Chương 789: Mười ba đạo tặc đế lộ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghe mấy tin tức này, trong mắt Quân Tiêu Dao xuất hiện ý cười, sau đó khẽ lắc đầu.
Hắn không đặt lời uy hiếp của Mạc Cẩn Du ở trong lòng.
Thánh linh trời sinh này chỉ là tài liệu dùng để tế luyện Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh của hắn mà thôi.
Còn mười ba đạo tặc đế lộ kia thì càng buồn cười, muốn cướp đoạt tinh huyết, đào đi Chí Tôn Cốt của hắn, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày, vô cùng buồn cười.
“Quân công tử không thể xem thường mười ba đạo tặc đế lộ kia, thân phận của bọn họ rất thần bí, lai lịch bí ẩn, trong đó không chỉ có một vị cấm kỵ.”
“Mấy tồn tại đứng đầu trong mười ba đạo tặc đều có thể tạo thành uy hiếp sinh tử đối với thiên kiêu cấm kỵ.”
“Nghe đồn Tru Tiên Đạo đứng đầu trong mười ba đạo tặc mang mặt nạ quỷ, có được khả năng cắn nuốt huyết mạch, diệt sát cấm kỵ.”
Thiên Nữ Diên trịnh trọng nhắc nhở.
Sở dĩ mười ba đạo tặc muốn tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao, tám phần là vì hiến cho Tru Tiên Đạo.
Rất khó tưởng tượng, nếu để Tru Tiên Đạo cắn nuốt Thánh Thể tinh huyết và Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao thì sẽ trưởng thành đến trình độ nào.
Đương nhiên, lấy thực lực của Quân Tiêu Dao thì xác suất xảy ra chuyện này gần như bằng không.
“À?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Tru Tiên Đạo đeo mặt nạ quỷ?
Thú vị đấy.
“Chẳng lẽ lại dính dáng chút gì đấy đến vị kia?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại càng ngày càng nhiều bí ẩn, cần Quân Tiêu Dao lần lượt tìm kiếm.
“Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy?” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo thâm ý, lập tức nhìn về hướng Thiên Nữ Diên.
“Chẳng lẽ Quân công tử còn không biết năng lực tình báo Thần Nữ Phường sao?” Thiên Nữ Diên rất bình tĩnh, chỉ trả lời.
“Ha hả, quả thật.” Quân Tiêu Dao cười, không nói cái gì nữa.
Trong lòng hắn có rất nhiều suy nghĩ.
Lúc này, Lục Nhân Giáp lại mở miệng nói: “Công tử, còn có một tin tức, chắc ngài sẽ cảm thấy hứng thú.”
“Cái gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Lục Nhân Giáp lập tức kể lại chuyện tam đại cấm kỵ làm chấn động cổ lộ cho Quân Tiêu Dao nghe.
“Xem ra Thánh Y tỷ các nàng cũng đã bước lên cổ lộ, mở ra thí luyện của chính mình.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười, khó được mà lộ ra một ý cười chân thành.
Không biết vì sao, nhìn ý cười này, Thiên Nữ Diên cảm thấy có chút chói mắt. Khi Quân Tiêu Dao nói chuyện với nàng ta như mang theo một cái mặt nạ lạnh như băng, không có chút độ ấm nào.
“Nô gia cũng biết được vị Thần Nữ Khương gia có Tiên Thiên Đạo Thai kia, đó là hồng nhan của Quân công tử sao?” Thiên Nữ Diên bình tĩnh nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao và hỏi.
“Đúng vậy.” Quân Tiêu Dao nói.
Hàng lông mi như cánh bướm của Thiên Nữ Diên khẽ run lên, đôi mắt xinh đẹp rũ xuống, nói: “Vậy nàng thật may mắn nên mới được Quân công tử đối đãi như thế.”
“Cũng không phải may mắn, mà là chân thành.” Quân Tiêu Dao như mang thâm ý mà nhìn thoáng qua Thiên Nữ Diên.
Thiên Nữ Diên im lặng không nói gì nữa.
Đám người Lục Nhân Giáp chỉ cho rằng có lẽ Thiên Nữ Diên đang ghen tị.
“Được rồi, chuẩn bị một chút đi, đã trì hoãn không ít thời gian, đến Thiên Minh cổ tinh còn một đoạn đường không ngắn đâu.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên.
