Chương 662: Sự rực rỡ của thiên kiêu đế lộ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lúc trận tranh phong kịch liệt trên đế lộ đang tiếp tục trình diễn, bầu không khí trên Hoang Thiên Tiên Vực lại ổn định hẳn đi.
Sau trận bất hủ chiến lần này, có lẽ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ bình tĩnh một đoạn thời gian.
Mà trong sự bình tĩnh này, rất nhiều người đang suy nghĩ rốt cuộc khi nào Thần Tử Quân gia bước lên đế lộ.
Nếu hắn bước lên đế lộ thì những thiên kiêu khác trên đó nên làm sao bây giờ?
Phải biết rằng, Quân Tiêu Dao có được danh hào Thánh Nhân mạnh nhất trong lịch sử.
Hiện giờ sự tích một đánh chết trăm Thánh Nhân của hắn vẫn là câu chuyện được rất nhiều tu sĩ Hoang Thiên Tiên Vực bàn tán say sưa.
Trong sự suy đoán của mọi người ở đây, thời gian trôi đi.
Một tháng đã qua, trong bảo khố của Luân Hồi Ma Tông, bên Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Thân thể Quân Tiêu Dao, đột nhiên chấn động.
Luân Hồi tiên khí vốn có chút mơ hồ kia cũng hoàn toàn cô đọng lại.
Luồng tiên khí đó quấn quanh Quân Tiêu Dao, tựa như một con rồng lớn mang theo một loại Luân Hồi chi ý huyền diệu.
“Thành công.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Luồng tiên khí thứ ba đã được ngưng luyện thành công!
Nếu thêm vào luồng Luân Hồi tiên khí này, uy lực thần thông Chí Tôn Cốt và Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Quân Tiêu Dao đều sẽ tăng lên về chất.
“Không biết ba luồng tiên khí đạt tới trình độ thế nào trên đế lộ?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
Hắn cho rằng, ba luồng tiên khí hẳn cũng không tính quá lợi hại.
Không có tám hay mười luồng tiên khí thì cũng ngại nói mình lăn lộn trên đế lộ.
“Chủ nhân quá mạnh...”
Bên cạnh, Vong Xuyên cũng đang tu luyện lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Hắn ta đường đường là Luân Hồi Thánh Thể mà còn chưa tu luyện ra một luồng tiên khí, Quân Tiêu Dao lại làm được trước.
Chỉ có thể nói giữa người với người là không thể so sánh được.
Nhìn thấy chấn động trong mắt Vong Xuyên, Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói: “Đừng lấy ta để so sánh, bằng không đạo tâm của ngươi sẽ không ổn.”
“Vâng...” Vong Xuyên ổn định tâm thần.
Vừa rồi trong lòng hắn ta thật sự sinh ra một cảm giác tự ti, cảm thấy cho dù mình có được Luân Hồi Thánh Thể thì cũng chỉ là một phế vật.
Nhưng nghĩ lại thì hắn ta luẩn quẩn trong lòng thế nào mà lại đi so sánh với Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao căn bản là biến thái trăm triệu vạn năm cũng không xuất hiện một người, một dị số lớn nhất trong thiên địa!
“Ngươi nán lại tại đây, nghĩ cách tu luyện ra một luồng tiên khí trước rồi lại tiến vào đế lộ đi, nếu không sẽ rất khó đi thông được đế lộ.” Quân Tiêu Dao kiến nghị.
“Vâng, Vong Xuyên tuân mệnh.” Vong Xuyên gật đầu.
Quả thật, ở nơi như đế lộ, không cẩn thận một chút cũng có khả năng ngã xuống. Quân Tiêu Dao không có khả năng luôn chiếu cố hắn ta.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, trực tiếp rời khỏi bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.
Sau này Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng sẽ bị Quân Đế Đình thu đi.
“Kế tiếp, phải đi nói một tiếng với đám người Thập Bát Tổ, sau đó có thể bước lên đế lộ.”
“Đúng rồi, còn có tin tức liên quan đến phụ thân, Thập Bát Tổ cũng nên nói cho ta biết chứ?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
Không bao lâu sau, hắn đã về tới Quân gia.
