Chương 762: Thái Cổ vương tộc Bát Tiểu Thánh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lục Nhân Giáp thấy thế thì dù trong mắt có một chút thất vọng, nhưng cũng không lộ ra ngoài.
“Ha ha, huynh đệ, đi theo Lục ca đi, bảo đảm có thịt ăn.” Lục Nhân Giáp thả lỏng đi, vỗ vỗ bả vai Quân Tiêu Dao mà tùy tiện nói.
Quân Tiêu Dao câm nín, vừa rồi còn bảo Quân Tiêu Dao kêu hắn ta là Tiểu Lục, hiện tại lại lập tức biến thành Lục ca.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không lừa gạt Lục Nhân Giáp, hắn thật sự không phải thiên kiêu tiểu đầu sỏ, thậm chí cũng không phải thiên kiêu cấm kỵ.
Hắn là dị số vạn cổ không cách nào đánh giá!
Kế tiếp, hai người cùng lên đường.
Không thể không nói, có tên béo này giải buồn nên Quân Tiêu Dao cũng không nhàm chán.
Lục Nhân Giáp mở miệng là thao thao bất tuyệt, từ nam nói đến bắc.
“Tính ra, thế lực Thái Cổ hoàng tộc cường thịnh nhất Huyền Thiên Tiên Vực ta chính là Thái Dương Thần Sơn, Thập Đại Thái Tử vừa xuất hiện thì ai có thể địch lại?” Lục Nhân Giáp đĩnh đạc mà nói.
“Thái Dương Thần Sơn...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi lóe lên.
Hình như Nghệ tộc của tùy tùng Nghệ Vũ đã bị hủy diệt bởi Thái Dương Thần Sơn.
“Có thể nói Thái Dương Thần Sơn là hoàng tộc bá chủ đỉnh cấp của Huyền Thiên Tiên Vực, gây nên bất hủ chiến, trước diệt Cổ Chi Đế Tộc Nghệ tộc, sau công Nguyệt Thần Cung, kiêu ngạo ương ngạnh...” Lục Nhân Giáp nói.
Quân Tiêu Dao đang trầm tư, trước đó hắn đã hứa phải giúp Nghệ Vũ báo thù.
Hiện tại xem ra đã có cơ hội này.
“Thái Dương Thần Sơn, Kim Ô Thập Thái Tử sao...” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
Kế tiếp, qua hơn nửa năm, Quân Tiêu Dao đã cùng Lục Nhân Giáp bước qua bảy tám viên cổ tinh sinh mệnh, rốt cuộc cũng sắp đến gần cửa ải thứ mười, Thương Khâu cổ tinh.
Trong thời gian đó cũng có rất nhiều hung hiểm, các loại hư không vùng cấm, ma đạo tàn nhẫn, còn có dị tộc vũ trụ, thứ nào cũng cực kỳ nguy hiểm. Nhưng những nguy hiểm đó đều bị Quân Tiêu Dao một tay đẩy ngang.
Lúc này, cho dù Lục Nhân Giáp có ngốc cũng biết Quân Tiêu Dao tuyệt đối là nhân vật khó lường.
“Khó trách nói mình không phải tiểu đầu sỏ, thì ra là thiên kiêu cấm kỵ...”
Thái độ của Lục Nhân Giáp đối với Quân Tiêu Dao lại trở nên kính cẩn, lại từ Lục ca biến thành Tiểu Lục.
Quân Tiêu Dao cũng không để ý đến những việc nhỏ không đáng kể đó.
Khi bọn họ tới gần Thương Khâu cổ tinh, dòng người chung quanh cũng nhiều lên.
Có thiên kiêu cường đại lấy cổ thú kéo xe.
Có thiên kiêu khống chế hoàng điểu lên đường.
Lâu thuyền các màu, tàu bay tinh thần cùng hội tụ về hướng Thương Khâu cổ tinh.
“Trong hội nghị thiên kiêu lần này, ta nhất định phải đổi được bảo bối ra ngưng luyện tiên khí.”
“Hắc hắc, ta đến vì muốn nhìn thấy tiên tử của Thần Nữ Phường, Thiên Nữ Diên.”
“Đúng vậy, nghe nói Thiên Nữ Diên trường tụ thiện vũ (1), một tay Lạc Thần Kinh Hồng Vũ, điên đảo chúng sinh.”
(1) Người có tay áo dài thì giỏi việc nhảy múa
Bốn phía, một ít thiên kiêu đang giao lưu.
