Chương 707: Thần uy cái thế không thể địch nổi!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng còn không chỉ như thế, Tam Thái Tử Hải Thần ngã trên mặt đất cũng đứng dậy lần nữa.
Hắn mang huyết mạch Hải Thần, năng lực khôi phục cũng không yếu, cánh tay phải bị bẻ gãy cũng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Tam Thái Tử Hải Thần cũng không cam lòng, tiếp tục ra tay.
Bọn họ biết, hôm nay không phải Quân Tiêu Dao chết thì chính là bọn họ vong.
Ba tiểu đầu sỏ cung ra tay, có thể suy đoán ra uy năng đó, quả thực muốn hủy diệt cả không gian này.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, thân thể hắn chấn động, Đại La Bất Hủ Tiên Thânn được tế luyện ra, sức mạnh nhục thân lại đột phá đến cực hạn.
Mỗi một tấc da thịt của hắn đều như nhiễm kim quang, cốt cách trong cơ thể như ngọc, khắc ấn phù văn màu vàng kim, mười vạn Tượng Thần vi lạp cũng bùng nổ.
Sau đó hắn nắm năm ngón tay lại, thi triển ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Lục Đạo Luân Hồi Quyền, khống chế sáu loại thần thông khủng bố gồm Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền, Lôi Đế Chỉ, Thần Tượng Băng Thiên Chàng, Thất Long Diệt Thế, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, Lục Tiên Kiếm Quyết rồi cùng giáng thẳng ra.
Không gì sánh kịp với dao động đó, như có thể đánh chìm một đại lục, quả thực có uy năng diệt thế.
Oanh!
Tiếng chấn động đâm thủng màng tai người ta truyền ra.
Dưới một kích này, ba tiểu đầu sỏ đều bay vút ra, cánh tay nổ tung, thân thể cũng lan tràn ra vết rách, chia năm xẻ bảy giống như đồ sứ!
Một quyền của Quân Tiêu Dao bày ra phong thái vô địch, nghiền áp ba tiểu đầu sỏ, như thiếu niên tiên vương, thần uy cái thế không thể địch nổi!
Toàn bộ thứ tầng mười tám của Địa Ngục Tinh đều vang lên tiếng nổ vang dội.
Thân thể ba tiểu đầu sỏ giống như cái túi rách mà bay ngược về sau, cả người nứt nẻ, máu tươi phụt ra.
“Sao có thể mạnh đến như vậy?”
Tam Thái Tử Hải Thần, Hư Không Kiếm Tử đang rống giận.
Ngọc Phật Tử xem như trấn định nhất trong ba người, nhưng trên mặt đã không có nụ cười mang tính đặc trưng kia nữa, hắn ta trở nên vô cùng nặng nề.
Mà ở phía đạo tràng, nhìn thấy biểu hiện của Quân Tiêu Dao, tất cả mọi người ở đây đều câm lặng.
Bọn họ biết Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng cũng không ngờ sẽ mạnh đến mức độ biến thái này.
Ba tiểu đầu sỏ liên thủ mà cũng không thể địch lại Quân Tiêu Dao, ai cũng bị thương nặng, trái lại trên bộ bạch y của Quân Tiêu Dao không có lấy một nếp nhăn. Sự đối lập này cực kỳ kinh người.
Toàn bộ tam quan của Khổng Huyên bắt đầu sụp đổ, thực lực của Quân Tiêu Dao đổi mới nhận thức của nàng đối với cường giả.
“Không đúng, đám người Ngọc Phật Tử muốn bóp nát ngọc ấn!” Một thiên kiêu chỉ vào quầng sáng, phát ra tiếng kêu cả kinh.
Ánh mắt mọi người đều dán chặt vào quầng sáng, bọn họ biết, đám người Ngọc Phật Tử muốn liều mạng một lần!
Trong tầng mười tám của Địa Ngục Tinh, đám người Ngọc Phật Tử đứng dậy, lau đi máu tươi trên khóe miệng.
Bên ngoài thân thể của ba người bọn họ đều có các loại ánh sáng đang dâng trào, khép lại thân thể đang nứt nẻ kia.
Ngọc Phật Tử có Bồ Đề Phật Tâm, Hư Không Kiếm Tử là Hư Thiên Thể, Tam Thái Tử Hải Thần có được huyết mạch Hải Thần, có thể nói thân thể bọn họ được thiên phú của từng người gia trì thì đều không yếu.
