Chương 726: Tình cảnh của Khương Thánh Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Từ lúc hắn tu luyện đến nay, hầu như luôn quét ngang vô địch.
Có đôi khi, đứng trên đỉnh núi, không tìm thấy đối thủ cũng là một loại tịch mịch.
Thực lực của kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần này rất mạnh, còn rất quyết đoán, dám chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã.
Quân Tiêu Dao rất chờ mong, Diệp Cô Thần năng mang đến cho hắn một ít cảm giác mãnh liệt và nhiệt huyết đã lâu chưa được nếm trải.
“Đúng rồi, Thần Tử, có một tin tức khác, chắc ngài cũng sẽ quan tâm.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương nói.
“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ở chiến trường Hoang Thiên, Khương Thánh Y có được một quả tiên thai, lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, nghe nói có người sẽ gây bất lợi cho nàng, muốn triển khai bao vây tiễu trừ.”
“Có chuyện này?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lặng im như hàn băng.
Tuy hắn không lộ ra phẫn nộ rõ ràng, nhưng đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại cảm thấy thân thể phát lạnh, cứ như máu cũng bị đông lại.
“Nghe nói đám thiên kiêu hậu nhân của Thái Cổ hoàng tộc gồm Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm, Ngạc Tổ cũng có khả năng tham dự vào chuyện này.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương tiếp tục nói.
“Luôn có vài con kiến không biết tự lượng sức mình, một khi đã vậy, cứ chấm dứt trước khi bước lên cổ lộ chung cực đi.”
Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, khí chất lập tức biến hóa, từ trích tiên biến thành một sát tiên!
“Đi đến chiến trường Hoang Thiên!”
Cuối đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực, cửa ải thứ mười tám tên là Hàm Cốc Quan.
Phía tây của Hàm Cốc Quan chính là khởi điểm bước lên cổ lộ chung cực. Mà ở hư không cách Hàm Cốc Quan trăm vạn có một mảnh chiến trường mênh mông vô tận.
Nói là chiến trường, nhưng nhìn lại cứ như một khối đại lục hoang dã lơ lửng trong trời sao vũ trụ.
Nghe đồn chiến trường Hoang Thiên này là một di tích cực kỳ cổ xưa, bởi vậy cũng để lại rất nhiều đại cơ duyên.
Tỷ như tiên thai, loại thiên địa kỳ trân gần như không có khả năng xuất hiện ở nơi khác, nhưng lại bị phát hiện ở chiến trường Hoang Thiên.
Mà lúc này, từ lúc chiến trường Hoang Thiên mở ra đã trôi qua thời gian rất lâu, rất nhiều thiên kiêu đều đang tranh phong trong đó.
Đương nhiên, cũng có một số thiên kiêu đứng bên ngoài xem mà không đi vào, bởi vì bọn họ sớm đã mỏi mệt trên con đường đi tới, đạo tâm đã hao mòn hầu như không còn.
Hiện tại bọn họ chỉ tò mò ai có thể đoạt được Chứng Đạo Chi Ấn, bước lên cổ lộ chung cực mà thôi.
Còn chuyện Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao ước chiến cũng hấp dẫn rất nhiều thiên kiêu tiến đến.
Thậm chí cả một ít sinh linh bản xứ trên đế lộ cũng hội tụ tại đây xem náo nhiệt.
Trong hư không, một nam tử trung niên mặc thần giáp lộng lẫy mang theo một luồng uy áp chí tôn, trấn phục toàn trường.
Ông ta là người thủ hộ cửa ải Hàm Cốc Quan thứ mười tám của đế lộ, Đỗ Thác Chí Tôn.
Chiến trường Hoang Thiên là nơi khảo nghiệm cuối cùng, cửa ải chung cực của đế lộ, cực kỳ quan trọng.
Cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng không thể không để bụng, vẫn luôn trấn thủ ở nơi đây.
“Chậc chậc, tiên thai, đó là thứ mà bản tôn cũng sẽ rung động.” Đỗ Thác Chí Tôn cảm thán mà nói.
Cả ông ta còn rung động trước chí bảo thiên địa như tiên thai thì càng đừng nói là những thiên kiêu tham dự tranh phong kia. Vì có được tiên thai, tu ra tiên khí, chuyện gì bọn họ cũng dám làm.
