Chương 773: Cửu Đầu Trùng đứng đầu Bát Tiểu Thánh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày, không hổ là hoa khôi của Thần Nữ Phường, tuy thánh khiết đến cực điểm, nhưng thủ đoạn tán tỉnh hán tử cũng không yếu.
“Nếu ta không muốn thì sao?” Quân Tiêu Dao nói.
“Vậy cánh cửa của nô gia luôn rộng mở vì Thần Tử đại nhân.” Sóng mắt của Thiên Nữ Diên lưu chuyển, sáng như ánh sao.
“Cánh cửa nào, phía dưới sao?” Quân Tiêu Dao nói.
Thiên Nữ Diên cũng sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra, đôi má hiện lên hai vệt đỏ ửng động lòng người, sóng mắt trong suốt mang theo một tia tức giận.
Cao thủ so chiêu, chiêu nào cũng trí mệnh.
Phải xem ai tán tỉnh giỏi hơn.
Sau khi đã nói rõ mọi chuyện, Quân Tiêu Dao cũng đáp ứng tiếp theo sẽ cùng Thiên Nữ Diên đi đến Thái Ách thần miếu.
Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Thái Ách thần miếu, nó liên quan đến Thần Thoại Đế và Tiên nên cũng đáng để thăm dò.
Còn Thiên Nữ Diên, Quân Tiêu Dao biết chắc chắn nàng ta còn ẩn giấu rất nhiều bí mật. Nhưng lấy thực lực của Quân Tiêu Dao thì căn bản không cần để ý những chuyện đó.
Cường giả có thể làm lơ tất cả tính kế.
“Thần Tử đại nhân cần gì phải đề phòng nô gia như vậy, nô gia nguyện tự phạt ba ly.” Thiên Nữ Diên lấy chén rượu ra, tự uống ba ly.
Uống rượu xong, trên dung nhan tinh xảo của Thiên Nữ Diên có thêm ba phần diễm sắc, hơn nữa nàng cũng mặc không nhiều, thật khiến người ta kiềm chế không được.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạtn như cũ.
Sau đó, hai người bắt đầu đàm pháp luận đạo.
Làm Quân Tiêu Dao cảm thấy bất ngờ chính là, Thiên Nữ Diên lý giải vấn đề tu hành cực kỳ khắc sâu, thậm chí một ít truyền nhân thế lực bất hủ cũng không bằng nàng nổi.
Quân Tiêu Dao càng cảm thấy Thiên Nữ Diên rất có lai lịch.
Đương nhiên, những lời giải thích của Quân Tiêu Dao cũng khiến Thiên Nữ Diên chấn động, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị.
Lý giải của Quân Tiêu Dao đối với tu hành không thua kém gì một ít lão tổ, hoá thạch sống.
“Nô gia vốn tưởng rằng mình có vài phần hiểu biết đối với tu hành, nhưng lại không biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, Thần Tử đại nhân thật khiến người ta tán thưởng.” Thiên Nữ Diên cảm thán.
Nói là chỉ luận đạo một đêm, nhưng một đêm trôi qua, Thiên Nữ Diên lại không để Quân Tiêu Dao rời đi, ngược lại năn nỉ hắn ở lại.
Cách thời gian diễn ra hội nghị thiên kiêu của Vạn Tộc Thương Minh còn hơn một tháng, Quân Tiêu Dao cũng rảnh rỗi không có việc gì làm nên trực tiếp tạm thời ở lại.
Mà chuyện Quân Tiêu Dao xuất hiện ở Thương Khâu Thánh Thành, cũng dần dần truyền ra ngoài.
Nếu hỏi thiên kiêu hiện tại khiến người ta chú ý nhất trên cổ lộ chung cực là ai.
Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Quân Tiêu Dao.
Đây là một nhân vật tàn nhẫn dám đánh cờ với ý chí tiên vực.
Mọi người cũng thực chờ mong trận chiến giữa Quân Tiêu Dao và Nghịch Quân Thất Hoàng.
“Chậc chậc, Thần Tử Quân gia ở lại chỗ Thiên Nữ Diên một đêm mà còn chưa đi ra nữa.”
“Quả nhiên, cho dù là tiên tử cao cao tại thượng, thánh khiết vô song, đối mặt với Thần Tử Quân gia thì cũng đói khát, bao nhiêu cũng không đủ.”
“Thế nào, ngươi ghen ghét?”
