Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 737 - Chương 737 - Trần Phi Không Biết Tốt Xấu, Cáo Mượn Oai Hùm, Gieo Gió Gặt Bão

Chương 737 - Trần Phi không biết tốt xấu, cáo mượn oai hùm, gieo gió gặt bão
Chương 737 - Trần Phi không biết tốt xấu, cáo mượn oai hùm, gieo gió gặt bão

Chương 737: Trần Phi không biết tốt xấu, cáo mượn oai hùm, gieo gió gặt bão

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta tin sau khi Thánh Y tỷ tỉnh lại sẽ tuyệt đối không muốn nhìn thấy việc bản thân mình đã dung hợp Tiên thai, đây là tâm ý của tỷ ấy.”

Lời nói của Khương Lạc Ly khiến Quân Tiêu Dao ngẩn người.

Hắn chợt phát hiện cô bé xinh xắn đáng yêu này thế mà đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Đương nhiên, việc trường thành này chính là trên tư tưởng. Còn ngoại hình của nàng vẫn là một tiểu loli như trước.

“Đúng vậy đó Tiêu Dao tiểu ca ca, ca mà làm như vậy còn không phải là cô phụ tâm ý của Khương Thánh Y sao.” Tiểu Ma Tiên cũng sôi nổi tiến lên nói.

Đôi mắt đẹp sáng long lanh của nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Quyết định lựa chọn kết nối quan hệ với Quân Tiêu Dao lúc trước quả thật là vô cùng đúng đắn.

“Cũng đúng.” Quân Tiêu Dao nói.

Sau đó, hắn phái người đi gọi đám người Tiểu Tiên Nhi ở chiến trường Hoang Thiên bên cạnh tới.

Trong lúc chờ đợi, một giọng nói không hòa nhã đột nhiên vang lên:

“Ngươi chính là Thần Tử Quân gia, quả nhiên giống như lời đồn, có chút bản lĩnh.”

Nghe giọng nói này, rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt kinh dị.

Lời này nhìn như là đang khen ngợi Quân Tiêu Dao, nhưng luôn cảm giác có chứa một chút hàm ý bới móc coi thường cao cao tại thượng.

Mọi người ghé mắt nhìn lại, phát hiện đúng là một vị nữ tử váy đỏ bên cạnh Cơ Thanh Y.

“Nữ tử kia là ai, lại dám dùng giọng điệu kiểu này đánh giá Thần Tử Quân gia.”

“Suỵt, ta nghe nói hình như nàng này là tùy tùng của một vị thiên kiêu cấm kỵ nào đó ở con đường phía trước.”

“Thì ra là thế, thảo nào can đảm nói lời này.” Một vài người chép miệng.

Không phải ai cũng có thể xưng là thiên kiêu cấm kỵ.

Thiên kiêu cấm kỵ chân chính, ít nhất phải có tư chất Chuẩn Đế mới được.

Thiên kiêu cấm kỵ này đại biểu, nếu như không vẫn lạc thì ngày sau ít nhất cũng là cảnh giới Chuẩn Đế.

Trên thực tế nói đúng ra, Quân Tiêu Dao đã đủ để xưng danh thiên kiêu cấm kỵ.

“Trần Phi, ngươi.” Ánh mắt Cơ Thanh Y chợt lóe, không ngờ Trần Phi lại tự ý hành sự như thế.

Quân Tiêu Dao giống như không nghe thấy lời nói của Trần Phi, bây giờ toàn bộ tâm trí của hắn đều đang tập trung vào trên người Khương Thánh Y, dùng thánh huyết bảo toàn nhục thể của nàng, cơ bản không rảnh đi phản ứng lại a miêu a cẩu gì đó.

Thấy Quân Tiêu dao coi như không thấy nàng ta, nét mặt Trần Phi hơi thay đổi.

Với thân phận tùy tùng truyền nhân cấm kỵ của nàng ta, đi đâu mà không phải được khắp nơi tôn kính.

Tuy thực lực của Quân Tiêu Dao cường hãn, nhưng cũng không được phép nhìn nàng ta như thế.

“Thần Tử Quân gia, ngươi đã không cần Tiên Thai, không bằng kết một mối thiện duyên, nhường lại cho chủ nhân nhà ta, thế nào, chủ nhân nhà ta nhất định sẽ coi trọng ngươi, thậm chí còn có thể cho phép ngươi trở thành phụ tá đắc lực.”

Lời của Trần Phi khiến cho rất nhiều thiên kiêu ở đây đều trợn tròn mắt.

Tuy chủ nhân của Trần Phi là một vị thiên kiêu cấm kỵ có thân phận khủng bố, thực lực mạnh mẽ. Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải hạng lương thiện gì. Thực lực thân phận đều tuyệt đối không yếu hơn vị truyền nhân cấm kỵ kia.

