Chương 720: Quân Đế Đình ra tay
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy cổ tinh vực Hải Dương cũng có một ít cường giả chí tôn, nhưng lại không có cường giả cấp bậc Vô Thượng Huyền Tôn.
Mà hiện tại, tứ đại Vô Thượng Huyền Tôn giá lâm, những cường giả chí tôn cổ tinh vực Hải Dương cảm thấy thật hoảng loạn.
Trong mắt Hải Vương hiện lên một chút kinh hoàng, nhưng ông ta vẫn nhanh chóng trấn định lại, hơi chắp tay và nói: “Thì ra là bốn vị thái thượng trưởng lão của Quân Đế Đình giá lâm, bổn vương không tiếp đón được từ xa.”
Nghe thấy lời này, Phương Tú Nương cười quyến rũ và nói: “Đừng nói mấy lời vô nghĩa đó, vừa rồi chúng ta nghe thấy những lời ả nói cả rồi, ả dám vũ nhục đứng đầu đế đình, phải làm thế nào đây?”
“Chuyện này...” Hải Vương chấn động.
P hụ nhân xinh đẹp bên cạnh nghe vậy thì bị dọa choáng váng, sắc mặt trắng bệch như tờ, như bôi một lớp phấn, thân thể run rẩy như chim cút.
“Ả vừa nói cái gì, để ả tự nếm thử mùi vị đó đi, nếu không Quân Đế Đình chúng ta sẽ không để yên chuyện này.” Phương Tú Nương cười nói.
“Không sai, các ngươi không thức thời thì đốt sạch, cướp sạch, giết sạch!” Điếu Mao Anh Vũ kêu lên với giọng nói như vịt đực.
Bất hủ chiến lần trước Quân Đế Đình đã cướp sạch gia tài của Vương gia, Điếu Mao Anh Vũ trực tiếp cướp nghiện rồi.
Nghe thấy lời này, phụ nhân bị dọa đến co rúm lại, nước mắt nước mũi chảy ra, quỳ xuống nói với Hải Vương: “Vương thượng, ngài không thể đối xử với thiếp thân như vậy...”
Bàn tay Hải Vương khẽ run lên, nhắm mắt lại, sau đó mở ra, trong mắt hiện lên một tia kiên quyết.
Một bên là toàn bộ cổ tinh vực Hải Dương, bên kia là phi tần mình yêu nhất. Tất nhiên Hải Vương cũng biết bên nào nặng bên nào nhẹ.
“Đừng trách ta.” Trong mắt Hải Vương hiện lên một tia lãnh khốc.
“Không!” Phụ nhân xinh đẹp kia phát ra tiếng thét chói tai.
Kế tiếp là cảnh tượng vô cùng máu me.
Trước đó phụ nhân kia oán độc mà nguyền rủa, nói muốn lột da Quân Tiêu Dao, rút gân Quân Tiêu Dao, bầm thây hắn ra trăm mảnh. Kết quả hiện tại bản thân lại nếm trải sự đau đớn cực đoan này trước.
Phụ nhân bị lột da rút gân sống, cuối cùng bị cắn nát thành một đống máu thịt.
“Vậy đủ rồi chưa?” Hải Vương thở thật nặng nề, sắc mặt đỏ đậm, mơ hồ vặn vẹo. Thân là một vương giả cổ tinh vực mà lại bị hiếp bức, phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy đề hành hạ ái phi của mình đến chết.
Nếu truyền ra thì ông ta sẽ bị vạn người nhạo báng.
“Các ngươi cảm thấy đủ rồi chưa?” Phương Tú Nương quay đầu hỏi.
“Cần gì phải phiền phức như thế, diệt đi.”
“Ta cũng cảm thấy như thế.”
“Cạc cạc, thật tốt quá, lại có thể đốt giết đánh cướp!” Điếu Mao Anh Vũ hưng phấn mà xù hết cả lông lên.
“Ngươi trêu đùa bổn vương?” Nghe thấy lời này, cả người Hải Vương như muốn nổ tung.
“Nữ nhân nói mà ngươi cũng tin à?” Phương Tú Nương không chút để ý.
Ngay sau đó, lão người mù búng tay một cái, trong hư không, từng gió lốc không gian hiện lên, vô số những bóng dáng đi ra từ trong đó, đó là đại quân của thế giới Tiên Cổ.
Các cường giả Tứ đại chủng tộc như Tiên Cổ Lê Tiên, Ngao Thương Uyên… cũng suất lĩnh những quân tinh nhuệ, dốc hết toàn bộ sức mạnh.
