Chương 807: Tung ra lợi thế
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nữ vương Medusa tung ngọc chưởng đánh lên Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, phát ra một âm thanh vang dội cả thiên địa.
Bà chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khủng bố vô biên nghiền áp đến, khiến bản thân cũng phải lui ra phía sau vài bước.
Lúc này, Quân Tiêu Dao lại thi triển Côn Bằng cực tốc, nháy mắt lao đến phía sau nữ vương Medusa.
Hắn trực tiếp ra tay, một tay siết chặt gáy ngọc thon dài của nữ vương Medusa, một tay ôm chặt vòng eo yểu điệu như rắn nước của bà.
Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm mười vạn sức mạnh tượng thần toàn bộ bùng nổ vào thời khắc này.
Nữ vương Medusa chỉ cảm thấy thân thể mình như đang bị cự thú sắt thép tàn phá nghiền áp, thần lực này quả thực có thể đánh nát cả núi cao Thái Cổ.
Ngay khi nữ vương Medusa muốn hoàn toàn bùng nổ uy thế Thánh Chủ, chấn văng Quân Tiêu Dao ra thì miệng Quân Tiêu Dao bỗng tiến đến bên tai nữ vương Medusa, cười lạnh và nói: “Chẳng lẽ ngươi không muốn biết nữ nhi Bích Lăng của mình đang ở nơi nào sao?”
Một câu vừa dứt thì thân thể của nữ vương Medusa lập tức cứng còng lại, thậm chí bà còn quên tránh thoát Quân Tiêu Dao, toàn bộ thân thể đầy đặn mượt mà mê người đều kề sát vào Quân Tiêu Dao, bị hắn ép chặt gắt gao.
“Ngươi biết Bích Lăng ở nơi nào, là ngươi bắt đi?!” Nữ vương Medusa nghiến răng, trong đôi mắt xinh đẹp có sự lạnh lẽo cực độ đang lưu động.
Nếu thật sự là Quân Tiêu Dao bắt đi, vậy thì dù bà có làm ra chuyện mà cả thiên hạ không tán đồng, cũng phải để Quân Tiêu Dao biết cái gì là sống không bằng chết.
“Bản Thần Tử khinh thường dùng thủ đoạn như vậy, yên tâm đi, nàng ta không có việc gì.” Quân Tiêu Dao nói.
Hơi thở phun ra từ miệng hắn phà lên vành tai trong trẻo của nữ vương Medusa, có cảm giác tê tê dại dại.
Trong mắt nữ vương Medusa lộ ra một tia khác thường, bà là nữ vương cao cao tại thượng của Xà Nhân tộc, được bát phương cúng bái, chưa bao giờ có một người khác phái có thể đứng gần bà như vậy.
Lúc này, nữ vương Medusa mới nhận thấy thân thể đầy đặn lả lướt của mình đã bị Quân Tiêu Dao siết chặt.
Trên gương mặt lãnh diễm của nữ vương Medusa lộ ra một chút nổi giận.
Quân Tiêu Dao cũng không phải cố tình muốn ăn đậu hủ của nữ vương Medusa, hắn không cần thiết phải làm như vậy.
Trước nay Quân Tiêu Dao chẳng phân biệt nam nữ trong lúc chiến đấu. Cho dù là ngực của nữ nhân thì hắn cũng có thể không chút lưu tình mà đấm ra một quyền.
Nhưng không thể không thừa nhận là, xúc cảm mềm mại đàn hồi và đẫy đà này thật sự chỉ có nữ vương Medusa mới có được.
Lúc này, dù là thiên kiêu cổ lộ hay Xà Nhân tộc toàn trường đều đầy mặt ngạc nhiên. Trước mắt tuy đang chiến đấu, nhưng cảnh tượng này nhìn cứ cảm thấy... Có cái gì đó cổ quái, khiến người ta suy nghĩ nhiều.
“Nam nhân đều là đức hạnh này sao?” Nhan Như Mộng bĩu môi.
Nàng lại theo bản năng mà cúi đầu nhìn nhìn dáng người của mình, cũng không kém mà. Tuy rằng thật sự không thành thục đến chảy nước như nữ vương Medusa mà thôi.
Thiên Nữ Diên cũng hơi cắn môi ngọc, chưa nói cái gì, trong lòng lại có chút không thoải mái.
Phía Xà Nhân tộc, trong đầu đám người Lôi Xà đại tướng đã nổ vang. Lúc này, nữ vương chí cao vô thượng, không thể khinh nhờn của Xà Nhân tộc bọn họ lại bị một nam tử nhân tộc làm bẩn như vậy.
