Chương 718: Chí tôn mạnh nhất bị giết chết trong chớp mắt
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bọn họ đều không đi đến cửa ải thứ mười tám trên đế lộ để tham dự chiến trường Hoang Thiên, mà lựa chọn chờ đợi tại đây.
Trong lúc bọn họ chờ đợi, tin tức Quân Tiêu Dao diệt sát ba tiểu đầu sỏ, xâm nhập tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh cũng hoàn toàn kíp nổ toàn bộ đế lộ.
Có thể nói, từ cửa thứ nhất đến cửa ải thứ mười tám của đế lộ, mỗi một thành quan đều có thiên kiêu đang thảo luận về Quân Tiêu Dao.
“Thần Tử Quân gia kia không khỏi quá khủng bố, lấy bốn phần thực lực mà có thể dễ dàng diệt sát ba vị tiểu đầu sỏ Ngọc Phật Tử.”
“Đúng vậy, hơn nữa Thần Tử Quân gia còn tu luyện ra bốn luồng tiên khí, con mẹ nó chính là đại biến thái siêu cấp!”
“Cho dù là ở cổ lộ chung cực, thiên kiêu có thể tu luyện ra bốn luồng tiên khí cũng là tồn tại hiếm hoi như lông phượng sừng lân, Thần Tử Quân gia còn chưa bước lên cổ lộ chung cực mà đã có thực lực yêu nghiệt như vậy rồi.”
“Đáng tiếc, Thần Tử Quân gia vẫn quá xúc động, sao lại bước vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh chứ, tuy rằng không chừng hắn cũng không ngã xuống đâu, nhưng ít nhiều gì cũng có khả năng bỏ lỡ thời cơ chiến trường Hoang Thiên mở ra.”
Một ít thiên kiêu cảm thấy Quân Tiêu Dao xúc động, có chút đáng tiếc.
Nếu bỏ lỡ chiến trường Hoang Thiên, không lấy được Chứng Đạo Chi Ấn, tổn thất kia sẽ rất lớn.
Toàn bộ đế lộ đều đang râm ran về sự tích của Quân Tiêu Dao.
Cho nên chuyện này cũng không thể che giấu mà dần dần truyền ra ngoài từ đế lộ.
Cổ tinh vực Thiên Hư là một tinh vực bên ngoài Hoang Thiên Tiên Vực, có được mười mấy viên cổ tinh sinh mệnh.
Mà lúc này, một tòa cung điện sâu trong trời sao cổ tinh vực Thiên Hư truyền đến một tiếng nói già nua mà tức giận.
“Quân Tiêu Dao, dám giết đồ nhi của ta, giỏi, rất giỏi!”
Trong cung điện, một lão giả áo bào trắng lộ ra sắc mặt đỏ đậm, vặn vẹo mà dữ tợn.
Lão là sư tôn của Hư Không Kiếm Tử, chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư, Hư Không Kiếm Tôn.
Sau lưng Hư Không Kiếm Tử không có thế lực và sư môn, chỉ có một vị sư tôn là Hư Không Kiếm Tôn.
Hư Không Kiếm Tôn cũng chỉ có một đồ đệ là Hư Không Kiếm Tử, lão xem Hư Không Kiếm Tử như một nửa đứa con trai mà bồi dưỡng.
Thậm chí cả nửa cuốn Không Thư trên người Hư Không Kiếm Tử cũng là Hư Không Kiếm Tôn phát hiện trước, sau đó giao cho Hư Không Kiếm Tử. Bởi vậy có thể thấy được, Hư Không Kiếm Tôn cưng chiều Hư Không Kiếm Tử đến mức nào.
Nhưng hiện tại, đồ nhi được lão kỳ vọng cao lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện giết chết.
Có thể đoán ra loại thù hận này đã đến mức độ không chết không ngừng.
“Đáng chết, thực lực của đồ nhi mạnh như vậy, hơn nữa còn tu luyện nửa cuốn Không Thư, tuyệt đối không có khả năng bị dễ dàng đánh chết.”
“Nhất định là Quân Tiêu Dao kia dùng bối cảnh thế lực đàn áp đồ nhi ta.”
Hư Không Kiếm Tôn càng nghĩ thì trong lòng càng tức giận, hận ý ngập trời.
Lão không muốn tin tưởng đồ đệ mà mình tỉ mỉ bồi dưỡng lại bị Quân Tiêu Dao tùy tiện giết chết giống như quét rác.