Cho phép Quân Tiêu Dao làm phụ tá đắc lực của vị truyền nhân cấm kỵ nọ, lời này tính là cái gì.

“Nữ nhân này, đầu óc bị lừa đá à.”

“Ai biết được, những tùy tùng này đều cho rằng chủ nhân nhà mình là mạnh nhất, chướng mắt những thiên kiêu khác cũng rất bình thường.”

Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng nghị luận.

Nhưng phần lớn đều là lời châm biếm, cho rằng Trần Phi này không biết tự lượng sức mình.

Nghe thiên kiêu xung quanh châm chọc, nét mặt Trần Phi càng thêm khó coi.

“Làm càn, ngươi thì tính là cái thá gì, chủ nhân nhà ngươi lại tính là thứ gì.”

Yến Thanh Ảnh quát lạnh một tiếng, phóng thích sát ý.

Ở trong mắt nàng ta, không có bất kỳ ai có thể sánh ngang Quân Tiêu Dao.

“Ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi, kết thiện duyên với chủ nhân của ta, tuyệt đối lợi ích vô tận.” Trần Phi khinh thường nói khích.

Yến Thanh Ảnh không nhịn được, đôi mắt đẹp lãnh khốc như một tôn Hắc Ám nữ vương.

Nàng ta ra tay, cánh Đọa Thiên sau lưng vỗ động, thôi động Thôn Thần Ma Công, trực tiếp trấn giết về phía Trần Phi.

Vẻ mặt Trần Phi thình lình biến đổi, nàng ta không ngờ tùy tùng của Quân Tiêu Dao lại sẽ ra tay.

Bên ngoài thân thể nàng ta hiện ra hai đạo tiên khí, Yến Thanh Ảnh cũng giống như thế.

Ầm.

Sau khi giao thủ mấy chục chiêu, Yến Thanh Ảnh dùng Thôn Thần Ma Công thô bạo trấn áp Trần Phi, muốn tươi sống luyện hóa hết..

“Không, ngươi không thể giết ta, giết ta rồi, ngươi sẽ dính vào nhân quả lớn, chủ nhân nhà ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.” Trần Phi thét chói tai.

Nàng ta không ngờ, ngay cả tùy tùng của Quân Tiêu Dao cũng mạnh như vậy.

Cuối cùng, thân thể Trần Phi bị lốc xoáy thôn phệ từng chút một nghiền ép, mài nhỏ, cắn nuốt.

“Thái Cổ Thánh Thể, trời giáng gông xiềng, không cách nào chứng đạo, nhất định là lá xanh làm nền cho chủ nhân nhà ta.”

Cuối cùng Trần Phi phát ra một tiếng thét chói tai oán độc, rồi sau đó trực tiếp bị Yến Thanh Ảnh hoàn toàn luyện hóa thành một đám năng lượng huyết nhục tinh thuần.

Cơ Thanh Y ở bên cạnh chứng kiến một màn này, toàn bộ quá trình đều không có bất kỳ ý tứ ra tay trợ giúp gì.

Theo lý thuyết, Cơ Thanh Y cũng coi như là người phụ tá của vị truyền nhân Nhân Tiên Giáo thần bí kia.

Lẽ ra nàng ta nên trợ giúp Trần Phi mới đúng, ít nhất cũng phải ra tay bảo vệ tính mạng.

Nhưng Cơ Thanh Y lại không làm như vậy.

Mặc dù toàn bộ quá trình lực chú ý của Quân Tiêu Dao đều đặt ở trên người Khương Thánh Y, cơ bản không đếm xỉa tới Trần Phỉ. Nhưng Cơ Thanh Y tin tưởng, nếu như nàng ta thật sự ra tay tham dự, yểm hộ Trần Phi thì chắc chắn sẽ bị Quân Tiêu Dao dùng thủ đoạn lôi đình đánh tan, thậm chí diệt sát.

Cơ Thanh Y vốn ẩn giấu rất sâu, tâm tư cũng rất sâu, đương nhiên sẽ không làm việc ngốc nghếch kiểu này.

Sau khi diệt sát Trần Phi xong, Yến Thanh Ảnh quay người, quỳ một gối quay về phía Quân Tiêu Dao, chắp tay nói: “Thật có lỗi, công tử, là Thanh Ảnh xúc động, có khả năng sẽ bởi vì chuyện này mà kết thù oán với một nhân vật khủng bố, xin công tử trách phạt.”

Yến Thanh Ảnh biết, vị thiên kiêu cấm kỵ ở sau lưng Trần Phi kia, tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường gì.

Cho dù là Quân Tiêu Dao thì nếu muốn đối phó cũng có chút phiền phức.

Bình Luận (0)
Comment