Nhận thấy xôn xao chung quanh, nữ vương Medusa cũng tỉnh táo lại, trước đó chỉ vì nghe thấy tin tức của Bích Lăng mà bà có chút thất thần mà thôi.
“Có thể buông ra không?” Nữ vương Medusa lạnh giọng mà nói.
“Đương nhiên là được, chuyện gì cũng có thể nói, bản Thần Tử không muốn hoàn toàn huỷ diệt Xà Nhân tộc, vậy quá tàn nhẫn, vi phạm lẽ trời.” Quân Tiêu Dao buông nữ vương Medusa ra.
Hắn biết Bích Lăng chính là lợi thế tốt nhất. Chỉ là, nếu để người hiểu biết Quân Tiêu Dao nghe thấy lời này thì nhất định sẽ mắng thầm.
Các thế lực chủng tộc mà Quân Tiêu Dao huỷ diệt còn ít sao?
Hai người tách ra, không khí cũng tạm thời bình tĩnh lại.
Trên mặt nữ vương Medusa vẫn còn vệt đỏ ửng sau khi nổi giận, khiến khuôn mặt lãnh diễm ấy có thêm chút động lòng người, nhưng ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh.
“Tiểu tử, dám khinh nhờn nữ vương bệ hạ, chết tới nơi rồi!” Lôi Xà đại tướng nhịn không được muốn ra tay.
“Dừng tay!” Nữ vương Medusa lạnh lùng quát lớn.
Thân thể Lôi Xà đại tướng cứng đờ, hơi ngơ ra, trên mặt lộ ra oán hận không cam lòng. Nữ vương Medusa lại vì một tiểu tử ngoại tộc vừa khinh nhờn mình mà quát mắng đại tướng là hắn ta.
“Bích Lăng đâu?” Nữ vương Medusa nói.
Quân Tiêu Dao cười khẽ, trong ngực hắn hiện lên một cái bóng xanh, đó là một con rắn nhỏ màu xanh lá, thân thể nó chợt lóe, lập tức biến thành một thiếu nữ xinh đẹp mười ba mười bốn tuổi, đó chính là Bích Lăng.
“Nương...”
Nhìn thấy nữ vương Medusa, Bích Lăng lộ ra vẻ mặt mừng rỡ cực độ, lập tức nhào tới.
Quân Tiêu Dao thấy cảnh này thì cũng không ngăn cản.
Hắn biết, có Bích Lăng ở đây thì nữ vương Medusa không có khả năng ra tay với hắn. Bích Lăng cũng sẽ không cho phép nữ vương Medusa hại hắn.
“Chuyện này...”
Tình cảnh đột nhiên diễn ra này khiến lệnh rất nhiều người đều hơi ngạc nhiên, không ngờ cục diện sẽ có thay đổi như thế này.
Nhưng nghĩ đến Quân Tiêu Dao thật sự chặn được ba chiêu của nữ vương Medusa, trong lòng mọi người đều kinh ngạc cảm thán không thôi.
Đám người Mạc Cẩn Du và Thánh Hồng Nhất càng không thể tin nổi.
“Bích Lăng, con không sao chứ?” nữ vương Medusa vuốt đầu Bích Lăng, lúc này đôi mắt đan phượng bốn lãnh diễm khí phách kia cũng hiện ra chút dịu dàng.
“Bích Lăng không sao, có thể bình an gặp lại nương là nhờ vào công tử.” Bích Lăng cười hì hì, rất vui sướng mà nói.
Sau đó, nàng cũng trực tiếp thuật lại những chuyện xảy ra trước đó cho nữ vương Medusa nghe.
Nghe thấy sau khi mua được Bích Lăng, chẳng những Quân Tiêu Dao không tổn thương nàng, ngược lại còn rất chiếu cố, ánh mắt nữ vương Medusa nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng giảm đi chút lạnh lẽo.
“Tuy ngươi rất đáng ghét, nhưng... Vẫn phải đa tạ ngươi đã cứu Bích Lăng.” nữ vương Medusa lãnh ngạo nói.
Quân Tiêu Dao nói: “Nữ vương Medusa, cái mà ta muốn cũng không phải là một câu cảm ta, ước hên ba chiêu vừa rồi có tính là ta thắng không?”
Nghe thấy lời này, vẻ mặt nữ vương Medusa cũng lộ ra một tia do dự.