“Các ngươi làm càn!” Hải Vương gầm lên, ông ta đã hiểu ra ngay từ đầu Quân Đế Đình đã tính hoàn toàn huỷ diệt cổ tinh vực Hải Dương, mặc kệ thái độ bọn họ như thế nào.
“Hiện giờ Quân Đế Đình vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nói thế nào đây, thật ra đang thiếu chút tiền.” Lão người mù vuốt râu mỉm cười và nói.
Tuy Quân Đế Đình có Quân gia nâng đỡ, nhưng muốn phát triển thì vẫn cần đến số lượng lớn tài nguyên và nội tình.
Mấy thứ này từ đâu ra?
Phương thức đơn giản nhất tất nhiên là cướp.
Mà cổ tinh vực Hải Dương chỉ cho Quân Đế Đình một cái cớ để bọn họ xuất binh chinh phạt.
Nếu không vô duyên vô cớ huyết tẩy một cổ tinh vực thì nhất định sẽ ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của Quân Đế Đình.
Nhưng hiện tại thì không sao, họ xem Quân Tiêu Dao như cái cớ, có thể công khai ra tay.
Hải Vương cũng không ngốc, đầu óc vừa xoay chuyển thì lập tức hiểu ra, mái tóc xanh của ông ta tung bay, hét lên giận dữ: “Quân Đế Đình các ngươi khinh người quá đáng!”
“Giết!” Lão người mù cũng lười nhiều lời.
Đại quân Tiên Cổ Quân Đế Đình đã xuất hiện, hơn nữa bốn người bọn họ tự mình ra tay, cho dù tất cả cường giả trên cổ tinh vực Hải Dương liên hợp với nhau thì cũng không có phần thắng.
“Quân Đế Đình, các ngươi muốn huỷ diệt cổ tinh vực Hải Dương thì cũng phải trả chút máu, đế binh ra!” Hải Vương hét giận dữ lên một tiếng.
Một cây tam xoa kích tràn ngập ánh sáng hoàng kim đâm tới từ sâu trong đáy biển, mang theo đế uy cuồn cuộn, đó chính là đế binh vô thượng của cổ tinh vực Hải Dương, Tam Xoa Kích Hải Thần!
Mà Tam Xoa Kích Hải Vương của Tam Thái Tử Hải Thần chính vật phỏng chế của Tam Xoa Kích Hải Vương.
Lúc này, đế binh chân chính hiện thân, uy năng cuồn cuộn mênh mông.
“Đế binh?” Phương Tú Nương nghiêng nghiêng đầu.
Sau đó...
Một tiếng ầm ầm vang lên, trong Thanh Đồng tiên điện có tận năm đế binh hiện lên.
Trừ chiến lợi phẩm trước đó trong bất hủ chiến gồm Kì Lân Luân, Phượng Sí Lưu Kim Đảng, Hoang Ngạc Toái Nha, Bắc Hoàng Xích ra thì còn có một luân bàn đang chậm rãi chuyển động, mang theo khí tức cuồn cuộn, cứ như hình thành lục đạo luân hồi, nghiền áp tất cả kẻ địch trên thế gian!
Đó là đế binh của Luân Hồi Ma Tông, Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Nhưng hiện tại nó lại thuộc về Quân Đế Đình. Năm đế binh đều xuất hiện, tất cả cường giả cổ tinh vực Hải Dương đều trợn tròn mắt, giống như bị rút đi linh hồn, thân thể cứng còng tại chỗ.
Có thế lực bất hủ nào có thể cùng lấy ra năm đế binh.
Ở Hoang Thiên Tiên Vực, trừ Quân gia ra thì phỏng chừng chỉ có Quân Đế Đình có thể lấy ra được.
Sắc mặt Hải Vương trắng bệch, thân thể run lên, cứ như muốn ngã xuống đất.
“Xong rồi...” Hải Vương thất thần nói.
Ai mà ngờ được một Tam Thái Tử Hải Thần lại khiến toàn bộ cổ tinh vực Hải Dương huỷ diệt. Kế tiếp không cần nhiều lời, lấy sức mạnh của Quân Đế Đình thì huỷ diệt một cổ tinh vực cũng là dư dả.
Hơn mười viên cổ tinh sinh mệnh đều bị đả kích mang tính hủy diệt.
Quân đội Quân Đế Đình như châu chấu quá cảnh, đi đến nơi nào thì sẽ bị cướp đoạt sạch nơi đó. Quả thực như có được chân truyền cắt rau hẹ của Quân Tiêu Dao, nhưng lần này còn đào lên cả gốc rễ, không để một con đường sống.