“Đổi lại là nam tử khác thì ta nhất định sẽ ghen ghét, nhưng nếu là Thần Tử Quân gia, trừ bội phục ra thì không dám có ý gì khác cả.”
Rất nhiều thiên kiêu đều đang cảm khái.
Đổi lại là thiên kiêu nào khác, nếu có thể được Thiên Nữ Diên ưu ái, tuyệt đối sẽ khiến người ta đố kỵ.
Nhưng với Quân Tiêu Dao thì người ta không ghen ghét nổi, bởi vì thực lực và thân phận của hắn đều quá siêu nhiên, khiến người ta cảm thấy Thiên Nữ Diên mới là người trèo cao.
“Công tử, ngươi có mỹ nhân cũng không thể quên mất Tiểu Lục!” Lục Nhân Giáp thực bi thương.
Quân Tiêu Dao nằm trong ôn nhu hương, hắn ta thì chỉ có thể ở ngoài cửa, để cơn mưa tuyết lạnh lẽo đập bùng bịch lên trên mặt.
Lúc này, trong mảnh trời sao cách Thương Khâu cổ tinh không, có bốn bóng dáng đang phá vỡ hư không, lao về hướng Thương Khâu cổ tinh.
“Đại ca, không ngờ diệt sát đám người Hùng Bá Thiên lại là vị Thần Tử Quân gia trong truyền thuyết kia.” Trong bốn người, một hán tử mọc đầy lông bườm màu xanh lá, thân thể tục tằng đang trầm giọng mà nói.
Hắn ta là một trong những Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc, Thanh Sư Tinh của Sư Đà Lĩnh.
Bát Tiểu Thánh bọn họ tung hoành cổ lộ chung cực, cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng phải cho cấp vài phần thể diện.
Kết quả lại một hơi bị đánh chết bốn người trên Thương Khâu cổ tinh.
Vốn dĩ bọn họ còn cực kỳ phẫn nộ, trực tiếp chạy tới Thương Khâu cổ tinh, muốn lấy lại công đạo vì huynh đệ. Kết quả nửa đường lại nghe thấy người đánh chết huynh đệ bọn họ chính là Thần Tử Quân gia trong truyền thuyết.
Trong nhất thời, cho dù kiêu ngạo như Bát Tiểu Thánh cũng có chút e dè, do dự.
Trong bốn người này, cầm đầu là một nam tử tóc xám, sát khí quanh người như ngưng kết thành chín cái đầu dữ tợn.
Trong những cái đầu kia có cái tựa như đầu rồng, có cái như mãng xà, còn có cái như loài chim, nhìn có vẻ sát khí ngập trời, cực kỳ đáng sợ.
Người này chính là kẻ đứng đầu trong Bát Tiểu Thánh Thái Cổ vương tộc, Cửu Đầu Trùng.
Nghe đồn Cửu Đầu Trùng mang huyết mạch của Thái Cổ Cửu Phượng và Thái Cổ Cửu Anh, thực lực chân chính cũng không yếu hơn thiên kiêu cấm kỵ bao nhiêu.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Bát Tiểu Thánh có thể kiêu ngạo như thế.
“Thần Tử Quân gia thì thế nào, một tồn tại bị Thiên Đạo vứt bỏ, đừng thấy hiện tại hắn hào quang vạn trượng, cuối cùng không thể chứng đạo, chung quy cũng chỉ có thể ảm đạm hạ màn.”
Những người khác kiêng kị Quân Tiêu Dao, nhưng Cửu Đầu Trùng không sợ.
Thực lực của hắn ta tiếp cận thiên kiêu cấm kỵ. Nếu đối mặt với Quân Tiêu Dao, không nói đến chuyện có thể đánh thắng, nhưng thong dong rút lui vẫn làm được.
Dù sao thực lực của hắn ta cũng không phải bốn tiểu thánh Hùng Bá Thiên trước đó có thể so sánh được.
“Không sai, Thần Tử Quân gia làm hỏng chuyện tốt của Kim Ô Thập Thái Tử, dám cứu Thái Âm Ngọc Thố, hắn nhất định đã tự chuốc họa vào thân.”
Một thiên kiêu Thái Cổ vương tộc khác nói, hắn là thiên kiêu của Xích Hổ Sa tộc.
“Đi thôi, chúng ta đi gặp dị số vạn cổ trong truyền thuyết này, xem rốt cục hắn cường đại đến mức nào.” Cửu Đầu Trùng cười lạnh một tiếng.
Bốn tiểu Thánh lao về hướng Thương Khâu cổ tinh.