Vừa bước vào sơn môn Quân gia thì Quân Chiến Thiên đã bảo hắn đi tới tìm Thập Bát Tổ.
Trong tổ từ Quân gia, những lão tổ trước đó thức tỉnh cũng đã nằm trở về trong đất.
Quân Tiêu Dao tiến vào tổ từ, gặp được Thập Bát Tổ.
“Tiêu Dao, ngươi đã đến rồi.”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, trên mặt Thập Bát Tổ lộ ra ý cười.
“Hả... Ba luồng tiên khí?” Đôi mắt Thập Bát Tổ sáng ngời.
Ông ta liếc một cái đã nhìn ra trong cơ thể Quân Tiêu Dao có được ba luồng tiên khí.
Phải biết rằng, hiện giờ Quân Tiêu Dao còn chưa bước vào đế lộ.
“Quả nhiên không thể gạt được tuệ nhãn của lão tổ.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Ha ha, còn chưa vào đế lộ mà đã tu luyện ra ba luồng tiên khí, giỏi, giỏi, không hổ là chân long của Quân gia ta!” Thập Bát Tổ thoải mái cười.
Quân Tiêu Dao thật sự là bảo bối Quân gia, làm bọn họ cảm thấy vô cùng tự hào.
Ba luồng tiên khí đã đủ để xưng vương xưng bá trên đế lộ.
“Lão tổ, chuyện về phụ thân...” Quân Tiêu Dao muốn nói lại thôi.
Thập Bát Tổ nghe vậy thì nghiêm mặt và nói: “Cũng đúng, ngươi cũng đã thành niên, còn tu luyện tới Thánh Nhân cảnh, có một số việc cũng nên nói cho ngươi b.”
“Tiêu Dao, hẳn ngươi cũng biết, tuy diện tích của Cửu Thiên Tiên Vực rộng lớn, nhưng trừ Cửu Thiên Tiên Vực ra thì toàn bộ vũ trụ cũng rất lớn.”
“Tuy Cửu Thiên Tiên Vực cường thịnh, nhưng lại vẫn luôn chịu uy hiếp vào mọi lúc.”
“Một cái tổ lật thì sao còn quả trứng nào lành lặn, tuy các thế lực Cửu Thiên Tiên Vực chưa bao giờ ngừng tranh đấu, nhưng nếu có nguy hiểm uy hiếp đến Tiên Vực xuất hiện thì tất cả thế lực sẽ tạm thời buông binh khí xuống.”
“Dị vực, sinh mệnh vùng cấm, Táng giới, thậm chí là giới hải xa xôi vô biên cũng cất giấu uy hiếp khủng khiếp.”
“Mà phụ thân ngươi là một anh hùng!”
Thập Bát Tổ nói đến đây thì sắc mặt không khỏi có chút động dung. Khó có thể tưởng tượng, Thập Bát Tổ Quân gia ngồi trên cao cũng sẽ lộ ra ánh mắt kính nể như thế.
“Rốt cục phụ thân ta đã làm cái gì?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc.
Thập Bát Tổ thở dài một tiếng, sau đó mới nói:
“Phụ thân ngươi có thiên tư tuyệt đại, không yếu hơn tổ tiên Khí Thiên Đại Đế bao nhiêu.”
“Hắn còn từng nói ra một câu hùng hồn.”
“Không cần tìm kiếm tổ tiên đại đế, hắn sẽ vượt qua cả tổ tiên đại đế.”
“Mà phụ thân ngươi cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, một đường đăng đỉnh, xem như một trong những nhân vật kiệt xuất nhất cận đại của Quân gia ta.”
“Hắn từng cơ duyên trùng hợp có được một thần thông vô thượng, Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”
“Sau đó, Tiên Vực ẩn hiện nguy cơ, phụ thân ngươi dùng đến thuật pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”
“Một thân trấn Táng giới, một thân trấn dị vực, một thân trấn giới hải, bảo vệ Tiên Vực ta an bình.”
“Hắn là một anh hùng chân chính, cho dù là những thế lực không thích Quân gia ta, khi nhắc tới Vô Hối cũng không thể không tôn xưng một câu Bạch Y Thần Vương thật xứng danh anh hùng!”
Trong mắt Thập Bát Tổ xuất hiện sự tự hào.