Chương 755: Boss Quân Tiêu Dao mạnh nhất
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Này... Quá nhiều.” Khương Thánh Y cũng vừa mừng vừa sợ.
“Ta thì sao?” Khương Lạc Ly đứng bên cạnh nói với giọng điệu mềm mại.
“Ngươi cũng vậy.”
Quân Tiêu Dao cũng cho Khương Lạc Ly hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn.
“Tiêu Dao ca ca là tốt nhất!” Khương Lạc Ly cười xán lạn, trên gương mặt xinh đẹp xuất hiện hai cái lúm đồng tiền thật sâu.
“Ta thì sao ta thì sao!” Tiểu Ma Tiên nhấc tay hô lên.
Quân Tiêu Dao cũng đưa ra Chứng Đạo Chi Ấn.
Tiểu Ma Tiên vui rạo rực, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ không cách nào tan đi.
Lúc trước nàng đưa ra quyết định làm thân với Quân Tiêu Dao thật là quá sáng suốt.
Sau đó, các Tự Liệt Quân gia gồm Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương cũng có được không ít Chứng Đạo Chi Ấn.
Còn có tùy tùng của Quân Tiêu Dao gồm Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vĩnh Kiếp Thiên Nữ, cũng có được Chứng Đạo Chi Ấn.
Còn Vong Xuyên chưa tới thì cũng được để lại một ít.
Ngoài ra, Cửu Đầu Sư Tử, Long Cát công chúa, Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Mục Nguyệt Hàn, Tiểu Tiên Nhi và đám người Khương gia Khương Thiên Diễn cũng được chia Chứng Đạo Chi Ấn.
Nhìn thấy những người đó không cần tốn nhiều sức đã có thể lấy được Chứng Đạo Chi Ấn, tất cả thiên kiêu đều ghen ghét đến đấm tường.
Cơ Thanh Y khẽ lắc đầu, nói trong lòng nàng không có một tia gợn sóng là không có khả năng.
Nhưng nàng cũng biết, dù có nể mặt truyền nhân của Nhân Tiên Giáo thì Quân Tiêu Dao cũng không thể cho nàng Chứng Đạo Chi Ấn.
Cho nên Cơ Thanh Y trực tiếp rời đi.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Trong đám người, một nữ tử ngọc thể thướt tha, dung nhan hoàn mỹ, đó là Nhan Như Mộng, cảm xúc của nàng ta thực không ổn định.
Trước đó nàng vất vả lắm mới có được một Chứng Đạo Chi Ấn.
Kết quả trực tiếp bị thu đi mất.
Hiện tại nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang phát Chứng Đạo Chi Ấn, trong lòng nàng cực kỳ không cân bằng.
Nhưng Nhan Như Mộng cũng không phải ngốc, hiện tại muốn dùng võ lực lấy được Chứng Đạo Chi Ấn từ trong tay Quân Tiêu Dao là người si nói mộng.
Nhưng Nhan Như Mộng lại rất muốn Chứng Đạo Chi Ấn, nàng ta hơi cắn cắn môi, sau đó vẫn bước đôi chân dài, đi tới trước người Quân Tiêu Dao.
“Hả?”
Nhìn thấy Nhan Như Mộng, Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày.
“Có việc gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hắn và Nhan Như Mộng cũng không có ân oán gì lớn. Trước kia có chút cọ xát nhỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Nhìn thấy thái độ của Quân Tiêu Dao như vậy, Nhan Như Mộng âm thầm nghiến răng.
Khi ở hạ giới, Quân Tiêu Dao từng bóp cẳng chân nàng, dò hỏi bản thể của nàng là cái gì.
Mặc dù tên đáng giận này đã xưng vương ở đế lộ, nhưng thái độ vẫn khiến nàng rất khó chịu.
“Ta muốn Chứng Đạo Chi Ấn.” Nhan Như Mộng thở ra một hơi, làm cảm xúc của mình bình tĩnh trở lại, sau đó nói.
“Chúng ta rất thân thuộc?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Trong đó có một Chứng Đạo Chi Ấn đã từng thuộc về ta.” Nhan Như Mộng nói.
“Ngươi cũng biết là đã từng, nhưng hiện tại là của ta.” Thái độ Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
“Ngươi...” Nhan Như Mộng dậm chân, thật sự hận không thể cắn Quân Tiêu Dao một cái.
“Đương nhiên, ngươi muốn cũng không phải không được, nhưng người sẽ trả giá gì?” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo chút nghiền ngẫm nhàn nhạt.
Nhan Như Mộng hít sâu một hơi, ngực phập phồng lên xuống.
Trên mặt nàng bỗng lộ ra một nụ cười, nàng ta nói: “Trước kia ở hạ giới, ngươi vẫn luôn sờ chân người ta, hiện tại không thích sao, kỹ thuật của người ta cũng tạm được.”
Lời Nhan Như Mộng nói thực sự có chút giật gân, khiến ánh mắt không ít thiên kiêu nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo chút kính nể.
