Chương 855: Thất Biến Thần Tàm của Thần Tàm Cốc nhìn trúng Nhan Như Mộng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà sau vài ngày, đám người Hạ Băng Vân cũng đến rồi.
Vừa đến nơi này, Hạ Băng Vân phân phó người Hạ gia, bắt đầu xây truyền thống trận, thuận tiện cho Quân Tiêu Dao đến đây.
“Xem ra chúng ta đến sớm rồi, còn phải đợi một khoảng thời gian.” Phong Tu Nhiên nói.
“Ta dường như có thể cảm ứng được cũng sắp mở ra rồi…” Thái Âm Ngọc Thố lẩm bẩm nói.
“Ngươi đang nói cái gì?” Một bên ánh mắt của Nhan Như Mộng chuyển qua.
“Không, không có gì.” Thái Âm Ngọc Thố lắc đầu.
Cô ta biết, cô ta và tiểu tỷ nhà cô ta còn có một đám địch nhân rất khủng bố.
Trừ khi Quân Tiêu Dao ở đây, nếu không vẫn là không nên nói ra để tìm phiền phức.
Thời gian trôi đi, một vài thiên kiêu cũng dần dần hiện thân.
Ở nơi xa, có quang huy đang loé sáng, một vị nam tử thân mang chiến ý màu bạc, chắp tay sau lưng, khí thế ngạo nghễ đạp không đến.
“Đó là …thiên kiêu của Thần Tàm Cốc!” có thiên kiêu nhìn thấy thở sâu.
Thần Tàm Cốc tuyệt đối là Thái cổ hoàng tộc đỉnh cấp có tiếng trong Chung Cực Cổ Lộ.
Bởi vì trong tộc xuất hiện một con Thần Tàm danh hiệu Cửu biến vô địch.
Trước mắt vị này tuy không phải là vị Thần tàm cửu biến khi, nhưng một thân khí tức tuyệt đối là cường giả trong cấm kỵ.
Đột nhiên, vị thiên kiêu trẻ tuổi của Thần Tàm Tốc kia dường như cảm ứng được gì đó, ánh mắt nhìn về phía đám người Hạ Băng Vân.
Cuối cùng nhìn lên người Nhan Như Mộng.
“Ta cảm thấy một cố khí tức vô cùng phù hợp với ta, ngươi là yêu tộc, bản thể là gì?”
Trong ánh mắt của thiên kiểu trẻ tuổi của Thần Tàm Cốc lóe lên mang theo sự hưng phấn.
Hắn là Thần tàm thất biển của Thần Tàm Cốc, thiên tư bất phàm, ánh mắt lúc này đang mang theo sự xâm chiếm nhìn Nhan Như Mộng.
Hắn có thể cảm nhận được nếu như có thể cùng vị nữ tử kia song tu thì Thần tàm bảo thể của bản thân tuyệt đối có thể sản sinh biến hóa về chất.
Vị kia tuy là yêu tộc, nhưng bản thế chắc cực kỳ phù hợp với Thần tàm nhất tộc bọn hắn.
Nghe được lời này Nhan Như Mộng nhướng mày, khuôn mặt xám xịt.
Nếu như Quân Tiêu Dao hỏi câu này, cô ta sẽ không để tâm.
Nhưng người khác hỏi câu này, cô ta rất để tâm.
Không những thế, còn sẽ rất tức giận, cảm giác bị xúc phạm.
Còn chưa nói vị thiên kiêu của Thần Tàm Cốc kia mang theo ánh mắt hưng phấn nhìn cô ta, làm cô ta cảm thấy buồn nôn.
"Có liên quan gì tới ngươi?" Nhan Như Mộng ngữ khí lạnh lùng trả lời.
Ngọc thể của nàng thướt tha, eo thon tinh tế, hai chân thon dài.
Dung nhan hoàn mỹ không một tì vết, tuyết nhan trắng muốt, lông mi cong cong, môi đỏ mọng, căng bống.
Chỉ là giờ phút này vẻ mặt của nàng lạnh lùng, như là băng sơn mỹ nhân vậy.
Đám người Hạ Băng Vân đừng bên cạnh nhìn Nhan Như Mộng.
Khi đối diện với Quân Tiêu Dao, Nhan Như Mộng không hề bày ra vẻ mặt lạnh như băng này, mà là một tiểu nữ thích nói thích cười.
Hiển nhiên, chỉ có Quân Tiêu Dao mới có thể khiến Nhan Như Mộng để lộ ra dáng vẻ tiểu nữ nhân kiều mị phong tình.