Bọn họ cũng chuẩn bị, muốn khởi hành đi đến Thiên Minh cổ tinh.
Trong lúc đó, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi Lục Nhân Giáp, còn muốn đi theo hắn cùng đi đến Thái Ách thần miếu ở Thiên Minh cổ tinh hay không.
Lục Nhân Giáp lại thở dài một tiếng rồi khom người từ chối.
“Cảm tạ công tử, nhưng năng lực của tiểu nhân hữu hạn, đi đến hung địa kia cũng chỉ là gây thêm phiền phức cho công tử mà thôi.”
“Huống chi Thiên Nữ Diên hơn xa tiểu nhân ở phương diện tình báo.”
Lục Nhân Giáp thực bất đắc dĩ, nhưng cũng không có cách nào. Hắn muốn ôm đùi, nhưng bản thân đã không có giá trị.
Vũ lực theo không kịp, phương diện tình báo cũng không có khả năng so sánh với Thiên Nữ Diên, tiếp tục ăn vạ Quân bên cạnh Tiêu Dao thì có chút xấu hổ.
“Cũng tốt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không cưỡng ép, dù sao cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.
Hắn trực tiếp lấy ra một cái Chứng Đạo Chi Ấn rồi đưa cho Lục Nhân Giáp, Lục Nhân Giáp tiếp nhận, tay cũng run rẩy.
Quân Tiêu Dao lại lấy ra một lệnh bài, đó là lệnh bài của riêng Quân Tiêu Dao.
“Gặp phải nguy hiểm thì dâng lệnh bài này ra, báo tên của ta.”
Lời Quân Tiêu Dao nói khiến Lục Nhân Giáp vô cùng mừng rỡ. Có quan hệ này thì cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng không dám tùy tiện ra tay với hắn.
“Đa tạ công tử!” Lục Nhân Giáp khom lưng đến chín mươi độ, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao và ba nữ tử là Thiên Nữ Diên, Thái Âm Ngọc Thố, Bích Lăng cùng nhau lên đường.
Nhìn đám người Quân Tiêu Dao rời đi, mọi người trong Thương Khâu Thánh Thành cũng cảm thán.
Cổ lộ chung cực sắp dấy nên sóng gió.
Lúc này không ai chú ý tới trong đám người đông nghẹt có một bóng dáng đội mũ choàng, nhìn Quân Tiêu Dao đi xa mà lộ ra nụ cười lạnh.
“Rốt cuộc cũng khởi hành, cơ hội tới rồi, là lúc thông báo cho bọn họ.”
“Quân Tiêu Dao, lão đại nhất định sẽ có được tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của ngươi.”
“Lão đại chính là người nhận được thiên mệnh, phải lấy mạng của ngươi...”
Bóng dáng kia lẩm bẩm nói.
Sau đó, thân thể gã trực tiếp tiêu tán, ẩn vào bóng dáng của những thiên kiêu khác.
Có thể nói là quỷ dị đến cực điểm!
...
Đám người Quân Tiêu Dao tiếp tục lên đường từ cửa ải thứ mười Thương Khâu cổ tinh,.
Trên đường đi đến Thiên Minh cổ tinh phải trải qua tổng cộng mười ba ải, cần tốn không ít thời gian.
Hơn nữa cổ lộ chung cực còn quỷ dị hung hiểm hơn đế lộ rất nhiều.
Tuy rằng cũng không có uy hiếp trí mạng với Quân Tiêu Dao, nhưng cũng làm trì hoãn bước chân của hắn.
Ngoài ra, đám người Khương Thánh Y, Quân Mạc Tiếu cũng đang tranh phong trong cổ lộ.
Bọn họ không cố ý đi tìm Quân Tiêu Dao, không muốn thông qua cổ lộ chung cực dưới sự che chở của Quân Tiêu Dao.
Ai cũng có thí luyện của chính mình, nếu có duyên thì nhất định sẽ gặp lại.
Các thiên kiêu khác của Hoang Thiên Tiên Vực cũng bắt đầu lộ ra tài năng trên cổ lộ. Tỷ như kiếm ma Diệp Cô Thần trước đó đã bước lên cổ lộ, hắn ta liên tục quật khởi trên cổ lộ, có được cấm kỵ chi tư.