Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 839 - Chương 839 - Khương Thánh Y Sắp Bị Săn Giết Sao?

Chương 839 - Khương Thánh Y sắp bị săn giết sao?
Chương 839 - Khương Thánh Y sắp bị săn giết sao?

Chương 839: Khương Thánh Y sắp bị săn giết sao?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Dung mạo thiếu nữ cực kỳ thanh tú, như minh châu thở ra ráng mây, tư dung tú lệ.

Nàng mắt hạnh má đào, vầng trán trắng tuyết có ánh sáng trí tuệ lưu chuyển, tóc đen vấn thành búi tóc Song Nha Kế, nhìn qua có vẻ thông tuệ động lòng người.

Chẳng qua giờ phút này, miệng của thiếu nữ đã bị lá bùa bịt lại, đừng nói gào to, ngay cả thân thể cũng khó mà nhúc nhích được dù chỉ một chút.

Tên áo đen lôi kéo thiếu nữ, lướt đến một nơi nào đó của Hố Tội Ác.

“Không ra tay sao?” Nhan Như Mộng hỏi.

“Ngươi cho rằng cái cứ điểm Hố Tội Ác này chỉ có mỗi một tên đạo tặc là hắn sao?” Quân Tiêu Dao cười lạnh.

Hắn tiếp tục đi theo sau lưng tên áo đen kia.

Ở chỗ sâu bên trong Hố Tội Ác, trong kiến trúc hành tinh ở một nơi nhìn qua có chút tàn tạ, có hai bóng người đang thu thập các loại bảo bối, trong đó rõ ràng có một ít quả tim, huyết dịch, mắt, cánh tay linh tinh gì đó, tất cả đều có dấu ấn Thần văn.

Phóng mắt nhìn lại, vậy mà đều là một ít thể chất đặc thù, như Huyền Thiên Thần Nhãn, cánh tay Kỳ Lân, tim Cổ Thần vân vân…

Mỗi một bộ phận đều đại biểu cho một vị thiên kiêu đỉnh cấp có thể chất đặc phù phụ thân vẫn lạc.

Bởi vậy có thể thấy được, đến cùng mười ba đạo tặc đã ám sát bao nhiêu thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực.

“Xích Luyện, Huyết Sát, ta tới đây!”

Tên áo đen kia dẫn theo thiếu nữ Hạ Sơ Tình đi tới nơi này.

“U Minh, cuối cùng ngươi cũng đã tới, chúng ta thu dọn một chút rồi lập tức rời đi, cái Hố Tội Ác này, không thể lưu lại.” Đạo tặc Huyết Sát mở miệng nói.

“Không hiểu sao, ta luôn có một loại cảm giác tinh thần bất an.” Đạo tặc Xích Luyện dụi dụi khóe mắt, nghe giọng nói này, rõ ràng là một nữ tử mềm mại đáng yêu.

“Là ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Đạo tặc U Minh lơ đễnh nói.

“Có lẽ bởi vì liên quan đến chuyện đám đạo tặc Ảnh Ma vẫn lạc trong tay Thần Tử Quân gia, nhưng không sao, chúng ta sẽ báo thù.” Trong giọng đạo tặc Xích Luyện hàm chứa hận ý.

Thập Tam đạo tặc, mặc dù với người ngoài thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng trong nội bộ từ trước đến nay đều luôn đoàn kết đồng lòng.

Có bốn đạo tặc đã vẫn lạc trong tay Quân Tiêu Dao, mấy tên đạo tặc còn lại đương nhiên hận Quân Tiêu Dao thấu xương.

“Ta ngược lại nghe nói, ở chỗ sâu bên trong Cổ Lộ, đám đạo tặc Tham Lang đang bắt tay vào chuẩn bị kế hoạch, săn giết Thần Nữ Khương gia Khương Thánh Y đã có được Tiên Thiên Đạo Thai kia.”

“Chờ sau đó, lại săn giết Quân Tiêu Dao, lão đại lập tức có thể đồng thời thôn phệ Thái Cổ Thánh Thể lẫn Tiên Thiên Đạo Thai.”

“Đến lúc đó, cả chung cực Cổ Lộ, không biết thiên kiêu nào sẽ là đối thủ của lão đại đây?” Đạo tặc U Minh cười lạnh nói.

Nhưng trong nháy mắt ngay khi lời này của gã vừa hạ xuống, trời đất giống như đông kết lại.

Nhiệt độ trong nháy mắt rơi xuống điểm đóng băng, giống như băng phong. Đó là sát ý rét lạnh đang khiến hư không đóng băng!

“Ngươi nói, các ngươi còn định săn giết Khương Thánh Y?”

