Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 831 - Chương 831 - Đạt Được Bạo Loạn Tinh Hải

Chương 831 - Đạt được Bạo Loạn Tinh Hải
Chương 831 - Đạt được Bạo Loạn Tinh Hải

Chương 831: Đạt được Bạo Loạn Tinh Hải

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Những xà nhân tộc bình thường ở xung quanh dường như không có chút lực phản kháng, trực tiếp ngất đi.

Ngay cả những trưởng lão xà nhân tộc cấp bậc Thánh Nhân, cũng lần lượt rơi vào mộng ảo, không có cách nào thoát ra.

Thậm chí Đại Thánh, Thánh Chủ đều bị ảnh hưởng.

Thanh Xà Đại Tướng cũng giống như rơi vào trong một loại mộng ảo nào đó.

“Lực lượng thật mạnh, đây là… đạo Mộng Hoan.”

Ánh mắt của Nữ Vương Mỹ Đỗ Sa lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Bởi vì nàng ta phát hiện cho dù là tu vi Chuẩn chí tôn của nàng ta vậy mà cũng thấp thoáng rơi vào một loại mộng ảo nào đó.

Thái Âm Ngọc Thố càng không chịu nổi, trên khuôn mặt nhỏ trắng trẻo hiện ra nụ cười hồn nhiên ngây dại.

“Cà rốt, nhiều cà rốt quá, tất cả đều là cà rốt, ta đến tinh cầu cà rốt rồi phải không?”

Thái Âm Ngọc Thố ngu ngốc cười ha ha, biểu tình giống như đang gặm cà rốt, thực ra là đang gặm tay của mình.

Ở đây, người duy nhất hoàn toàn không chịu ảnh hưởng chính là Quân Tiêu Dao.

Nguyên thần chi lực của Quân Tiêu Dao cực kỳ mạnh mẽ, còn tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, Tam Giới Tiên Kinh,… Nguyên thần cũng là Tam Thế Nguyên Thần đỉnh cấp nhất.

Loại đạo Mộng Hoan này không có cách nào ảnh hưởng đến hắn.

“Không hổ là Thiên Mông Mê Điệp, tương truyền Thiên Mộng Mê Diệp thời kỳ thành thục nếu như vẫy cánh, sinh linh của một viên sinh mệnh cổ tinh đều sẽ rơi vào trong mộng cảnh, không có cách nào thoát ra.”

Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một tia tán thưởng.

Song chốt lát, hư ảnh Thiên Mộng Mê Điệp giữa không trung tan biến.

Tất cả xà nhân tộc đang rơi vào mộng ảo cũng lần lượt tỉnh lại, ánh mắt ngỡ ngàng.

“Xảy ra chuyện gì, ta cảm thấy mơ một giấc mơ rất dài…”

“Cảm giác dường như đã qua 100 năm …”

Thái Âm Ngọc Thố cũng tỉnh lại, phát ra tiếng đau đớn: “A, tay của ta…”

Thái Âm Ngọc Thố trong mơ nhầm tưởng cánh tay trắng như tuyết của bản thân là cà rốt, gặm đến nỗi đỏ ửng, sưng phồng lên.

Ở nơi xa, cửa cung điện bị đẩy ra.

Một vị nữ tử tuyệt mỹ, thân thể thướt tha, nhan sắc hoàn mỹ hiện thân.

Váy hồng phấp phới, tóc xanh như thác, da trắng hơn tuyết, đôi chân thon dài.

Có lẽ bởi vì triệt để thức tỉnh huyết mạnh, Nhan Như Mộng càng có thêm mấy phần khí chất huyền ảo mơ hồ.

Nhìn giống như là tiên tử trong mộng, tuyệt lệ động lòng người.

Nhan Như Mộng uốn eo, đạp liên bộ đến phía trước Quân Tiêu Dao,

Cơ thể nàng ra ẩn hiện tiên khí.

Đó là tiên khí do đạo Mộng Hoan ngưng kết.

“Sao thế, người ta đẹp quá, nhìn ngẩn người rồi à?” Nhan Như Mộng khẽ cười, bàn tay lắc lắc trước mắt Quân Tiêu Dao.

Sau khi thức tỉnh nàng ta còn đẹp hơn trước kia.

Đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng sáng, cổ nhỏ nhắn, nhan sắc như hoa, nhất tiếu khuynh thành, mê lực vô cùng.

Nàng ta còn tưởng rằng Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt với nàng ta như trước kia.

Kết quả Quân Tiêu Dao lại khẽ gật đầu nói: “Đúng là rất đẹp.”

Điều này làm cho gò má của Nhan Như Mộng đỏ ửng.

“Đắc ý rồi, lại còn có loại cảm giác bị tán tỉnh…” Nhan Như Mộng cắn môi, đôi mắt long lanh.

