Chương 711: Ngày sau sẽ trở thành một tôn tiểu thánh linh?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ta cũng muốn nhìn thử phong cảnh trong Tầng thứ mười chín địa ngục là như thế nào.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thật sự cảm thấy chấn động.
Người thường gặp phải Thất Đại Bất Khả Tư Nghị đều né được bao xa thì né, căn bản không dám lây dính chút nhân quả nào. Nhưng Quân Tiêu Dao biết rõ trên núi có hổ, ma vẫn lên núi tìm hổ.
Nhưng điều nhất khiến người ta không lời nào để nói nhất chính là, Quân Tiêu Dao thật sự đã đi ra từ Thanh Đồng Tiên Điện.
Sau khi để lại những lời này, Quân Tiêu Dao khoanh tay đã xoay người, tiếp tục đi vào sâu bên trong.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, Kim Sí Tiểu Bằng Vương mơ hồ cảm thấy, chỉ sợ Quân Tiêu Dao lại sáng tạo ra một kỳ tích khiến người ta chấn động!
Đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh, tất cả mọi người còn đang nằm trong trạng thái chấn động trước đó. Nếu tin tức ba tiểu đầu sỏ ngã xuống truyền ra trên đế lộ thì sẽ lập tức gây nên rúng động mãnh liệt.
Mà chiến tích Quân Tiêu Dao dùng bốn phần thực lực mà dễ dàng hạ gục ba tiểu đầu sỏ trong nháy mắt cũng sẽ trở thành đề tài mọi người bàn tán say sưa.
“Thần Tử Quân gia đã công đức viên mãn, cũng nên ra tới rồi chứ.”
“Hả, không đúng, các ngươi xem, Thần Tử Quân gia đang tiếp tục thâm nhập?”
“Hắn muốn làm cái gì, chẳng lẽ muốn tiến vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh?”
“Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, đó là một nơi cấm kỵ!”
Hành động của Quân Tiêu Dao lại gây lên một trận phong ba kịch liệt trên đạo tràng. Tất cả mọi người không thể tưởng được, Quân Tiêu Dao thật sự lựa chọn tiếp tục thâm nhập.
“Chủ nhân cũng cứng rắn quá đi.” Cửu Đầu Sư Tử cũng líu lưỡi.
“Hắn có thể xông qua tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sao?” Khổng Huyên vẫn đang trong trạng thái thất thần.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã đổi mới nhận thức của nàng đối với thực lực, nàng không biết Quân Tiêu Dao còn có thể sáng tạo kỳ tích nữa hay không.
“Ha hả, Thần Tử Quân gia, không hổ là ngươi.” Sùng Minh Chí Tôn cũng lắc đầu cười.
Sở dĩ lão tự mình tới đây là muốn xem lựa chọn của Quân Tiêu Dao thế nào. Hiện tại xem ra, Quân Tiêu Dao quả nhiên vẫn là Quân Tiêu Dao kia, nếu hắn không đi tra xét Tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh thì mới kỳ quái.
Toàn bộ đạo tràng bên ngoài đã là một mảnh ồn ào náo động.
Mà sâu trong Địa Ngục Tinh, Quân Tiêu Dao khoanh tay bước chậm, vẻ mặt thật lạnh nhạt.
Trên đường đi, hắn cũng gặp rất nhiều Địa Ma, Thiên Ma, thậm chí Địa Ma Hoàng, Thiên Ma Hoàng cũng không phải số ít, nhưng chúng đều bị Quân Tiêu Dao tùy tiện diệt sát.
Danh hiệu Thánh Nhân vô địch cũng không phải hư danh, Quân Tiêu Dao gần như vô địch ở cùng một cảnh giới.
Thậm chí Quân Tiêu Dao còn có năng lực chiến đấu vượt cấp.
Cho dù là thánh nhân vương, thậm chí đại thánh, muốn đối phó Quân Tiêu Dao cũng không phải chuyện đơn giản.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao đi tới trước một cánh cửa to lớn, trên đó loang lổ mà đen xì, cứ như tưới ướt đẫm máu tươi.
Một luồng oán khí chẳng lành đang tràn ngập, nó như cánh cửa dẫn đến u minh hoàng tuyền.
“Nơi này chính là lối vào của tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sao?”
Quân Tiêu Dao đánh giá.
