Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 728 - Chương 728 - Tiểu Đầu Sỏ Của Cổ Tinh Vực Xích Viêm

Chương 728 - Tiểu đầu sỏ của cổ tinh vực Xích Viêm
Chương 728 - Tiểu đầu sỏ của cổ tinh vực Xích Viêm

Chương 728: Tiểu đầu sỏ của cổ tinh vực Xích Viêm

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao có thể một tay đẩy ngang dị thú tinh không, mạch nước ngầm hư không, các loại hiểm địa…

Còn tinh không đạo phỉ nhìn thấy Quân Tiêu Dao từ đằng xa đã sợ tới mức tránh lui.

Quân Tiêu Dao như một bạch y thần vương cất bước trong ngân hà, đẩy ngang tất cả trên đường đi.

Lấy tốc độ này, rất nhanh Quân Tiêu Dao có thể tới được chiến trường Hoang Thiên.

Nhưng trong hơn một tháng đó, thế cục trên chiến trường Hoang Thiên cũng thay đổi bất ngờ.

Không chỉ những thiên kiêu của Thái Cổ hoàng tộc như Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm, hậu nhân Ngạc Tổ… muốn nhằm vào Khương Thánh Y, còn có những thiên kiêu tiểu đầu sỏ đến từ cổ tinh vực cũng liên hợp lại với nhau.

Hình như bọn họ đã đạt thành hiệp nghị nào đó với đám người Long Hư Hoàng. Đám người Long Hư Hoàng tiến đến bao vây tiễu trừ Khương Thánh Y, mà thiên kiêu tiểu đầu sỏ cổ tinh vực thì đi ngăn cản những người viện trợ Khương Thánh Y.

Chiến trường Hoang Cổ, trên một địa giới, vài bóng dáng đang hội tụ về một hướng.

Trong đó có một thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa thanh xuân phơi phới, đó chính là Khương Lạc Ly.

Đôi mắt nàng sáng lấp lánh, mũi quỳnh cao cao, môi như bôi son, dung mạo xinh đẹp kiều diễm, cứ như một mỹ nhân nho nhỏ chạm ngọc.

Chỉ là lúc này, trên khuôn mặt nhỏ của nàng tràn ngập nôn nóng, nói: “Những tên đó quá làm càn, dám ngang nhiên bao vây tiễu trừ Thánh Y tỷ.”

Trước đó bởi vì Quân Tiêu Dao, giữa Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y xuất hiện một chút ngăn cách. Nhưng chuyện đó cũng không thể ảnh hưởng đến thân tình của Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y.

“A... Nếu Quân Tiêu Dao ở đây thì bọn họ dám làm càn như thế sao?” Một nam tử oai hùng trên bàn tay có thần ấn đứng bên cạnh lộ ra một nụ cười lạnh.

Đó là quái thai cổ đại của Khương gia, Thần Ấn Vương Thể, Khương Thiên Diễn.

“Mặc kệ thế nào, chúng ta mau đi cứu người đi.” Một nam tử khác là Khương Hư Linh nói.

Nhưng đúng lúc này, phía trước bỗng có mười mấy bóng dáng xuất hiện.

Nhìn thấy những người đó đột nhiên hiện thân, khuôn mặt nhỏ của Khương Lạc Ly trầm xuống.

Cầm đầu là một nam tử có mái tóc dài đỏ đậm, có khí tức cuồng bạo như liệt hỏa, tu vi cũng đạt tới Thánh Nhân Cảnh.

“Thì ra là tiểu đầu sỏ của cổ tinh vực Xích Viêm - Cổ Viêm.” Khương Thiên Diễn nhíu mày.

Tính ra Cổ Viêm này cũng có chút truyền kỳ. Nghe đồn ban đầu gã là đệ tử của một thế lực nhỏ không biết tên tuổi trên cổ tinh vực Xích Viêm, sau đó ngoài ý muốn rơi vào cấm địa của cổ tinh vực Xích Viêm, Sí Diễm Thâm Uyên, bị Thượng Cổ Viêm Ma trong đó cắn nuốt.

Nhưng cuối cùng, chẳng những Cổ Viêm không chết, ngược lại còn dung hợp với Thượng Cổ Viêm Ma kia, khống chế được sức mạnh liệt diễm, cường thế quật khởi.

Sau khi bước lên đế lộ, gã một đường quét ngang tứ phương, hiện giờ cũng trở thành một tiểu đầu sỏ tiếng tăm lừng lẫy.

Ngoài ra, thực lực của thiên kiêu bên người Cổ Viêm cũng không yếu, không kém cỏi hơn tiểu đầu sỏ bao nhiêu.

“Chư vị, các ngươi muốn đi đâu vậy?” Cổ Viêm cười nói.

“Mau tránh ra, bổn cô nương không có thời gian nói chuyện phiếm với ngươi!” Khương Lạc Ly khẽ kêu lên.

“Hòn ngọc quý trên tay Khương gia, quả thực là xinh đẹp động lòng người, không biết Cổ mỗ có không may mắn được bàn về nhân sinh và lý tưởng với cô nương không?” Cổ Viêm mỉm cười và nói.

