Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 741 - Chương 741 - Khương Thánh Y Tỉnh Lại

Chương 741 - Khương Thánh Y tỉnh lại
Chương 741 - Khương Thánh Y tỉnh lại

Chương 741: Khương Thánh Y tỉnh lại

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Còn loại người giống như Long Hư Hoàng ấy, Quân Tiêu Dao nói nhiều thêm một câu cũng cảm thấy là lãng phí miệng lưỡi.

Trong thời gian kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không gấp gáp đi tìm Diệp Cô Thần đối chiến, mà là canh giữ ở bên cạnh Khương Thánh Y.

Ngay cả chính bản thân Quân Tiêu Dao cũng không nói chính xác được, cảm giác của hắn với Khương Thánh Y rốt cuộc là gì.

Áy náy, thương tiếc, có lẽ đều có.

Con đường phía trước vẫn còn rất dài, mục tiêu của Quân Tiêu Dao rất lớn.

Hắn còn muốn đi đến chung cực Cổ Lộ, đi tìm Thiên Thư, tìm kiếm ẩn mạch Quân gia, còn muốn đi tìm phụ thân thân của hắn, đi Dị Vực, đi Táng Giới, đi Giới Hải.

Trước đó, hắn sẽ không vì ai mà dừng lại bước chân.

Nhưng Khương Thánh Y, đích thật là một nhân nhi khiến cho người khác phải đau lòng.

Ngắm nhìn dung nhan thanh lệ đang lặng lẽ ngủ say không màng danh lợi của Khương Thánh Y, Quân Tiêu Dao im lặng không nói.

Vài ngày sau, lông mi đang gấp lại của Khương Thánh Y nhè nhẹ run lên.

Ngay lập tức, con ngươi trong suốt như một làn thu thủy chậm rãi mở ra, vừa mở mắt đã thấy được người ngày nhớ đêm mong, khóe miệng Khương Thánh Y lộ ra một nụ cười yếu ớt.

Mặc dù thân thể nàng đại khái không có việc gì, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục thì còn cần phải điều dưỡng một đoạn thời gian.

“Tiêu Dao, ta vừa nằm môt giấc mộng, một giấc một rất dài rất dài, ở trong mộng, chúng ta đã đi khắp toàn bộ nhân gian Tiên Vực.”

“Đi ngắm núi, ngắm biển, dạo bước bên trong Tinh Hà, du ngoạn trong chốn hồng trần…”

Khương Thánh Y mỉm cười, thanh lệ như trăm hoa đua nở.

“Thánh Y tỷ, ta…” Quân Tiêu Dao muốn nói gì đó.

Khương Thánh Y lại dịu dàng nâng cánh tay ngó sen óng ánh lên, ngón tay ngọc điểm nhẹ lên trên môi Quân Tiêu Dao:

“Không cần phải nói gì cả, hết thảy đều là ta tự nguyện, ta cũng không cần Tiêu Dao đệ làm cái gì cho ta.” Khương Thánh Y nói.

Nàng sẽ không mở miệng yêu cầu Quân Tiêu Dao phải đối đãi với nàng thế nào.

Nàng biết, hành trình của Quân Tiêu Dao, là tinh thần biển rộng.

Nàng không thể liên lụy Quân Tiêu Dao.

Thậm chí nàng còn nguyện ý làm trợ tá đắc lực của Quân Tiêu Dao, lặng lẽ ở sau lưng trợ giúp hắn, không cầu bất kỳ hồi báo gì.

Thấy Khương Thánh Y quan tâm săn sóc như thế, cho dù là Quân Tiêu dao, tâm trạng cũng hơi bị xúc động.

Hắn mở miệng nói: “Thánh Y tỷ, chờ ta từ Cổ Lộ trở về, sẽ cho tỷ một lời hứa hẹn.”

Nghe được lời này, thân thể mềm mại của Khương Thánh Y khẽ run lên, trong con ngươi hiện lên điểm điểm sáng lấp lánh.

Nhưng nàng sẽ trông mong vào lời hứa hẹn kia sao?

Lúc sau, thấy Khương Thánh Y đã tỉnh lại, mấy người Khương Lạc Ly cũng đi vào thăm:

“Thánh Y tỷ, tỷ không có việc gì thì tốt rồi.”Khương Lạc Ly bổ nhào vào trong lòng Khương Thánh Y.

“Lạc Ly.” Khương Thánh Y xoa cái đầu nhỏ của Khương Lạc Ly.

Giờ khắc này, ngăn cách giữa các nàng dường như đã tan biến.

“Đều là Lạc Ly vô dụng, không cứu được Thánh Y tỷ.” Khương Lạc Ly vô cùng tự trách.