Quả nhiên là thiếu niên phong lưu, càng đừng nói là loại nhân vật tuyệt đại như Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao ca ca, nữ nhân này đang nói cái gì!” Khương Lạc Ly phồng má lên, tức giận nói.
Khi dễ nàng chân ngắn nhỏ á?
Mặt mày Khương Thánh Y buông xuống, không rên một tiếng, sau một lúc lâu mới yếu ớt nói: “Tiêu Dao... Nếu ngươi thật sự thích, không cần đi tìm người khác, chân của ta, không được sao?”
Đôi chân của Khương Thánh Y thon dài trắng như tuyết, tuyệt đối có thể chơi một trăm năm.
“Khụ...” Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng.
Nhan Như Mộng là tới hãm hại, tạt nước bẩn vào hắn.
Hắn sơ sót quá, không trốn kịp.
Đương nhiên, đây chỉ là một chuyện nhỏ.
Cuối cùng Nhan Như Mộng vẫn dùng một tin tức để đổi được một Chứng Đạo Chi Ấn.
Tin tức đó chính là Tiểu Yêu Hậu của Yêu Thần Cung đã theo dõi Quân Tiêu Dao.
“Đậu xanh rau má, Tiểu Yêu Hậu, người khống chế Yêu Thần Cung, một trong những nữ tử đẹp nhất Hoang Thiên Tiên Vực.”
“Ai, dáng vẻ soái thật là tốt, xem ra cho dù ngày sau Quân Tiêu Dao không thể chứng đạo thành đế, chỉ dựa vào gương mặt này, cũng có thể ăn cơm mềm ăn đến no rồi.”
Ánh mắt cả đám thiên kiêu đều mang theo hâm mộ cực độ.
Bị Thiên Đạo giam cầm thì thế nào?
Tu vi là chuyện nhất thời, soái mới là cả đời.
Đến cuối cùng, người bên cạnh Quân Tiêu Dao đều có được Chứng Đạo Chi Ấn.
Quân Tiêu Dao còn lại hơn trăm Chứng Đạo Chi Ấn.
“Ngươi có cần không?” Cuối cùng Quân Tiêu Dao nhìn về phía Diệp Cô Thần.
Diệp Cô Thần khẽ lắc đầu và nói: “Không cần, chỉ là, trước khi ta khiêu chiến ngươi lần nữa thì ngươi đừng chết.”
Diệp Cô Thần dứt lời thì đã vác Thí Đế Kiếm ở sau người, xoay người rời đi.
Bóng dáng lạnh lẽo mà cao ngạo kia như một con sói cô đơn.
Quân Tiêu Dao thản nhiên cười.
Có loại đối thủ này cũng là một đại lạc thú trong đời.
Sau đó, Quân Tiêu Dao cất hơn trăm cái Chứng Đạo Chi Ấn đi, ngày sau nói không chừng có thể sử dụng đến.
Đến đây đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực xem như hoàn toàn hạ màn.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao chính là vương giả đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực này.
Nhưng khác với những vương giả đế lộ khác chính là.
Vương giả đế lộ Quân Tiêu Dao này chẳng những không được khí vận của Hoang Thiên Tiên Vực gia trì, hơn nữa còn không thể dung hợp Chứng Đạo Chi Ấn.
Thậm chí hắn còn triển khai đánh cờ với ý chí tiên vực, ngày sau sắp sửa đánh một trận chiến với Nghịch Quân Thất Hoàng - bảy quân cờ do Thiên Đạo sắp đặt.
Có thể nói, tất cả mọi người rất quan tâm đến trận quyết đấu giữa Quân Tiêu Dao và Nghịch Quân Thất Hoàng.
Bảy dũng sĩ sắp sửa khiêu chiến địa vị Boss của Quân Tiêu Dao.
Ai có thể chém giết Quân Tiêu Dao thì người đó có thể lấy được vương miện Thiên Đạo.
“Kẻ khống chế Thiên Thư, Nghịch Quân Thất Hoàng, còn có các vương giả đế lộ, thiên kiêu cấm kỵ, xem ra cổ lộ chung cực này sẽ không quá chán.”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm thong dong.
Đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực cũng chỉ là trò chơi với hắn thôi, quá không có tính khiêu chiến.
Cho dù là người mạnh nhất thánh bảng - Diệp Cô Thần, cũng không thể hắn tạo thành uy hiếp gì với hắn.
Cao xử bất thắng hàn (1), vô địch thật tịch mịch.
(1) Nghĩa đen là ở trên vị trí cao không thắng nổi (chịu nổi) phong hàn lạnh lẽo. Còn nghĩa ẩn dụ là người chức cao quyền trọng sẽ ko tránh được phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo,
“Con đường phía trước đều là kẻ địch, đừng làm ta thất vọng.”
“Bản Thần Tử sẽ ban cho các ngươi cơ hội khiêu chiến thần!”
Quân Tiêu Dao khoanh tay, tự coi mình là thần, đứng sừng sững trên khung trời vạn trượng, như Boss mạnh nhất xuất quan, nhìn ra cổ lộ chung cực phía trước!