Chương 857: Ngọc Thiền Quyên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngay khi mọi người còn đang mơ hồ, Tam thái tử bỗng nhiên lấy ra một vật, đó là một viên ngọc phù, trong đó có một giọt máu của Kim Ô Thập Thái tử.
Giọt máu này chính là giọt máu của Thái Âm Thánh Thể.
Trời sinh có thể cảm ứng được Thái Âm Thánh thể.
Mà giờ khắc này, giọt máu bên trong ngọc phù, lại đang nhảy nhót và phát ra ánh sáng.
"Ha ha, còn muốn trốn sao?"
Đôi mắt của Tam thái tử sắc bén, sáng như hai mặt trời nhỏ vậy, phát ra ánh sáng chói mắt.
Gã đột nhiên khoát tay, thánh lực thái dương phun trào, hóa thành nguồn năng lượng ánh sáng, đập về phía nhóm thiên kiêu.
"Đáng chết, chạy mau!"
Thấy Tam thái tử bỗng nhiên xuất thủ, đám thiên kiêu đều bị dọa chết khiếp.
Thái Dương Thần Sơn Kim Ô Thập đại Thái tử, mỗi người đều có chiến lực phi phàm, có được sức mạnh cấm kỵ.
Hơn nữa, bộ tộc Kim ô còn có một loại sức mạnh cực kỳ cường đại, Thái Dương Thánh Lực.
Loại Thái Dương Thánh Lực này, vô cùng bạo liệt nóng rực, có thể thiêu tẫn thế gian vạn vật.
"A!"
Có tiếng kêu thảm thiết truyền đến, một vài thiên kiêu vô tội bị liên lụy, trực tiếp hóa thành tro tàn.
Trong mắt mấy vị Thái tử Kim Ô chỉ có sự lạnh lùng.
Bởi vậy có thể thấy được, bình thường bọn họ làm việc đều vô cùng bá đạo.
Đúng lúc này, một nguồn Thái Âm Thánh Lực như nguyệt hoa đang cuộn trào, hóa thành một vòng trăng tròn, chống cự Thái Dương Thánh Lực.
"Người của Thái Dương Thần Sơn, quả thật phát rồ rồi!"
Một giọng nói yêu kiều mang theo sự phẫn nộ truyền ra.
Trong đám người, một vị nữ tử cở bỏ áo choàng màu xám ra.
Thoáng chốc lộ ra một mỹ nhân tuyệt sắc làm bừng sáng cả trời đất.
Nữ tử mặt mày tinh xảo, mắt uẩn Thi Tinh, môi son răng trắng, dung mạo không cần tô vẽ gì thêm.
Nước da trắng noãn tinh tế, còn được bao phủ bởi ánh sáng của nguyệt hoa.
Nữ tử dung mạo thanh lệ, nhưng dáng người lại rất kiêu hãnh, chiếc váy màu xanh lam càng tôn lên đường cong hấp dẫn và dáng người hoàn mỹ.
Chính là Thánh nữ của Nguyệt Thần Cung, Ngọc Thiền Quyên.
Ở bên cạnh nàng còn có một người khác cũng mặc áo choàng màu xám.
Nhìn thoáng qua rõ ràng đó là Nghệ Vũ.
"A, Vậy mà hắn lại tới đây?"
Ngay khi Nghệ Vũ để lộ tướng mạo, Nhan Như Mộng tỏ vẻ kinh ngạc.
"Sao vậy, tỷ quen người đó à?" Hạ Băng Vân thấy thế, dò hỏi.
"Hắn là tùy tùng của Quân Tiêu Dao." Nhan Như Mộng nói.
"Thì ra là thế, nhưng hiện tại xem ra bọn họ hẳn là có ân oán với Thái Dương Thần Sơn." Hạ Băng Vân nói.
Bên này, Tam Thái tử cười lạnh nói: "Không ngờ rằng ngươi thật thật sự dám đến Con Thuyền Tạo Hóa, nhưng các ngươi có thể trốn đi đâu được chứ?"
"Mau ngoan ngoan giơ tay chịu trói, ngươi thân là Thái Âm Thánh thể, chỉ xứng làm lô đỉnh cho Thập đệ tu luyện, đừng chống cự nữa." Giọng của Tứ Thái tử đạm mạc nói.
"Đúng vậy, được Thập đệ sủng hạnh cũng coi như là may mắn của ngươi, nói không chừng ngươi cũng có thể tu luyện thành Hậu Thiên Hỗn Độn Thể." Lục Thái tử nói.
Nghe thấy mấy lời này, sắc mặt Ngọc Thiền Quyên lạnh đến cực hạn, tức đến nỗi hàm răng đều đang run rẩy.
"Các ngươi chẳng qua chỉ là một đám súc sinh lông lá mà thôi!"
"Hừ, rượu mời không uống, mau bắt lấy nàng ta, còn truyền nhân Nghệ tộc ở bên cạnh nàng ấy thì trực tiếp giết chết!"