Nàng cảm thấy, bản thân mình thực sự là một tiểu chân ngắn vô dụng.

“Không trách muội.” Khương Thánh Y mỉm cười nói.

“Cũng may kết cục viên mãn, không có xảy ra chuyện gì, nếu như Quân Tiêu Dao có thể đánh bại Diệp Cô Thần, vậy thì càng thêm công đức viên mãn.” Quân Mạc Tiếu mỉm cười nói.

“Với tu vi của Tiêu Dao đường đệ, hẳn là không vấn đề gì.” Quân Lăng Thương cũng mỉm cười lên tiếng, rất tự tin về Quân Tiêu Dao.

“Tiêu Dao, đệ muốn chiến một trận với tên Kiếm Ma chuyển thế kia sao?” Khương Thánh Y hết sức lo lắng.

“Không có việc gi.” Quân Tiêu Dao lơ đễnh.

Hắn xác thực xem Diệp Cô Thần là đối thủ chân chính, nhưng cũng không đại biểu cho Diệp Cô Thần có thể uy hiếp được hắn.

“Đúng rồi, sao ta lại cảm giác thân thể dường như còn tốt hơn trước kia vậy nhỉ.” Khương Thánh Y vô cùng nghi hoặc.

Tuy bây giờ nàng còn đang suy yếu, nhưng vẫn có thể cảm giác được thân thể của nàng đã xảy ra cải biến về chất, tốt hơn trước đó không chỉ một tầng cấp.

“Đó là bởi vì Tiêu Dao đã mang tinh huyết Thánh Thể trong tim luyện hóa tiến vào trong cơ thể của ngươi.” Quân Mạc Tiếu cười nói.

Nét mặt Khương Thánh Y khẽ biến, tay ngọc vuốt ve ngực Quân Tiêu Dao, đang cẩn thận kiểm tra.

Nàng sợ bởi vì vấn đề của mình mà làm cho thân thể Quân Tiêu Dao xảy ra tình huống gì, như vậy nàng tuyệt đối sẽ hối hận cả đời.

“Khụ khụ, các ngươi từ từ trò chuyện đi, ta đi trước.” Quân Mạc Tiếu ho khan một tiếng.

“Ta cũng đi.” Quân Lăng Thương mỉm cười.

“Lặn thôi lặn thôi.” Cửu Đầu Sư Tử lên tiếng góp vui, vẻ mặt cười bỉ ổi.

“Ai da, người ta thật sự không muốn ăn cẩu lương đâu!” Tiểu Ma Tiêu cũng hờn dỗi la hét bỏ đi.

Chỉ có Khương Lạc Ly, trong mắt to lộ ra một chút vẻ u ám. Nàng miễn cường nặn ra một nụ cười tươi nói: “Thế Lạc Ly cũng đi đây.”

Ngay lúc nàng muốn rời đi, Khương Thánh Y nắm lấy cổ tay nàng nói: “Lạc Ly, muội cũng đã rất lâu không gặp Tiêu Dao rồi, ở lại trò chuyện đi.”

Khương Lạc Ly khẽ cắn cánh môi, cái đầu nhỏ gật nhẹ một cái.

Nói không nhớ nhung Quân Tiêu Dao là không có khả năng, chỉ là nàng cảm thấy hơi không đúng lúc.

Khương Lạc Ly u oán liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao một lát, trong lòng hơi có chút sa sút.

Nhìn hai tiểu mỹ nhân một lớn một nhỏ ở trước mắt này, trong lòng Quân Tiêu Dao lại có cảm giác cổ quái.

Rõ ràng hắn chưa làm gì cả, sao lại luôn có cảm giác mình hơi cặn bã nhỉ?

Mấy ngày kế tiếp ấm áp mà bình đạm.

Bắt đầu từ khi Quân Tiêu Dao bước lên đế lộ đã luôn đẩy ngang một đường, chinh chiến bát phương, căn bản không ngừng lại chút nào.

Tuy Quân Tiêu Dao đã quen với sinh hoạt này, nhưng tóm lại vẫn có một chút mỏi mệt.

Đã nhiều ngày qua, Quân Tiêu Dao trôi qua rất nhẹ nhàng.

Rảnh rỗi không có việc gì thù nói chút chuyện bình thường với Khương Thánh Y Khương Lạc Ly, bằng không thì luận bàn với đám người Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, hoặc là chỉ điểm những Tự Liệt còn lại của Quân gia.

Tuy Quân Tiêu Dao trẻ tuổi, nhưng ngộ tính của hắn yêu nghiệt, thậm chí lý giải đối với tu luyện còn khắc sâu hơn một ít lão tổ.

Bình Luận (0)
Comment