“Nơi này cũng thật náo nhiệt.” vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật bình thản.
Đi lâu như vậy trong vũ trụ cô quạnh, ngẫu nhiên bước vào nơi khói lửa đầy tiếng người cũng không tồi.
Mà đúng lúc này, phía trước bỗng có dao động pháp lực tràn ra, có ánh hào quang thần thông lan tỏa.
Một bóng dáng nhỏ xinh cực kỳ linh hoạt, như con thỏ duỗi chân mà nhảy trên hư không.
Phía sau còn có bốn bóng dáng cường đại đến cực điểm đang đuổi giết. Trong đó có một người lưng hùm vai gấu, tựa như một tòa ma sơn, đang phát ra một tiếng quát vang dội: “Bát Tiểu Thánh chúng ta đang bao vây tiễu trừ con mồi, người không liên quan thối lui!”
Hắn vừa nói ra khỏi miệng thì thuận tay vỗ một cái, một chưởng chụp một thiên kiêu tới gần lộ tuyến của bọn họ thành vụn máu.
“Ồ... Chẳng lẽ là bốn vị trong Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc?” Lục Nhân Giáp hít hà một hơi, trong mắt hiện ra chút kiêng kị.
“Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc?” Quân Tiêu Dao lộ ra chút nghi hoặc.
“Công tử có điều không biết, đó là tám vị thiên kiêu Thái Cổ vương tộc có tu vi cường đại, đều bước lên bảng đầu sỏ, thực lực cực kỳ cường đại.” Lục Nhân Giáp nói.
Mà lúc này, bóng dáng nhỏ xinh kia vừa vặn chạy về hướng bọn họ.
“Chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao rất lạnh nhạt.
Chuyện đuổi giết này quá thường thấy trên cổ lộ chung cực.
Quân Tiêu Dao cũng không phải người hiền lành gặp chuyện bất bình thì rút đao tương trợ. Mà khi đám người Quân Tiêu Dao muốn rời khỏi thì bốn cường giả Thái Cổ vương tộc phía sau đã đến gần.
“Bảo ngươi cút mà không cút, lại chặn đường ở đây!”
Nam tử lưng hùm vai gấu kia thuận tay tung một chưởng, giống như một vòm trời màu đen lật úp đến.
Lục Nhân Giáp sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thịt mỡ trên mặt run lên.
“Hả?” Quân Tiêu Dao lộ ra ánh mắt lạnh như băng.
“Chậc chậc, người nọ là ai vậy, tự nhiên lại đụng trúng mũi thương, thật là xui xẻo.”
“Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc đều là thiên kiêu bước lên bảng đầu sỏ, nếu tám người liên thủ thì có thể chống lại cả thiên kiêu cấm kỵ đấy.”
“Ta cũng nghe nói, hình như Bát Tiểu Thánh này có liên hệ và hợp tác nào đó với Thái Dương Thần Sơn.”
“Khó trách Bát Tiểu Thánh còn kiêu ngạo hơn trước kia, thì ra có liên quan đến Thái Dương Thần Sơn.” Một ít thiên kiêu bừng tỉnh.
Thái Dương Thần Sơn là tồn tại thế đó, đó là Thái Cổ hoàng tộc đứng đầu Huyền Thiên Tiên Vực, một trong những bá chủ bất hủ, từng khơi dậy bất hủ chiến, huỷ diệt Nghệ tộc, hiện tại lại đang bao vây tiễu trừ Nguyệt Thần Cung, cực kỳ kiêu ngạo bá đạo.
Thần Sơn Kim Ô Thập Đại Thái Tử kia còn danh dương trên cổ lộ chung cực, được xưng Thập Đại Kiêu Dương, trong đó không chỉ có một thiên kiêu cấm kỵ.
Một ít thiên kiêu Huyền Thiên Tiên Vực nhìn về phía Quân Tiêu Dao với ánh mắt mang theo một tia thương hại.
Bị Bát Tiểu Thánh theo dõi thì chỉ có đường chết.
Mà lúc này, nhìn kia nam tử giơ tay muốn tiêu diệt giết hắn, Quân Tiêu Dao vẫn thật lạnh nhạt.
Quân Tiêu Dao không gây chuyện, nhưng không có nghĩa là hắn sợ phiền phức.
Quân Tiêu Dao muốn tự đi, được!
Nhưng người khác muốn hắn cút, không được!
“Người trẻ tuổi, đường đi hẹp...” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu, trong mắt mang theo sự bình thản như quan sát con kiến.