Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 733 - Chương 733 - Máu Nhuộm Bạch Y Giai Nhân Cười

Chương 733 - Máu nhuộm bạch y giai nhân cười
Chương 733 - Máu nhuộm bạch y giai nhân cười

Chương 733: Máu nhuộm bạch y giai nhân cười

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, Long Hư Hoàng như nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên nói: “Khương Thánh Y, ta nhớ hình như ngươi là tiểu di của Quân Tiêu Dao đúng không, chậc chậc, quan hệ này...”

“Ngươi câm mồm!”

Khương Thánh Y nghe vậy thì nỗi lòng lập tức sinh ra gợn sóng, khí tức cũng có chút bất ổn.

Trước đó dù Long Hư Hoàng nói gì thì nàng cũng không để ý, đạo tâm kiên định, nhưng vừa nhắc tới chuyện này, Khương Thánh Y lại khó có thể bình tĩnh.

Tuy rằng cũng không phải chuyện gì quá cấm kỵ, nàng và Quân Tiêu Dao cũng không có huyết thống gì, nhưng truyền ra thì vẫn bị người ta phê bình.

“Ha hả, mị lực của Quân Tiêu Dao thật lớn, cả tiểu di nhà mình cũng chống đỡ không được...”

Long Hư Hoàng thấy thế thì trong mắt lập tức hiện lên ánh sao, tiếp tục dùng lời lẽ ô uế công kích. Đạo tâm của Khương Thánh Y kiên định như thế nào thì chung quy cũng là một nữ tử. Nàng đã chịu đựng quá nhiều quá nhiều.

“Thật là đê tiện bỉ ổi.”

Nơi xa, cho dù là đám người Nhan Như Mộng, Cơ Thanh Y cũng phải nhíu mày, trong đôi xinh mắt hiện lên một tia chán ghét.

Long Hư Hoàng dùng thủ đoạn như vậy thật sự quá ti tiện, không xứng với thân phận thiên kiêu.

Nỗi lòng Khương Thánh Y bất ổn, lập tức bị đám người Long Hư Hoàng bắt được sơ hở.

“Long Hoàng Phiên Thiên ấn!”

Long Hư Hoàng lại thúc giục cực chiêu, một long phượng đại ấn hiện hóa trên trời cao, mơ hồ mang theo uy thế của ba luồng tiên khí, giáng xuống ngang nhiên!

“Bất Tử Thiên Hoàng trảm!” Hoàng Cửu Diễm cầm lưỡi dao Hoàng Vũ trong tay, một đao chém xuống, một đao quang đỏ rực vạn trượng giống như cánh thần hoàng chém xuống.

“Hung Thần Hoang Quyết!” Hậu nhân Ngạc Tổ củng tung ra cường chiêu, sát khí ngập trời, trấn sát đến.

Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng chấn động kịch liệt đâm thủng màng tai người ta.

“Thánh Y tỷ!”

Nơi xa vang lên một tiếng kêu như đỗ quyên than khóc, đám người Khương Lạc Ly chạy tới nơi đây.

“Đã tới trễ một bước!”

Đám người Quân Mạc Tiếu cũng tới, sắc mặt bọn họ trở nên trầm trọng.

Đương nhiên, những tiểu đầu sỏ như Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều nhắm vào bọn họ cũng chạy đến nơi đây.

Trong bụi mù vô tận, có tiếng ho ra máu vang lên, sau khi bụi mù tan đi, bóng dáng Khương Thánh Y xuất hiện trong mắt mọi người.

Bộ y phục trắng như tuyết trên người nàng đã nhuộm máu, cái cằm trắng nõn cũng chảy đầy máu tươi.

Cơ thể trắng ngần bắt đầu lan tràn ra những khe nứt nhàn nhạt, giống như một món đồ sứ tinh xảo bắt đầu nứt nẻ.

Bị ba thức cường chiêu của đám người Long Hư Hoàng đánh trúng, cộng thêm nỗi lòng bất ổn, Khương Thánh Y bị thương nặng xưa nay chưa từng có.

Nàng lại ho ra máu, phun ra cả nội tạng rách nát.

Tâm mạch của Khương Thánh Y trực tiếp bị chấn nát!

Nếu không phải sinh mệnh lực của Thánh Nhân ngoan cường, sợ là cả thân thể của Khương Thánh Y cũng trực tiếp tan vỡ!

Mà cũng vào lúc này, sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai trong cơ thể Khương Thánh Y đang kích động, hình như muốn kích hoạt sức mạnh nào đó.

Đột nhiên, một tiên thai trong trẻo lấp lánh bị sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai lôi kéo, thoát ra từ pháp khí không gian.

Tiên thai này vô cùng trong sáng, trong đó như bao hàm một vũ trụ, có ngân hà xán lạn, có quy tắc tiên đạo đan chéo, có tiên khí dâng trào.