Tam thái tử ra lệnh một tiếng, hơn mười vị Kim Ô Thiên Vệ ở sau lưng họ cùng nhau vỗ cánh ra.
Ở một bên khác, hai người Ngọc Thiền Quyên và Thánh Trụ Nhất Nhất cũng để lộ ra lãnh ý.
"Hôm nay muốn lấy được Ngọc Thiền Quyên, có thể có chút khó khăn, nhưng nam tử kia chắc chắn hắn phải chết!" Thánh Vũ Nhất nói nhỏ.
"Xem ra không cần chúng ta ra tay rồi, nhưng không chiếm được Ngọc Thiền Quyên, quả thực đáng tiếc." Trong mắt Thánh Trụ Nhất hiện lên vẻ tiếc nuối.
Trong Thập đại Thái tử của Kim Ô đã có năm người đến đây, hơn nữa lại còn có nhiều Kim Ô Thiên Vệ nhue vậy nữa.
Cho dù là hai Thánh tử Thánh giáo bọn họ, cũng khó mà đoạt thức ăn trước miệng cọp được.
Đúng lúc này, Thái Âm Thỏ Ngọc ở bên Hạ Băng Vân lại liều lĩnh xông ra ngoài.
"Tiểu thư!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Âm Thỏ Ngọc hiện lên sự lo lắng.
"Chúng ta cũng đi!" Nhan Như Mộng nói.
Nàng tất nhiên là không thể đừng nhìn tùy tùng của Quân Tiêu Dao bị người của Thái Dương Thần Sơn người săn bắn được.
Hạ Băng Vân cùng một vài trưởng lão của Hạ gia cũng lách mình xông ra.
"Vậy chúng ta thì sao?" Thạch Hồng nhìn ba vị cấm kỵ đạo tử còn lại.
Phải biết rằng bọn họ có thể phải chống lại Kim Ô thập đại Thái tử danh truyền cổ lộ.
"Xem ra một nam một nữ kia, đều có chút quan hệ với Thần tử, ta cảm thấy chúng ta nên ra tay thôi." Vũ Bích Huyên nói.
"Đúng vậy, đây là một cơ hội để rút ngắn khoảng cách với Thần tử." Phong Tu Nhiên cũng đồng ý.
Một lát sau, bốn vị cấm kỵ đạo tử cùng nhau xuất thủ.
"Các ngươi thật to gan!"
Thấy có người ra tay chặn đường, đôi mắt Tam Thái tử hừng hực lửa đốt.
Thập đại Thái tử Thái Dương Thần Sơn bọn họ tung hoành cổ lộ không ai dám chọc vào.
Vậy mà bây giờ, lại có một nhóm người dám cản đường bọn họ.
"Tiểu Ngọc!"
Nhìn thấy Thái Âm Thỏ Ngọc lướt đến, Ngọc Thiền Quyên cũng hô lên một tiếng.
Tiểu Ngọc là tên thật của Thái Âm Thỏ Ngọc.
"Là nàng, Nhan Như Mộng!"
Nhìn thấy Nhan Như Mộng, Nghệ Vũ cũng có chút ngạc nhiên.
Dù sao chung cực cổ lộ rộng lớn như thế, có thể gặp được nhau quả thực không dễ.
"Hôm nay các ngươi cứ yên tâm đi, không ai có thể động vào các ngươi được." Nhan Như Mộng nói.
"Chẳng lẽ... Công tử đang ở Bạo Loạn Tinh Hải!" Ánh mắt Nghệ Vũ lộ vẻ kích động.
Trước đó hắn và Ngọc Thiền Quyên vẫn luôn che giấu tung tích, trốn kín tại một nơi , chờ đợi cơ duyên của Con Thuyền Tạo Hóa.
Vì thế họ không nhận được tin tức gì, tất nhiên cũng không rõ về tin tức của Quân Tiêu Dao.
Nhan Như Mộng nhẹ gật đầu.
Bên kia, sắc mặt đám người Tam thái tử đều âm trầm.
Bọn họ không muốn phí lời, vung tay lên, những Kim Ô Thiên Vệ đều tiếp tục giết tới.
"Ngọc Thiền Quyên, chủ nhân của ta đang ở Bạo Loạn Tinh Hải, cơ hội báo thù của chúng ta đến rồi!" Ánh mắt Nghệ Vũ lóe sáng, vô cùng phấn chấn.
"Đúng vậy, tiểu thư, sau này người không cần trốn tránh nữa, công tử sẽ là chỗ dựa cho chúng ta!" Thái Âm Thỏ Ngọc vui vẻ cười nói.
Nghe được những này, Ngọc Thiền Quyên cũng có chút kinh ngạc sau đó nhịn không được nói: "Người mà mà các ngươi đang nói đến không phải là cùng một người chứ?"