Chương 781: Tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau một lúc dại ra ngắn ngủi, cả trường đã vang lên tiếng ồn ào phá tan phía chân trời.
“Thần linh ơi, Chứng Đạo Chi Ấn, đây không phải thứ mà ta tha thiết ước mơ sao?”
“Nếu ta có thể dung hợp mấy cái Chứng Đạo Chi Ấn thì đã sớm bước lên bảng đầu sỏ!”
“Đúng rồi, ta cũng nghe nói, Thần Tử Quân gia thật sự có rất nhiều Chứng Đạo Chi Ấn, bản thân hắn không dùng được nên phát cho những người bên cạnh giống cải trắng vậy.”
“Qúa sang, sang không nói nổi!”
“Ta cũng phục!”
Các loại ồn ào, kinh ngạc cảm thán, khiếp sợ vang lên không dứt bên tai.
Cho dù là Vạn Tộc Thương Minh trưởng lão nhìn quen việc đời, sau khi nghe xong cũng hơi ngạc nhiên, sau đó cười khổ lắc đầu và nói: “Người trẻ tuổi không nói võ đức, còn để người khác cạnh tranh như thế nào?”
“Ta thua, lần đầu tiên thua người khác ở phương diện tài lực...” Tiễn Đa Tài đặt mông ngồi xuống ghế.
Bao nhiêu tiên tủy cũng không hi hữu trân quý bằng Chứng Đạo Chi Ấn.
“Đó chính là Chứng Đạo Chi Ấn, nếu ta có được thì...” Hồ Thanh Thanh tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, trong lòng vừa đố kỵ lại hận thù.
Đố kỵ chính là Thiên Nữ Diên tiên hạ thủ vi cường, kéo Quân Tiêu Dao về phe nàng ta.
Hận chính là, Quân Tiêu Dao không có chút cảm giác nào với nàng.
Tuy nàng quyến rũ một chút, lẳng lơ một chút, nhưng cũng là tuyệt sắc giai nhân, dựa vào cái gì Quân Tiêu Dao mà chướng mắt nàng, còn nhục nhã nàng.
Hồ Thanh Thanh như oán phụ khuê phòng, lòng mang oán hận.
Kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, Quân Tiêu Dao thuận lợi có được mảnh tiên đan kia.
Có thứ này thì Quân Tiêu Dao có thể ngưng luyện ra thêm một luồng tiên khí trong khoảng thời gian ngắn.
“Chư vị, còn có bảo bối cuối cùng.” Trong giọng nói của Thánh Nhân Vương trưởng lão có chút chần chờ.
Lão có chút do dự mà nhìn về phía phòng khách quý lầu hai, nhưng cuối cùng vẫn cắn chặt răng mà lấy ra.
Đó là một cái chai trong suốt, trong chai có năm sáu giọt tinh huyết trong màu đỏ tươi mang theo chút ánh vàng đang chuyển động trong đó.
Những tinh huyết đó không dung hợp với nhau, giống như huyết mã não mạ lên một tầng lá vàng, lộng lẫy đến cực điểm.
Mặc dù cách cái chai, nhưng chúng thiên kiêu ở đây cũng có thể cảm giác được sức mạnh hùng hồn ẩn chứa trong đó.
Tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể!
Trong nhất thời, tất cả những tiếng ồn ào đều dừng lại.
Nếu đổi lại là bình thường, có tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể xuất hiện thì tuyệt đối sẽ đưa tới tranh đoạt, vô số người đoạt vỡ đầu cũng muốn có được.
Bởi vì tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể quá trân quý, nếu luyện hóa vào cơ thể thì dù không có khả năng trực tiếp biến thành Hoang Cổ Thánh Thể, nhưng cũng có thể tẩy kinh phạt tủy, rèn luyện thể chất, tạo nên thân thể vô song.
Thậm chí nếu luyện hóa nhiều thì còn có thể biến ra một phần uy năng của Hoang Cổ Thánh Thể.
Trước đó Quân Tiêu Dao đã lấy tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể để tẩm bổ thân thể Khương Thánh Y, không chỉ giúp thương thế của nàng phục hồi như cũ, ám thương khỏi hẳn, mà còn khiến thể chất nhục thân của nàng nâng cao lên một mảng lớn, đền bù cho sở đoản của Tiên Thiên Đạo Thai.
Có thể nói, Hoang Cổ Thánh Thể chính là Đường Tăng thịt.