Nhưng ngặt nổi, họ lại đụng phải tên đại biến thái Quân Tiêu Dao này.
Nhục thân của Quân Tiêu Dao có tư chất thành đế, thiên kiêu bình thường căn bản không phải so sánh được.
“Chuyện đã tới nước này thì chỉ có thể ra tay toàn lực.” Hư Không Kiếm Tử lấy ra một ngọc ấn.
Tam Thái Tử Hải Thần và Ngọc Phật Tử cũng lấy ngọc ấn ra.
Đừng quên, hiện tại bọn họ còn ở thứ tầng mười tám Địa Ngục Tinh, đã bị tràng vực áp chế, chỉ có thể phát huy ra bốn phần thực lực.
“Quân Tiêu Dao, bất kể thế nào thì hôm nay ngươi cũng phải chết!” Trong mắt Hư Không Kiếm Tử lộ ra sự kiên quyết.
Hắn phải chặn giết Quân Tiêu Dao, cướp lấy cơ duyên trên người hắn.
Rắc một tiếng, Hư Không Kiếm Tử bóp nát ngọc ấn.
Chỉ trong khoảnh khắc, khí tức trên người hắn như núi lửa phun trào, không gian chung quanh cũng vỡ vụn, thực lực của hắn đã khôi phục đỉnh cao.
Cùng lúc đó, Ngọc Phật Tử và Tam Thái Tử Hải Thần cũng bóp nát ngọc ấn. Khí tức của bọn họ đều tăng vọt, giải trừ gông xiềng, thực lực của bản thân đã hoàn toàn bùng nổ.
“Tuy rằng chỉ có mười lăm phút, nhưng cũng đủ giải quyết cuộc chiến, Quân Tiêu Dao, đến đây đi.”
Cảm nhận được thực lực của mình đã khôi phục tới trình độ vốn có, Phật tâm của Ngọc Phật Tử cũng ổn định lại. Thực lực của bọn họ đều khôi phục tới đỉnh cao, đã tự tin trở lại.
Nhưng làm bọn họ bất ngờ chính là, Quân Tiêu Dao lại không có hành động gì.
“Hả? Quân Tiêu Dao, ngươi muốn tự tìm đường chết sao?” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không bóp nát ngọc ấn, Hư Không Kiếm Tử nhướng mày và nói.
“Đối phó với các ngươi thì cần gì bóp nát ngọc ấn?” Quân Tiêu Dao lắc đầu cười khẽ.
“Cái gì, ngươi muốn dùng bốn phần thực lực để đánh một trận với ba người chúng ta?” Trong mắt Tam Thái Tử Hải Thần cũng hiện lên một tia sắc lạnh.
Quân Tiêu Dao đang miệt thị trần trụi bọn họ, thực lực của ba người họ đều đã khôi phục đỉnh cao, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn muốn dùng bốn phần thực lực để đánh một trận với họ, đây không phải miệt thị thì là gì?
“Bốn phần thực lực còn ngại nhiều.” Quân Tiêu Dao nói.
“Sư tử vồ thỏ, cũng cần toàn lực, xem ra Quân Tiêu Dao ngươi cũng không biết đạo lý này.” Ngọc Phật Tử nói.
“Không cần nhiều lời, chỉ có mười lăm phút thôi, diệt sát hắn!”
Hư Không Kiếm Tử dẫn đầu ra tay, thể chất của hắn ta chính là Hư Thiên Thể, hơn nữa lĩnh ngộ được nửa cuốn Không Thư, cho nên tốc độ hắn ra tay cũng là nhanh nhất.
Bước chân vừa lướt đến giống như đi ngang qua hư không, trường kiếm trong tay đâm thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Lần này hắn đã thi triển toàn lực, mà không phải bị áp chế sáu phần thực lực như trước đó.
Quân Tiêu Dao cũng bước ra một bước, thi triển ra Côn Bằng cực tốc, sau đó cong ngón tay búng ra, bắn thẳng lên mũi kiếm.
Đại La Bất Hủ Tiên Thân bị hắn thúc giục tới cực hạn, ngón tay còn kiên cố hơn cả thần kim bảo thiết.