Chương 828: Kết oán với Thánh Tử Cổ Lan Thánh Giáo
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghệ Vũ cũng tỉnh táo lại, lập tức hiểu ra.
Dù sao Ngọc Thuyền Quyên là đệ nhất mỹ nhân được công nhận của Huyền Thiên Tiên Vực, còn có thể chất lô đỉnh tuyệt thế, chỉ sợ không một nam nhân nào không thèm muốn thân thể nàng.
Đương nhiên, cũng không có nam nhân nào có thể làm Ngọc Thuyền Quyên cam tâm tình nguyện hiến thân.
“Chúng ta đi.” Nghệ Vũ dứt khoát nói.
“Làm càn, chúng ta đang nói chuyện với tiên tử, ngươi há có thể xen mồm!”
Thánh Vũ Nhất ra tay, pháp lực khủng bố mênh mông, hóa thành bàn tay khổng che trời lồ.
Sao hắn ta có thể để miếng thịt béo đã đến bên miệng trốn đi?
Bàn tay khổng lồ che trời vươn ra, cứ như bao quát vũ trụ trời sao.
Dù sao Thánh Vũ Nhất cũng là một trong Tám Môn Thánh Tử của Cổ Lan Thánh Giáo, thủ đoạn vẫn rất bất phàm.
Nghệ Vũ xoay người, kéo cung thả dây, mũi tên như chân long rít gào lao ra, chấn động trời sao.
Thánh Trụ Nhất cũng ra tay, muốn lập tức trấn áp Nghệ Vũ, trực tiếp cướp đi Ngọc Thuyền Quyên.
“Đáng giận, nếu ta không phải bị trọng thương...” Ngọc Thuyền Quyên nắm chặt tay ngọc.
Nàng là Thái Âm Thánh Thể, thực lực cũng không có khả năng kém, chỉ là bị đuổi giết liên tục, hao hết tâm lực nên cũng làm nàng bị thương nặng.
Ầm ầm ầm!
Trong trời sao, đại chiến bùng nổ, Nghệ Vũ lấy một địch hai mà lại chống đỡ được trong thời gian ngắn.
Điều này làm Thánh Vũ Nhất và Thánh Trụ Nhất đều có chút kinh ngạc.
“Đây là yêu nghiệt từ xó xỉnh nào nhảy ra, trước kia cũng chưa nghe nói đến.” Hai vị Thánh Tử hồ nghi trong lòng.
Ánh mắt Nghệ Vũ chợt ám lóe, hắn cũng biết tuy thực lực của mình không yếu, nhưng muốn tiêu diệt hai Thánh Tử Cổ Lan Thánh Giáo thì có chút miễn cưỡng.
Nghĩ đến đây, Nghệ Vũ tung ra một phù triện.
Phù triện thiêu đốt trên hư không, hóa thành một sức mạnh không gian nồng đậm rồi gia trì lên người Nghệ Vũ và Ngọc Thuyền Quyên.
Hư không phía sau bọn họ vặn vẹo, giây lát sau, hai người đều biến mất vô tung vô ảnh.
“Đáng chết, hắn còn có bảo bối kia!” Sắc mặt Thánh Trụ Nhất khó coi tới cực điểm.
Sắc mặt Thánh Vũ Nhất cũng âm trầm như nước.
Một con dê trắng béo tốt đã đào thoát mất tâm.
“Không ngại, chỉ cần Kim Ô Thập Thái Tử còn đuổi giết bọn họ, cuối cùng bọn họ sẽ lộ ra tung tích, đến lúc đó chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh là được.” Thánh Vũ Nhất nói.
“Chúng ta nhất định phải có được nàng ta, nếu không nếm được mùi vị của nàng thì ta không cam tâm.” Trên mặt Thánh Trụ Nhất lộ ra không cam lòng mà nói.
Bạo Loạn Tinh Hải, trong trời sao không rõ nơi nào.
Hai lốc xoáy không gian hiện ra, Nghệ Vũ và Ngọc Thuyền Quyên bước ra từ trong đó.
“Cổ Lan Thánh Giáo, ta nhớ kỹ món nợ này.” Trong Phá Vọng Kim Mâu của Nghệ Vũ hiện lên một tia sắc lạnhmang.
“Đa tạ.” Ngọc Thuyền Quyên nói.
Nếu không có Nghệ Vũ hỗ trợ thì kết quả của nàng không phải bị Kim Ô Thiên Vệ bắt lấy hiến cho Thập Thái Tử thì cũng bị hai Thánh Tử kia khinh nhục.
Dù là loại kết quả nào, nàng cũng không thể chấp nhận được.
“Không sao, tốt xấu gì chúng ta cũng có cùng một kẻ địch.” Nghệ Vũ nói.
“Thái Dương Thần Sơn sao, hiện giờ thế lực sau lưng chúng ta gần như đã bị huỷ diệt, không biết cuộc đời này có cơ hội báo thù hay không.” Trong đôi mắt Ngọc Thuyền Quyên hiện ra sự bi thương.