Còn đối với nam tử xa lạ trước mặt này, Nhan Như Mộng tự nhận là bản thân mình đã rất khắc chế rồi.
Nàng rất muốn hỏi, ngươi là cái thá gì mà có tư cách hỏi bản thể của lão nương là gì?
Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Nhan Như Mộng, thiên kiêu trẻ tuổi Thần Tàm Cốc lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Gã thân mang chiến y màu bạc, dáng người anh tuấn lại cao ráo, tóc tai bóng bảy, dung mạo anh tuấn.
Có thể nói gã đứng ở nơi đó toát ra khí chất bất phàm, khiến người khác phải chú ý.
"Có lẽ nàng đã từng nghe qua tên của ta rồi, ta tên là Nguyên Tàm Đạo Tử, đến từ Thần Tàm Cốc."
Thiên Kiêu của Thần Tàm Cốc tên Nguyên Tàm Đạo Tử thản nhiên nói.
Gã không cố tình khoe khoang, nhưng lại dùng ánh mắt của kẻ từ trên cao nhìn xuống.
Thần Tàm Cốc là một đạo thống vô cùng cường thịnh ở Thái Cổ Hoàng tộc.
Thời đại Thái Cổ, từng phái ra một Cửu Biến Thần Tàm Đế bất khả chiến bại, gây dựng uy danh hiển hách ở Cửu Thiên Tiên vực, khiến Thần Tàm Cốc danh chấn Tiên Vực.
Mà trong cuộc đại tranh của thế hệ này, Thần Tàm Cốc xuất hiện một Cửu Biến Thần Tàm, danh xưng là Cổ lộ đại cường, thiêu kiêu cấm kỵ vô thượng không nên trêu chọc vào..
Cũng có được chứng đế chi tư.
Về phần Nguyên Tàm Đạo Tử, mặc dù không mạnh như vậy, nhưng dù sao cũng là Thất Biến Thần Tàm, trải qua bảy lần thay đổi cấp độ sinh mệnh, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Thiên kiêu cấm kỵ bình thường, đều không phải là đối thủ của gã.
"Tên của ngươi? Ta chưa từng nghe qua, các ngươi từng nghe qua chưa?" Nhan Như Mộng lãnh đạm nói, quay sang hỏi đám người Hạ Băng Vân.
"Ta chỉ nghe nói Thần Tàm Cốc có một Cửu Biến Thần Tàm, hoàn toàn chưa chừng nghe nói đến Nguyên Tàm Đạo Tử." Hạ Băng Vân lắc đầu.
Nàng biết, Nhan Như Mộng muốn hạ bệ người kia, nhưng thực sự là nàng cũng chưa từng nghe thấy cái tên này.
Dù sao, thế nhân đều chỉ nhớ hạng nhất, chứ rất ít nhớ tên hạng hai, hạng ba.
Đối với Thần Tàm cốc, tất cả mọi người chỉ biết đến vị Cửu Biến Thần Tàm kia thôi.
"Chúng ta cũng chưa từng nghe nói." Phong Tu Nhiên và các đạo tử khác cũng lắc đầu.
Điều này khiến ánh mắt Nguyên Tàm Đạo Tử có chút trầm xuống.
Rất nhiều thiên kiêu đứng xung quanh đều lộ ra ánh mắt hứng thú.
Không ngờ rằng hai bên lại đối đầu nhau như vậy.
"Chưa từng nghe nói cũng không sao, sau này sẽ biết đến sự lợi hại của ta, bây giờ ta chỉ muốn biết, bản thể của nàng là gì?" Nguyên Tàm Đạo Tử nhìn chằm chằm Nhan Như Mộng.
Có thể khiến cho bảo thể Thần Tàm của gã sinh ra cộng minh thì trên người nàng nhất định có chỗ kỳ lạ.
"Ta nói lại lần nữa, không liên quan gì đến ngươi." Trong đôi mắt đẹp của Nhan Như Mộng chỉ có sự chán ghét.
"Ha ha, nếu đã như vậy thì ta chỉ có thể tự thăm dò thôi." Nguyên Tàm Đạo Tử cười cười, ánh mắt dần dần sắc bén.
"Vị huynh đài này, có thể ngươi không biết vị hôn phu của nàng ấy là ai."
Phong Tu Nhiên ở bên cạnh mở miệng nói.
Mấy vị đạo tử nhìn về phía Nguyên Tàm Đạo Tử như đang nhìn kẻ ngu vậy.
"Cái gì, nàng ấy đã có đạo lữ rồi sao?" Ánh mắt Nguyên Tàm Đạo Tử hơi đổi.