Nhưng hiện tại, tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể ở ngay trước mắt, lại không ai dám ra giá đầu tiên, vì sao?
Bởi vì có một Hoang Cổ Thánh Thể sống sờ sờ ở đây, hơn nữa còn là tồn tại mà tất cả mọi người không dám trêu chọc!
Trong phòng khách quý, ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Máu trong thân thể hắn đang mơ hồ nóng cháy.
Đây là phản ứng hình thành khi gặp được huyết mạch thể chất cùng nguyên.
Đương nhiên, vài giọt tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể kia căn bản không thể so sánh với tinh huyết của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao chính là Hoang Cổ Thánh Thể đánh vỡ mười gông xiềng, trời sinh không có trói buộc.
Mà chủ nhân của tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể kia rõ ràng còn chưa đạt được trình độ của Quân Tiêu Dao, thậm chí tu luyện cũng là chuyện khó khăn.
“Tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể này...” Trên đài, Thánh Nhân Vương trưởng lão vừa muốn nói gì thì căn phòng lầu hai đã bị đẩy ra, Quân Tiêu Dao khoanh tay mà bước xuống.
Một luồng khí tức không giận đã uy đàn áp toàn trường.
“Thần Tử, này...” Thánh Nhân Vương trưởng lão muốn nói lại thôi.
“Tránh ra!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, trực tiếp cầm cái chai vào tay.
Trong nháy mắt, vài giọt tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể trong chai có phản ứng, chúng nhảy vọt kịch liệt, dán thân chai mà cọ xát bàn tay Quân Tiêu Dao.
Cảm giác như gặp được Vương của nhất mạch Thánh Thể!
Quân Tiêu Dao hơi nhắm mắt, phảng phất như thấy được sâu trong cổ lộ có một viên cổ tinh cổ xưa mà hoang vắng.
Cung điện sụp đổ, sơn môn lụi bại cứ như đang kể ra sự huy hoàng ngày xưa.
“Hoang Cổ Thánh Điện...”
Không biết vì sao, trong miệng Quân Tiêu Dao đã hộc ra bốn chữ.
Hắn bỗng nhớ ra, trước đó ở hạ giới, khi Quân Tiêu Dao muốn sáng tạo ra đại đạo của bản thân thì trời giáng kiếp phạt, là Sa Đọa Thánh Thể kia đã bảo hộ hắn.
Trước khi Sa Đọa Thánh T mai một, gã đã từng nói với Quân Tiêu Dao.
Nhất mạch Thánh Thể phải dựa vào hắn.
Nhớ kỹ, đi đến Hoang Cổ Thánh Điện.
Khi đó Quân Tiêu Dao còn không rõ Sa Đọa Thánh Thể nói lời này là có ý gì, cũng không biết Hoang Cổ Thánh Điện ở nơi nào.
Hiện tại hồi tưởng lại, Quân Tiêu Dao mới bừng tỉnh.
Không nghĩ tới khi đó, Sa Đọa Thánh Thể đã biết được sẽ có một ngày Quân Tiêu Dao bước lên cổ lộ chung cực, đi đến Thánh Thể cổ tinh.
“Thần Tử...” Thánh Nhân Vương trưởng lão đứng bên cạnh lộ ra vẻ mặt khó xử.
Quân Tiêu Dao mở mắt ra, ánh mắt như điện, lạnh nhạt nói: “Người lấy tinh huyết này ra giao dịch đang ở đâu?”
“Xin lỗi, Thần Tử, thương minh có quy tắc, chúng ta không thể nói.” Thánh Nhân Vương trưởng lão khó xử đến cực điểm mà nói.
“Không thể nói, ngươi xác định?” Quân Tiêu Dao bước ra một bước, khí huyết kim sắc dâng trào mãnh liệt.
Cứ như có một thần vương kim sắc giá lâm, cho dù là Thương Minh trưởng lão thuộc cảnh giới Thánh Nhân Vương cũng có cảm giác hít thở không thông.
“Rốt cục thực lực chân chính của Thần Tử Quân gia đã đạt tới trình độ nào?” Thương Minh trưởng lão kinh hãi không thôi.
Sao lão lại cảm thấy Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn cả Thánh Nhân Vương?
Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao như tra xét được cái gì, khóe miệng nhếch lên một độ cong lạnh như băng.
“Muốn chạy sao?”
Thân thể Quân Tiêu Dao trực tiếp phá vỡ đỉnh bảo khuyết, đi vào hư không.