Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 731 - Chương 731 - Bạch Y Sát Thần Giáng Thế!

Chương 731 - Bạch Y Sát Thần giáng thế!
Chương 731 - Bạch Y Sát Thần giáng thế!

Chương 731: Bạch Y Sát Thần giáng thế!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhìn thấy mũi tên như có thể xuyên thủng thiên địa kia, có thiên kiêu vây xem hô lên.

Một bóng dáng xuất hiện, đó chính là Nghệ Vũ!

“Ba thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy lại khinh nhục một nữ tử như thế, Long Hư Hoàng, ngươi đúng là càng sống càng chẳng ra gì!”

Có long khí tràn ra, một nữ tử mặc cung trang tiên váy, trên đầu là long giác, dung mạo tuyệt đẹp đột nhiên hiện thân, đó là Long Cát công chúa.

“Long Cát công chúa, ta thấy ngươi bị Quân Tiêu Dao cưỡi đến nghiện, mặt mũi của Tổ Long sào đều bị ngươi làm mất hết!”

Nhìn thấy Long Cát công chúa hiện thân, Long Hư Hoàng chỉ cười lạnh.

Gã cũng không có xem Long Cát công chúa là thiên kiêu của Tổ Long sào, trước đó còn từng vì một ít cơ duyên mà đánh Long Cát công chúa bị thương.

Trong hư không một hướng khác, Yến Thanh Ảnh mặc một bộ váy lụa màu đen cũng hiện thân, khí tức của nàng ta càng thêm thâm thúy, hai mắt như sao trên trời đêm, tỏa ra sự lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi.

Yến Thanh Ảnh không nói một câu, nhưng cũng muốn tham gia chiến trường.

Nhưng, những tiểu đầu sỏ đó cũng không phải ăn chay.

“Hôm nay, không ai có thể tham gia cuộc chiến này!” Hơn mười tiểu đầu sỏ ở bên ngoài giống như tường đồng vách sắt, ngăn cản tất cả.

Cho dù thực lực của bốn người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Long Cát công chúa, Tiểu Ma Tiên rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn muốn đột phá vòng vây phòng ngự của hơn mười tiểu đầu sỏ thì hiển nhiên không có khả năng.

“Chẳng lẽ hôm nay Thần Nữ Khương gia thật sự phải hương tiêu ngọc vẫn?” Một ít thiên kiêu vây xem đều lẩm bẩm nói.

Đồng thời, bên ngoài chiến trường Hoang Thiên cũng có rất nhiều tu sĩ không rời đi, mà đang chú ý tin tức.

Một thiên kiêu cổ tinh vực lắc đầu và nói: “Ta cũng nghe nói, sở dĩ Thần Nữ Khương gia kia không tự luyện hóa tiên thai, hình như là muốn để lại cho Quân Tiêu Dao.”

“Phải không, vậy cũng quá ngốc rồi, tự luyện hóa không tốt hơn sao?”

“Ai biết được, các ngươi nói xem Khương Thánh Y kia có gian tình gì với Quân Tiêu Dao không?”

“Thì ra là thế, khó trách, nữ nhân trong lúc yêu đương quả nhiên không có đầu óc.”

“Nhưng ta nghe nói, hình như Khương Thánh Y kia là tiểu di của Thần Tử Quân gia, quan hệ này...”

“Hắc hắc, để ta nói...” Khi thiên kiêu cổ tinh vực kia đang muốn nói cái gì thì hắn bỗng phát hiện những thiên kiêu đối mặt với hắn bỗng nhiên cứng lại, sau đó mặt không còn chút máu, môi cũng đang run rẩy, như gặp phải đại khủng bố nào đó.

“Các ngươi làm sao vậy?” Thiên kiêu cổ tinh vực kia hoang mang hỏi.

“Ngươi vừa nói cái gì, lặp lại lần nữa?” Một giọng nói lạnh nhạt giống như sông băng vang lên từ phía sau thiên kiêu này.

Thiên kiêu kia đột nhiên khựng lại, sau đó run run rẩy rẩy xoay người, chỉ thấy một bóng dáng bạch y tuyệt thế, khuôn mặt lại lạnh nhạt giống như trời xanh.

“Quân... Quân...” Cổ họng của những thiên kiêu đó như bị chặn lại, nói không nên lời.

Quân Tiêu Dao không buồn nhúc nhích cả đầu ngón tay, chỉ lạnh nhạt nhìn lại một cái.

Phốc! Phốc! Phốc!