Song khiến nàng ta ngoài ý muốn là, nàng ta vốn cho rằng bản thân sau khi thức tỉnh huyết mạch của Thiên Mộng Mê Điệp, khoảng cách của nàng ta và Quân Tiêu Dao sẽ không còn lớn nữa.

Kết quả, nàng ta nhìn thấy tiên mang bảo phủ xung quanh Quân Tiêu Dao, khí chất càng thêm thâm sâu khó lường.

“Đúng là một quái vật, tu luyện thế nào mới có thể đuổi kịp ngươi.” Nhan Như Mộng giận dữ nói, có chút bất lực.

Quân Tiêu Dao cười trừ, chuyển chủ đề nói: “Đúng rồi, nàng không phải nói nếu như có thể giúp đỡ nàng thức tỉnh huyết mạch, nàng sẽ gia nhập Quân Đế Đình sao, bây giờ không phải nên thực hiện lời hứa rồi à?”

Trước kia Nhan Như Mộng tuy là cơ thể yêu hoàng, nhưng không làm Quân Tiêu Dao có hứng thú quá lớn.

Bây giờ Nhan Như Mộng không như trước nữa, có tư cách để hắn lôi kéo.

Nhan Như Mộng nghe được lời này, nở nụ cười tươi tắn nói: “Được, song ta cần bên dưới cơ thể ngươi…không, là làm việc dưới quyền của ngươi.”

“Có thể, chỉ cần nàng có thể theo kịp tiết tấu của ta.” Quân Tiêu Dao nói.

“Có lẽ… có thể theo kịp đi, chỉ cần tiết tấu của ngươi đừng quá mạnh mẽ, làm cho người ta không chịu nổi là được.” Nhan Như Mộng yếu đuối nói.

Một bên, Thái Âm Ngọc Thổ chớp chớp đôi mắt to đỏ của bản thân.

Ta còn là một đứa trẻ, ta không nghe hiểu cái gì cả.

Sau khi Quân Tiêu Dao và Nhan Như Mộng thuận lợi đột phá, bọn hắn cũng chuẩn bị dời đi.

Sau khi biết được Quân Tiêu Dao sắp phải rời đi, tất cả xà nhân tộc đều có chút không nỡ.

Nữ vương Mỹ Đỗ Sa và Bích Lăng càng khó chịu trong lòng, có chút mất mát.

“Các ngươi trước tiên đợi ở Thiên Minh Cổ Tinh, đợi ta đi xong Chung Cực Cổ Lộ sẽ phái người chuyển các ngươi đến Hoang Thiên Tiên Vực gia nhập Quân Đế Đình.” Quân Tiêu Dao nói.

“Đa tạ chủ nhân, đại ân của chủ nhân toàn thể xà nhân tộc cũng ta vĩnh viễn không quên.” Nữ vương Mỹ Đỗ Sa nói.

Đôi mắt mỹ lệ của cô ta cũng lộ ra sự luyến tiếc.

Trước kia Mỹ Đỗ Sa cho rằng, e là cả đời của bản thân đều sẽ cống hiến cho xà nhân tộc.

Loại tình cảm cá nhân này cô ra đều chưa từng nghĩ qua.

Nữ vương Mỹ Đỗ Sa cũng không cho rằng có bất kỳ một người khác giới nào sẽ khiến cô ta kinh động.

Nhưng hiện tại, nhìn Quân Tiêu Dao tuấn tú như thiên nhân, khí chất như chư tiên trước mặt.

Cô ta thừa nhận, cô ta đã động lòng rồi.

Nhưng nữ vương Mỹ Đỗ Sa cũng rõ ràng, cô ta chỉ cần có thể làm thuộc hạ của Quân Tiêu Dao là đủ rồi.

Về sau cả đời của cô ta, không chỉ cống hiến cho xà nhân tộc, còn phải cống hiến cho Quân Tiêu Dao.

Ba người Quân Tiêu Dao, Thái Âm Ngọc Thố và Nhan Như Mộng rời đi.

Bọn họ điều khiển phi thuyền tinh không, tạt qua hư không.

Trên một vào cổ tinh trên đường đi thỉnh thoảng có thể gặp được truyền thống trận.

Điều này có thể giảm bớt thời gian đi đường của bọn họ.

Rất nhanh, thời gian nửa năm đã qua đi.

Đám người Quân Tiêu Dao cả đường không có chút nguy hiểm nào.

Cho dù là Nhan Như Mộng đều có chút cạn lời.

Trước kia nàng ta một mình lang thang Chung Cực Cổ Lộc, đều vô cùng cẩn thận, từng bước đi qua, luôn gặp phải nguy hiểm.

Nhưng hiện tại, cùng đi cổ lộ với Quân Tiêu Dao quả thật giống như đang cưỡi ngựa xem hoa, đi ngắm cảnh vậy.

Bình Luận (0)
Comment