Cạnh tranh công bằng một chọi một?
Căn bản không tồn tại!
“Nhưng làm bản tôn nghi hoặc chính là, con bé Khương gia kia có được tiên thai mà vì sao không trực tiếp luyện hóa đi?” Đỗ Thác Chí Tôn lắc đầu nói, trong mắt hiện ra sự nghi hoặc.
Tuy Khương Thánh Y bị tứ phương nhằm vào, nhưng nàng vẫn có thể dành ra thời gian để luyện hóa tiên thai mới đúng.
Lấy tư chất Tiên Thiên Đạo Thai của nàng thì nếu luyện hóa tiên thai cũng sẽ trở thành thiên kiêu cấm kỵ cao cấp nhất. Nhưng Khương Thánh Y lại không làm như vậy.
Lúc này, sâu trong chiến trường Hoang Thiên chỗ, trên một mảnh sa mạc hoang vu, một tiên ảnh đang cấp tốc lao đi.
Nàng mặc một bộ y phục trắng như tuyết, mái tóc màu bạc, tiên nhan tuyệt thế, thanh lệ thoát tục, dáng người thướt tha mà vô cấu, thân thể mềm mại duyên dáng, như một cây tuyết liên di thế, ngọc cơ tiên cốt, khí chất xuất trần.
Đó chính là Khương Thánh Y.
Chỉ là lúc này, trạng thái của nàng không được tốt lắm, tiên nhan tinh xảo như tranh vẽ đã tái nhợt không còn chút máu, tuyết y trên người lây dính những vết máu, cứ như huyết mai nở rộ, phối hợp với mái tóc bạc như sương tuyết đã làm lộ ra vẻ đẹp thật thê lương.
“Kiên trì thêm, kiên trì tiếp... Nhất định phải chờ được, hắn tới...” Khương Thánh Y đưa bàn tay ngọc lai đi máu tươi còn sót lại trên khóe môi.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng nàng cứ lọt vào đợt bao vây tiễu trừ của các thiên kiêu, vẫn luôn chạy trốn khắp nơi.
Còn người của Khương gia và Quân gia muốn trợ giúp nàng cũng bị quấy rầy và ngăn chặn, không thể kịp thời tiếp viện. Dù sao loại chí bảo thiên địa như tiên thai đủ để khiến người ta điên cuồng, không kẻ nào có thể kháng cự lại sự dụ hoặc đó.
Điều khiến Khương Thánh Y cảm thấy không ổn chính là, hình như một ít tiểu đầu sỏ đã âm thầm đạt thành hiệp nghị nào đó, bắt đầu toàn lực nhằm vào nàng.
Trong lúc Khương Thánh Y suy tư, phía trước bỗng có một bóng dáng hiện thân từ hư không.
Đó là một bóng hình xinh đẹp mặc Thanh Y, ngồi xếp bằng trên đài sen, lụa trắng che mặt, bao phủ tiên hoa, chỉ lộ ra một đôi mắt trong suốt như thu thủy.
Đó là Thần Nữ của Cơ gia, Cơ Thanh Y.
“Cơ Thanh Y, là ngươi.” Khương Thánh Y lộ ra vẻ mặt đề phòng, sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai trong cơ thể lưu chuyển.
“Khương Thánh Y, Thanh Y cũng không muốn tuyên chiến với ngươi, ta có thể dùng các loại kỳ trân để trao đổi tiên thai với ngươi.” Cơ Thanh Y nói.
Nàng không có sát ý, hoàn toàn không muốn ra tay.
“Ngươi biết chuyện này là không có khả năng.” Khương Thánh Y lắc đầu.
Tiên thai là vật trân quý đến mức nào, sao có thể trao đổi bằng bảo bối gì chứ. Hơn nữa nàng còn có ý tưởng của mình đối với tiên thai, không có khả năng giao cho người khác.
“Vậy lấy tiên kinh trao đổi, thế nào?” Cơ Thanh Y mỉm cười và nói.
“Cái gì, ngươi có tiên kinh?” Khương Thánh Y thật sự kinh ngạc.
Tiên kinh là vật cực kỳ hi hữu, nghe đồn là pháp môn vô thượng mà tiên thật sự để lại.