Là thế lực cấp bá chủ của Huyền Thiên Tiên Vực, nội tình và uy thế của Thái Dương Thần Sơn là chuyện không thể nghi ngờ.
Nếu không Kim Ô Thập Thái Tử cũng không có khả năng hoành hành ngang ngược như thế.
Hiện giờ Nghệ tộc cùng Nguyệt Thần Cung gần như bị huỷ diệt, chỉ còn lại một ít người chạy thoát, nhưng cũng chẳng làm nên chuyện gì, muốn đối phó Thái Dương Thần Sơn gần như là điều không tưởng.
“Cũng chưa chắc, nếu chủ nhân nhà ta nguyện ý thì diệt Thái Dương Thần Sơn cũng không phải chuyện quá sức.” Ánh mắt Nghệ Vũ chớp động, lập tức nói.
“Cái gì?” Trên mặt Ngọc Thuyền Quyên hiện ra chút ngạc nhiên.
Phải biết rằng, Nghệ Vũ đã từng là thiên kiêu đứng đầu, truyền nhân đế tộc ở Huyền Thiên Tiên Vực. Tính cách của hắn cũng có tiếng là lạnh nhạt kiệt ngạo.
Mà hiện tại hắn lại thần phục người khác, trở thành tùy tùng?
Chuyện này đối với Ngọc Thuyền Quyên là điều không thể tin nổi.
Mặt khác, theo như lời Nghệ Vũ nói thì chủ nhân nhà hắn muốn huỷ diệt Thái Dương Thần Sơn cũng không quá sức.
Quả thực là khoác lác không chuẩn bị trước mà!
Thái Dương Thần Sơn cường hãn đến cỡ nào, cho dù chủ nhân của Nghệ Vũ là truyền nhân của thế lực bất hủ thì cũng không có tư cách nói ra lời này.
Thậm chí chủ nhân sau lưng hắn có thể đánh thắng Kim Ô Thập Thái Tử hay không còn phải bàn lại.
“Thế nào, ngươi cho rằng ta đang nói mạnh miệng?” Nhìn thấy vẻ mặt của Ngọc Thuyền Quyên, Nghệ Vũ nhướng đôi mày kiếm lên rồi hỏi.
“Không, không có.” Ngọc Thuyền Quyên nói.
Dù thế nào thì Nghệ Vũ cũng là ân nhân cứu mạng nàng, nàng không có khả năng nghi ngờ.
Nàng muốn hỏi chủ nhân sau lưng Nghệ Vũ là ai, nhưng lại sợ Nghệ Vũ mạnh miệng quá rồi bị vạch trần, cuối cùng xuống đài không được.
Bởi vậy Ngọc Thuyền Quyên không hỏi cái gì cả.
“Không biết chủ nhân sau lưng hắn có thể đối phó với Kim Ô Thập Thái Tử hay không, còn chuyện huỷ diệt Thái Dương Thần Sơn...” Ngọc Thuyền Quyên âm thầm thở dài trong lòng.
“Đúng rồi, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?” Nghệ Vũ hỏi.
“Tất nhiên là phải khôi phục thương thế, sau đó mạnh lên.” Trong mắt Ngọc Thuyền Quyên lộ ra kiên nghị.
Nàng cũng là một nữ tử tính cách cương nghị, nếu không không có khả năng phản kháng Kim Ô Thập Thái Tử lâu như vậy.
“Đúng rồi, trước đó ta từng nghe người trong phòng đấu giá nói, hình như Tạo Hóa Chi Chu xuất hiện ở Bạo Loạn Tinh Hải, trong đó có các loại thánh dược, truyền thừa cổ đại, thiên địa kỳ vật, thậm chí có một căn nguyên tiểu thế giới hoàn chỉnh, nếu chúng ta có thể đi vào trong đó thì thực lực sẽ được lột xác.” Ngọc Thuyền Quyên nói.
“Tạo Hóa Chi Chu sao, được, chờ thực lực của ta lại mạnh lên một chút thì ta sẽ không bỏ qua cho tên nào trong Kim Ô Thập Đại Thái Tử!” Ánh mắt Nghệ Vũ lộ ra hận ý khắc cốt.
Sự báo thù đối với Thái Dương Thần Sơn sẽ bắt đầu từ Kim Ô Thập Đại Thái Tử.
Sau đó, Ngọc Thuyền Quyên cũng lấy ra một ngọc giản truyền tin. Có Nghệ Vũ bên cảnh thì tình hình của nàng xem như tạm thời ổn định lại, cũng có thể truyền tin cho Thái Âm Ngọc Thố.
Nhưng tin tức từ chỗ Thái Âm Ngọc Thố lại làm Ngọc Thuyền Quyên hơi kinh ngạc.
“Cái gì, sẽ có một người siêu cấp siêu cấp lợi hại tới giải cứu ta?” Ngọc Thuyền Quyên rất hoang mang.
Thậm chí nàng ta cảm thấy có phải Thái Âm Ngọc Thố bị kẻ lừa đảo dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa bán rồi hay không.