Khi tiên thai này xuất hiện, ánh mắt đám người Long Hư Hoàng trở nên lửa nóng, cả hô hấp cũng dồn dập lên.

Là tiên thai!

Ít nhất cũng là nguồn năng lượng Tàn Tiên để lại, nếu luyện hóa thì vô dụng đến mấy cũng có thể tu luyện ra hai ba luồng tiên khí!

Rất có lợi cho ngày sau chinh chiến cổ lộ chung cực, Tiên Thiên Đạo Thai lôi kéo tiên thai ra là để Khương Thánh Y luyện hóa.

Nếu Khương Thánh Y luyện hóa tiên thai, không những có thể hoàn toàn khôi phục thương thế, tu vi còn có thể tăng vọt, phản sát đám người Long Hư Hoàng.

“Không... Không được... tiên thai này là để lại cho Tiêu Dao...”

Khương Thánh Y tiếp tục ho ra máu, máu tươi nhỏ giọt trên tiên thai, trong cực kỳ thê lương.

Nàng đưa tay siết chặt lấy tiên thai, đây là món quà mà nàng tặng cho Quân Tiêu Dao.

Thấy tình cảnh này, cho dù là những người qua đường xem diễn cũng không khỏi rung động.

“Thánh Y tỷ...” Ttrong đôi mắt Khương Lạc Ly có nước mắt ứa ra.

Hiện tại, nàng không muốn ăn dấm, không muốn ghen ghét, chỉ muốn Khương Thánh Y có thể vượt qua kiếp nạn này.

“Giết, cướp lấy tiên thai!”

Đôi mắt đám người Long Hư Hoàng đã đỏ rực, ba người lại ra tay, trấn áp về hướng Khương Thánh Y.

Đám người Khương Lạc Ly, Khương Thiên Diễn, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, Tiểu Ma Tiên đều ra tay cứu viện.

Kết quả lại bị bọn tiểu đầu sỏ Cổ Viêm, truyền nhân Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều cản lại.

Ở đây có hơn cả trăm tiểu đầu sỏ, số lượng này khủng bố dữ dội. Trong đó cũng có không ít người bởi vì phản cảm với Quân Tiêu Dao nên mới gia nhập.

Dù sao trước đó Quân Tiêu Dao tùy tiện ngược sát đám người Tam Thái Tử Hải Thần, Hư Không Kiếm Tử, bọn họ đều là thiên kiêu sinh ra trên cổ tinh vực. Trong tiềm thức, bọn họ đều xem Quân Tiêu Dao trở thành loại người cao cao tại thượng, coi thiên kiêu cổ tinh vực bọn họ như heo chó.

Nhưng sự thật cũng là như vậy, Quân Tiêu Dao thật sự coi bọn họ là heo chó.

Phụt!

Máu tươi tung bay!

Khương Thánh Y không chỉ đẫm máu trên tuyết y, cả mái tóc bạc như sương tuyết cũng bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ thê lương!

“Khương Thánh Y, vì sao ngươi cố chấp như thế, vì tiên thai này mà không cần cả mạng sống thật sao?!”

Hoàng Cửu Diễm quát lạnh một tiếng, cầm lưỡi dao Hoàng Vũ chí tôn khí trong tay, chém mạnh xuống Khương Thánh Y đã không có sức phản kháng gì!

Lúc này thân thể Khương Thánh Y đã nứt nẻ, sắp tan vỡ mất.

Nếu một đao này của Hoàng Cửu Diễm chém xuống, thân thể và cả nguyên thần của Khương Thánh Y tuyệt đối sẽ bị trảm thành hai mạnh!

Nhưng khóe miệng Khương Thánh Y lại lộ ra một nụ cười nhiễm máu.

“Tâm niệm quân hề quân khả tri, vi quân cửu tử do bất hối...”

(1) Trong lòng thiếp có chàng, chắc chàng đã rõ, vì chàng chết chín lần cũng không hối hận.

Khương Thánh Y cảm thấy trước mắt đã mơ hồ, bị đuổi giết lâu như vậy, nàng thật sự muốn nghỉ ngơi một chút, ngủ một giấc.

Đúng lúc này, một giọng nói ôn nhuận mang theo một tia thở dài, chậm rãi vang lên bên tai Khương Thánh Y.

“Thánh Y tỷ, sao tỷ lại ngốc như vậy?”

“Xuất hiện... Ảo giác sao?” Đầu óc Khương Thánh Y đã mê mang hỗn loạn.

Nàng cảm thấy thân thể mình bị ôm vào vòng tay ấm áp nào đó, cảm giác an bình chưa bao giờ có chảy xuôi trong tim, như thuyền con bấp bênh lạc lối đã về tới bến cảng.

“Thánh Y tỷ, không sao cả, kế tiếp cứ giao cho ta đi...”

Bình Luận (0)
Comment