Chỉ là một cánh cửa đứng sừng sững ở nơi đó đã mang đến cho người ta cảm giác sởn tóc gáy. Thiên kiêu có đạo tâm hơi yếu thì tâm thần sẽ bất ổn, nếu như đến gần sẽ trực tiếp bị sức mạnh nguyền rủa thần bí nào đó khắc ấn, chết đi trong sự thống khổ và điên cuồng cực độ.
Nhưng toàn thân Quân Tiêu Dao có tiên quang lập lòe, ánh sáng vàng rực dâng trào kích động, sức mạnh trừ tà của Hoang Cổ Thánh Thể phát huy tới cực hạn vào thời khắc này.
Quân Tiêu Dao giống như một pho tượng thần Quang Minh khổng lồ, trấn áp tất cả tà ám.
Quân Tiêu Dao không chút do dự và chần chờ, rất quả quyết mà đẩy cánh cửa này ra.
Vào khoảnh khắc đẩy nó ra, Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt không thấy rõ cái gì, như đột nhiên bị ném vào vũ trụ hắc ám.
Không biết qua bao lâu, trước mắt Quân Tiêu Dao lại đột nhiên sáng lên. Chung quanh là từng ngọn núi, như nơi dừng chân của một thế lực.
“Sư huynh, ngươi và ta không có khả năng, người mà người ta chung tình là anh hùng cái thế đàn áp đế lộ.” Bỗng nhiên, một giọng nữ truyền đến.
Trong tầm mắt của Quân Tiêu Dao xuất hiện một nữ tử thanh thuần mỹ lệ. Nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt mang theo khinh thường.
Quân Tiêu Dao vừa muốn nói gì, lại phát hiện hắn không cách nào nói nên lời.
Bên tai lại nghe thấy một âm thanh, như là mình, lại không giống như mình.
“Sư muội, ta sẽ đi lên đế lộ, ta sẽ chứng minh cho nàng xem, ta có năng lực bảo vệ nàng!”
Nghe giọng nói này, Quân Tiêu Dao cảm thấy thật hoang mang. Đây là lời mà hắn nói ra sao.
Sao hắn có thể liếm cẩu như vậy?
“Sư huynh, vậy ta sẽ chờ, chờ ngày ngươi dương danh đế lộ, đó là lúc ta gả cho ngươi.”
Vị sư huynh này mang theo ánh mắt kiên định mà bước lên đế lộ.
Lúc này Quân Tiêu Dao mới bừng tỉnh phát hiện, hình như mình đã biến thành một ý thức, sống nhờ trong cơ thể người khác.
Cũng có thể nói, ý thức của Quân Tiêu Dao dần dần dung hợp với sư huynh kia.
“Rốt cục tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh là cái quỷ gì?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Điều này thật quỷ dị, cứ như ngồi trong rạp chiếu phim để xem cả cuộc đời của người khác. Quân Tiêu Dao nghĩ tới tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh có khả năng sẽ xuất hiện đủ loại hung hiểm, nhưng không ngờ lại quỷ dị như thế.
Kế tiếp, vị sư huynh này dứt khoát kiên cường, trong lòng tràn ngập tự tin mà bước lên đế lộ.
Mà so với dạng tồn tại siêu nhiên được người người ngước nhìn, đứng sừng sững trên chúng sinh như Quân Tiêu Dao thì sư huynh này có chút tầm thường.
Hắn chỉ là một đệ tử ngoại môn không chút nổi bật của thế lực nhất lưu mà thôi, đi lên đế lộ không khác gì chịu chết.
Quả nhiên, bước lên đế lộ không bao lâu, vị sư huynh đáng thương này đã bị một thiên chi kiêu tử đến từ thế lực đỉnh cấp đánh bại.
“Chỉ là một con kiến như ngươi mà cũng muốn chạy hết đế lộ, ha ha, quá buồn cười!” Thiên chi kiêu tử dẫm lên đầu sư huynh kia, đạp thẳng vào trong đất.
Sau đó, cả cái đầu tan vỡ!
Quân Tiêu Dao cảm thấy thực kỳ dị, giống như đầu của mình bị dẫm nát vậy, đổi lại là thiên kiêu bình thường thì tuyệt đối sẽ phát cuồng khi gặp phải chuyện này.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại cảm giác thật mới lạ.
Lúc này, từng tiếng nói xé lòng vang lên: “Không cam lòng... Không cam lòng... Ta không cam lòng... Vì sao... Kẻ chôn cốt trên đế lộ lại là ta!”