Thực lực của gã rất mạnh, dung mạo thanh tú, còn trở thành tiểu đầu sỏ, cũng là một ngôi sao lóa mắt trên đế lộ.

“Chỉ dựa vào thứ xấu xí như ngươi mà cũng xứng sao?”

“Thực lực không bằng một ngón tay của Tiêu Dao ca ca, còn dung mạo, lấy bản mặt của ngươi đi so với Tiêu Dao ca ca chính là sỉ nhục!”

Mồm mép của Khương Lạc Ly không hiền lạnh, Cổ Viêm nghe vậy thì tươi cười trên mặt cũng biến mất.

“A... Quân Tiêu Dao kia tiến vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, còn không biết có thể tồn tại đi ra hay không, thích một người chết có gì tốt.”

“Ngươi làm càn!” Khương Lạc Ly phồng má lên, trong mắt phun ra lửa.

Khương Thiên Diễn bên cạnh thì tiến lên một bước, lạnh lẽo nói: “Muốn ngăn cản chúng ta cứu viện Khương Thánh Y thì cứ việc nói thẳng, cần gì loanh quanh lòng vòng chứ?”

“Nếu đã hiểu thì tốt, các ngươi muốn an an tĩnh tĩnh ngồi xuống, hay là muốn đánh một trận hả?” Trong mắt Cổ Viêm có lửa nóng đang dâng trào.

Trong mơ hồ, sau lưng gã như có hư ảnh một Thượng Cổ Viêm Ma khủng bố hiện lên.

“Ta chỉ có chút tò mò, đám người Long Hư Hoàng đã hứa hẹn cho các ngươi cái gì mà khiến các ngươi nguyện ý giúp hắn?” Khương Thiên Diễn lạnh lùng nói.

“Ngươi không cần biết chuyện này.” Cổ Viêm lạnh nhạt nói.

Bọn họ và đám người Long Hư Hoàng đã đạt thành hiệp nghị, tất nhiên có thể được lợi. Nếu không Cổ Viêm cũng sẽ không ngốc đến mức trợ giúp người khác không công.

“Một khi đã vậy, thế thì để ta lĩnh giáo xem rốt cuộc Thượng Cổ Viêm Ma mạnh đến mức nào!”

Khương Thiên Diễn ra tay, tung ra một thần ấn, Thần Ấn Vương Thể bị thúc giục, khí tức mạnh mẽ tuyệt đối. Thân là quái thai cổ đại của Khương gia, thực lực của hắn là không thể nghi ngờ.

“Ha ha, ta cũng muốn thử xem, rốt cuộc quái thai cổ đại của Khương gia có mấ phần bản lĩnh thật sự!” Cổ Viêm cũng ra tay.

Đám người Khương Lạc Ly, Khương Hư Linh không chút do dự mà tấn công.

Trong nhất thời, hai bên giao chiến, pháp lực tuôn trào, kinh thiên động địa.

Đồng thời, ở một nơi khác trên chiến trường Hoang Thiên.

Ba bóng dáng cũng đang ngự không mà đi.

Nam tử đi đầu mặc trường bào màu thuần trắng, trên eo có vắc một hồ lô rượu, trong tay chống một cây dù, mái tóc đen dài tung bay, dung mạo cũng tuấn mỹ vô song.

Đó chính là quái thai cổ đại của Quân gia, Túy Ngọa Sa Trường - Quân Mạc Tiếu.

Ở bên cạnh hắn lại là hai vị Tự Liệt Quân Lăng Thương và Quân Mộc Lan.

“Tc đó ở thế giới Tiên Cổ, khi Quân gia chúng ta rơi vào nguy cơ, Khương gia cũng ra tay viện trợ, lần này đến phiên chúng ta trợ giúp bọn họ.” Quân Mạc Tiếu nói.

“Không sai, lẽ ra nên như vậy, cả bọn Quân Vô Song cũng nên hành động.” Quân Lăng Thương nói.

Khi nghe thấy Khương gia rơi vào khốn cảnh, Quân gia sẽ không đứng nhìn, đây là tình nghĩa của hai nhà.

Cũng đúng lúc này, phía trước bỗng có cả trăm bóng dáng chi chít xuất hiện, hơn mười người cầm đầu đều là thiên kiêu cường giả cấp bậc tiểu đầu sỏ.

“Hả?” Quân Mạc Tiếu hơi nheo mắt lại.

“Các ngươi làm vậy có có ý gì?” Quân Lăng Thương lạnh nhạt hỏi.

“Chư vị Tự Liệt của Quân gia, các ngươi cũng không nên tham dự vào chuyện của Khương gia.” Trong nhóm người này có một tiểu đầu sỏ đi ra.

Đó là một nam tử khuôn mặt tục tằng, khí tức mang theo ma ý, hắn là truyền nhân của thế lực bất hủ Chiến Ma Động trên cổ tinh vực nào đó.

Bình Luận (0)
Comment