Một giọng nói lạnh lẽo như Tử Thần Địa Ngục lờ mờ truyền ra.

Thân mình ba tên Đạo tặc U Minh, đạo tặc Xích Luyện, đạo tặc Huyết Sát chấn động, ánh mắt ồ ạt tập trung vào trên người nam tử mặt quỷ đang hiện lên trong hư không ở cách đó không xa.

“Mặt nạ đó là…”

Ba tên đạo tặc, cặp mắt đều đang run rẩy, vô cùng sửng sốt!

Trong nháy mắt khi nhìn đến cái mặt nạ quỷ kia, bọn chúng thậm chí còn sinh ra ảo giác, tưởng rằng lão đại của bọn chúng tới đây.

Sát ý lạnh lẽo phong tỏa thiên địa Càn Khôn.

Ba tên đạo tặc Huyết Sát, đạo tặc U Minh, đạo tặc Xích Luyện phảng phất như thân ở giữa vực băng Vạn Cổ, chỉ cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.

“Ngươi là ai, sao lại có mặt nạ của lão đại?” Nữ tử duy nhất trong ba tên trộm, Xích Luyện lên tiếng quát lạnh.

Hiện tại bọn họ có chút mờ mịt, hoàn toàn không nghĩ ra được.

Một nam một nữ đột nhiên xuất hiện, trên mặt nữ tử đeo mạn sa che mặt. Điều này khiến cho bọn họ hết sức mù mờ.

“Ưm… ưm…”

Thấy có người xuất hiện, nhị tiểu thư Hạ gia Hạ Sơ Tình đang bị trói chặt bịt miệng bắt đầu giãy dụa kịch liệt, phát ra tiếng ưm ưm.

Trong đôi mắt sáng lộ ra vẻ tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

Hiển nhiên nàng cho rằng, có lẽ một nam một nữ trước mặt là người Hạ gia phái tới để cứu nàng.

“Ngươi nói, các ngươi muốn lùng giết Khương Thánh Y đúng không?”

Giọng nói vô cùng lạnh lùng, từ trong miệng Quân Tiêu Dao thốt ra.

Luồng sát ý lạnh thấu xương kia khiến cho Càn Khôn biến sắc.

Nhan Như Mộng ở bên cạnh nhìn đến thái độ này của Quân Tiêu Dao, cũng khe khẽ thở dài.

Ở chung với Quân Tiêu Dao lâu như vậy, nàng cũng biết Quân Tiêu Dao luôn là người không hề có bất kỳ cảm xúc dao động sợ hãi gì, không có chuyện gì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của Quân Tiêu Dao, cho dù núi Thái Sơn có sụp trước mặt thì cũng mặt không đổi sắc.

Nhưng sau khi nghe được tin tức Khương Thánh Y có thể bị săn giết, Quân Tiêu Dao lại phát ra sát ý như thế.

Đây đã đủ để chứng minh, Khương Thánh Y ở trong lòng Quân Tiêu Dao có địa vị đặc biệt, khác với những nữ tử khác của hẳn.

“Khương Thánh Y đúng là hạnh phúc thật…” Mắt Nhan Như Mộng lộ vẻ hâm mộ.

Trên đời này vẫn còn có vài vị nữ tử có tư cách khiến Quân Tiêu Dao ôm lòng nhớ nhung sao?

“Thế thì đã sao… hừ, không đúng, chẳng lẽ ngươi là…”

Đạo tặc Xích Luyện hừ lạnh một tiếng, sau đó giống như thình lình nhớ tới cái gì, thân mình chấn động, mắt lộ vẻ run rẩy.

“Chẳng lẽ ngươi là… Quân Tiêu Dao!” Đạo tặc Xích Luyện không nhịn được giật mình kinh hô.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh tựa băng sương, không nói gì, trực tiếp một chưởng ép tới.

“Đi mau!” Đạo tặc Xích Luyện quát lên.

Biểu cảm trên mặt hai tên đạo tặc U Minh và đạo tặc Huyết Sát cũng gấp rút biến đổi, vội vàng đào tẩu.

Cũng không phải bọn chúng quá khiếp sợ, mà là sau khi biết được Quân Tiêu Dao đã từng diệt sát Viêm Xà Đại Tướng cấp bậc nửa bước Đại Thánh, bọn chúng biết bản thân mình cơ bản không có khả năng là đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Trừ khi là nhóm tám người đạo tặc Thất Sát, đạo tặc Phá Quân, đạo tặc Tham Lang, mấy tên xếp hạng đằng trước trong số mười ba đạo tặc liên thủ lại thì mới có thể đối phó được Quân Tiêu Dao.

“Chạy được sao?” Quân Tiêu Dao cười lạnh.

Bình Luận (0)
Comment