Nguyên thần của những thiên kiêu kia nổ tung, đầu nứt ra, giống như pháo hoa màu đỏ tươi đang nở rộ!

Trong nhất thời, động tĩnh ở nơi này khiến cho tất cả tu sĩ bên ngoài chiến trường Hoang Thiên đều chú ý.

Sát ý lạnh lẽo mà bóng dáng bạch y kia tỏa ra khiến trời cao cũng dao động, càn khôn phải run rẩy!

Từng viên đại tinh trong vũ trụ tan vỡ theo từng bước chân của Quân Tiêu Dao!

Một bước khơi dậy phong vân, sát ý lật tung cả vạn dặm ngân hà!

Cuối cùng Bạch Y Sát Thần cũng giáng thế!

“Là Thần Tử Quân gia tới!”

“Hắn thật sự đi ra được từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh!”

“Trời ạ, khí tức kia như muốn chấn nát cả linh hồn ta!”

Quân Tiêu Dao xuất hiện, trong phút chốc đã hoàn toàn kíp nổ toàn bộ không khí, giống như đá tảng rơi xuống biển cả, nhấc lên sóng to ngập trời!

“Là Thần Tử Quân gia...”

Sâu trong trời sao, Đỗ Thác Chí Tôn nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện thì mí mắt cũng khẽ run lên.

Ông ta có thể cảm nhận được, sát ý Quân Tiêu Dao tỏa ra mạnh đến cực điểm, cứ như khiến chư thiên tinh hà đều đông lại.

“Rốt cuộc Thần Tử Quân gia là dạng yêu nghiệt gì, sao tu vi của hắn lại đạt tới Thánh Nhân đại viên mãn được?”

Sau khi cảm giác đến tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng phải xị mặt. Con mẹ nó đây là đại biến thái.

Có Quân Tiêu Dao ở đây, sao còn không gian cho các thiên kiêu khác quật khởi?

Những tu sĩ chung quanh chiến trường Hoang Thiên cũng cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao, tròng mắt cả đám đều sắp trừng lọt ra khỏi hốc mắt.

“Thánh... Thánh Nhân đại viên mãn?”

“Trời ạ...”

“Khủng bố, quá khủng bố, trước đó còn cho rằng, nếu Quân Tiêu Dao đối đầu với Diệp Cô Thần thì có chút khó khăn, hiện tại xem ra là ta suy nghĩ nhiều.”

“Hơn nữa nghe nói, Thần Tử Quân gia còn tu luyện ra bốn luồng tiên khí, quả thực không phải người.”

Thánh Nhân đại viên mãn cảnh giới cộng thêm bốn luồng tiên khí, nếu Quân Tiêu Dao xưng thứ hai thì ai dám xưng thứ nhất?

Lúc này, Quân Tiêu Dao như Bạch Y Sát Thần buông xuống chiến trường Hoang Thiên.

Phía sau hắn, đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Mục Nguyệt Hàn, Cửu Đầu Sư Tử, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, Tiểu Tiên Nhi theo sát phía sau. Bọn họ không nói gì, bởi vì biết hiện tại tâm tình của Quân Tiêu Dao không tốt lắm.

Mà tâm tình Quân Tiêu Dao không tốt thì phải giết người.

“Nếu Thần Tử Quân gia nhập chiến trường Hoang Thiên, vậy đám người Long Hư Hoàng không phải xong rồi?”

“Ai biết được, nhưng khẳng định sẽ không có kết quả tốt.”

Trong lòng một ít tu sĩ bắt đầu bi ai cho đám người Long Hư Hoàng. Nhưng cũng có một vài người cho rằng, lấy thực lực của đám người Long Hư Hoàng, cho dù đánh không lại Quân Tiêu Dao, nhưng muốn thoát đi cũng vẫn có thể.

Nhưng làm mọi người nghi hoặc chính là, Quân Tiêu Dao lại không lập tức nhảy vào chiến trường, mà là đứng khoanh tay ở đó, trong mắt mang theo sự lạnh lẽo như vực sâu vạn cổ.

“Thần Tử Quân gia đang muốn làm gì vậy?”

Tất cả mọi người kinh ngạc, cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, hay là Quân Tiêu Dao cũng không để ý đến an nguy của Khương Thánh Y?

Lúc này, trong mắt Quân Tiêu Dao trừ sát ý lạnh lẽo ra thì còn có một chút bất đắc dĩ và than thở.

“Thánh Y tỷ, ngươi quá ngốc.”

Bình Luận (0)
Comment