Cho nên lão cho rằng, nhất định là Quân Tiêu Dao dùng bối cảnh Hoang Cổ Quân gia để chèn ép đồ nhi của mình.
“Đồ nhi, ngươi yên tâm, vi sư tuyệt đối không bỏ qua mối thù này!”
“Quân gia rất mạnh, ta không thể trêu vào, nhưng ta vẫn có năng lực âm thầm diệt sát Quân Tiêu Dao.” Ánh mắt Hư Không Kiếm Tôn thật lạnh lẽo.
Lão cũng không cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ ngã xuống trong tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh. Lão muốn đích thân báo thù cho đồ nhi của mình.
“Chỉ cần ta nhẫn nhịn, chờ Quân Tiêu Dao rời đi đế lộ thì sẽ tìm cơ hội âm thầm diệt sát hắn.” Hư Không Kiếm Tôn lạnh lẽo lẩm bẩm.
“À, vậy à?” Bỗng nhiên, một tiếng nói không có chút tình cảm nào vang lên.
“Là ai?” Hư Không Kiếm Tôn lập tức cảm thấy lông tơ dựng ngược, sởn cả tóc gáy.
Nơi này là đạo tràng của lão, bình thường tuyệt đối không ai dám tùy tiện bước vào cổ tinh vực Thiên Hư.
Hư Không Kiếm Tôn bỗng quay đầu lại, thấy được hai bóng người mặc áo xám. Đó là một lão giả mặc áo bào tro và một đứa trẻ áo cám chừng mười tuổi.
“Ngươi... Các ngươi là...” Hư Không Kiếm Tôn mơ hồ nhận ra không ổn.
“Dám âm mưu hãm hại truyền nhân Quân gia, không thể không nói, ngươi rất dũng cảm đấy.” Lão giả áo xám toét miệng, lộ ra ý cười.
Hư Không Kiếm Tôn nghe vậy thì trong đầu chấn động mãnh liệt, nảy lên hoảng sợ tột độ!
Đứa trẻ áo xám nọ lại hừ lạnh một tiếng và nói: “Cần gì nói lời vô nghĩa, dám tính kế đến bảo bối cục cưng của Quân gia ta, giết hắn!”
Vừa dứt lời, y nâng một tay lên, một cổ kính hình bát giác tỏa ra ánh vàng rực rỡ hiện lên, có khắc hoa văn bát quái, trong gương như chiếu rọi ra ba ngàn thế giới vô biên.
Một luồng đế uy cuồn cuộn tràn ngập ra, trấn áp bát phương!
Hư Không Kiếm Tôn như sắp ngừng thở, một luồng hàn ý tràn ra từ cột sống!
Khi cổ kính màu vàng kia hiện ra thì lão đã hiểu hết mọi chuyện!
Oanh!
Một chùm tia sáng màu vàng hủy diệt tất cả phát ra từ cổ kính, Hư Không Kiếm Tôn không kịp giãy giụa thì đã trực tiếp biến thành tro bụi dưới chiêu này.
Đường đường chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư mà lại bị nhất chiêu hạ gục trong nháy mắt!
Nếu cảnh tượng này bị các tu sĩ khác của cổ tinh vực Thiên Hư nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ chấn động đến bể gan bể phổi.
Vị này chính là chí tôn mạnh nhất cổ tinh vực Thiên Hư. Không chỉ như thế, lão còn có tên tuổi rất lớn ở những cổ tinh vực chung quanh. Kết quả lại bị người ta dùng nhất chiêu hạ gục trong nháy mắt, chết dứt khoát lưu loát như thế.
Nhìn Hư Không Kiếm Tôn đã biến thành tro bụi đầy đất, lúc này Thập Lục Tổ mới thu hồi Thiên Hoàng Kính, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh.
“Thật là tên ngu xuẩn không biết sống chết, chọc Quân gia ta thì muốn đầu thai cũng khó.”
“Ha hả, đứa nhỏ Tiêu Dao này mới bước lên đế lộ bao lâu mà đã sáng tạo ra chiến tích kinh người như vậy.” Thập Bát Tổ khẽ cười và nói, trong giọng nói tràn đầy tự hào.
Tuy rằng Quân gia không nhúng tay vào đế lộ, nhưng bọn họ luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Quân Tiêu Dao.