Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 902 - Chương 902 - Hy Vọng Tự Mình Báo Thù

Chương 902 - Hy vọng tự mình báo thù
Chương 902 - Hy vọng tự mình báo thù

Chương 902: Hy vọng tự mình báo thù

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tất nhiên hắn sẽ không làm chuyện tổn thương bản thân.

Lần trước tổn thương chính mình là vì cứu Khương Thánh Y. Hơn nữa nói thật, tuy rằng Quân Tiêu Dao tôn kính Võ Hộ và những thôn dân Đại Hoang đó, nhưng hiển nhiên bọn họ không thể so sánh với Khương Thánh Y.

Muốn Quân Tiêu Dao ép khô bản thân để trợ giúp bọn họ cũng không hiện thực.

Nhưng trước đó Quân Tiêu Dao đã luyện hóa một hồ tinh huyết Thánh Thể. Lúc này tinh huyết Thánh Thể trong thân thể hắn đã hùng hồn đến sắp tràn ra.

Chủ yếu chính là, Quân Tiêu Dao hấp thu những tinh huyết Thánh Thể đó, cuối cùng cùng chuyển biến thành tinh huyết Thánh Thể của chính hắn. Mà Quân Tiêu Dao là một Thánh Thể đánh vỡ mười lớp gông xiềng.

Tinh huyết Thánh Thể của hắn có khác nhau về bản chất so với tinh huyết của những Thánh Thể tổ tiên kia.

Trong ba trăm thôn dân Đại Hoang, mỗi người đều có được một giọt tinh huyết Thánh Thể của Quân Tiêu Dao.

Lão nhân Ninh Đức Phát có được năm giọt, Ninh Trần và tiểu Huyên Huyên mỗi người được mười giọt.

Còn Võ Hộ, Quân Tiêu Dao chia cho ông ta chừng năm mươi giọt tinh huyết Thánh Thể.

Quân Tiêu Dao không muốn Võ Hộ ngã xuống, nếu một vị Hoang Cổ Thánh Thể cấp thánh chủ ngã xuống thì không khỏi quá đáng tiếc.

“Chờ các ngươi luyện hóa xong thì chúng ta sẽ đánh đến Bá Tinh Thương gia, có thù báo thù, có oan báo oan!” Quân Tiêu Dao nói.

“Đại nhân nói không sai, sự khuất nhục của nhất mạch thủ điện nhân chúng ta phải do chính chúng ta rửa sạch!”

“Đi theo đại nhân, đạp phá Bá Tinh, diệt trừ Thương gia!”

Ba trăm thôn dân Đại Hoang, không, giờ phút này phải gọi là ba trăm thủ điện nhân, trong mắt bọn họ đều dấy lên lửa giận báo thù.

Thậm chí giờ phút này, một số lão nhân như Ninh Đức Phát cũng nhiệt huyết sôi trào, một tia huyết mạch Thánh Thể im ắng trong cơ thể như đã bị kích hoạt.

Bọn họ bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện, chuẩn bị luyện hóa tinh huyết Thánh Thể được Quân Tiêu Dao ban cho.

“Còn hữu hiệu không?” Võ Hộ cũng ngồi xếp bằng xuống.

Nói thật, lấy trạng thái dầu hết đèn tắt hiện tại của ông ta, cho dù luyện hóa tinh huyết Thánh Thể, phỏng chừng cũng không còn khả năng xoay chuyển trời đất.

Giống như một con suối nguồn đã khô cạn, mặc dù có nước bên ngoài rót vào, cũng trị ngọn không trị gốc, cuối cùng vẫn sẽ khô cạn.

“Tiền bối không thử thì làm sao biết được?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao hiện ra chút ý cười.

Nói không chừng tinh huyết Thánh Thể đã đánh vỡ mười gông xiềng sẽ mang đến kỳ tích thì sao?

Võ Hộ hơi gật đầu, nếu Quân Tiêu Dao đã giúp như vậy thì ông ta cũng ngại tự sa ngã.

Võ Hộ ngồi xếp bằng trên mặt đất, giống như một lão hổ bảo hộ quê nhà, cả người đều là vết thương. Ông ta trực tiếp dung nhập một giọt tinh huyết Thánh Thể vào trong cơ thể.

Ngay lập tức, trong mắt Võ Hộ hiện lên một tia kinh dị.

Bởi vì ông ta cảm nhận được, giọt tinh huyết kia vô cùng thuần túy, cứ như đồng nguyên với dạng máu Thánh Thể đại thành cổ đại. So sánh với giọt tinh huyết, Võ Hộ lập tức cảm thấy tinh huyết của mình quá vẩn đục, không thuần túy.

Càng làm tâm thần Võ Hộ run lên chính là, ông ta phát hiện sau khi mình luyện hóa tinh huyết này thì gông xiềng Thánh Thể đã thật lâu chưa từng buông lỏng lại rung động một chút.

“Chuyện này...”

Dù là tính cách và tâm cảnh của Võ Hộ, giờ phút này trong lòng cũng bùng lên sóng gió ngập trời!

Ông ta thật sự không ngờ, tinh huyết Thánh Thể đánh vỡ mười gông xiềng lại nghịch thiên như thế, thậm chí có khả năng trợ giúp ông ta đánh vỡ luôn gông xiềng!

“Tiền bối, có được không?” Trong lòng Quân Tiêu Dao sớm đã có đoán trước, lập tức cười khẽ và nói.

Võ Hộ khẽ gật đầu, không cần nhiều lời ngàn ân vạn tạ, tất cả đều đang không cần nói gì. Hiện tại điều duy nhất ông ta phải làm chính là hoàn toàn luyện hóa năm mươi giọt tinh huyết Thánh Thể này.

Chẳng những Võ Hộ có hy vọng sống, mà còn có khả năng lột xác!

Có được chỗ tốt không chỉ một mình Võ Hộ, sau khi ba trăm thủ điện nhân còn lại dung nhập tinh huyết Thánh Thể vào cơ thể thì cũng lộ ra vẻ mặt chấn động.

Bọn họ cảm giác được, huyết mạch Thánh Thể luôn im lặng trong cơ thể mình đã hoàn toàn được kích hoạt.

Cho dù là các lão nhân như Ninh Đức Phát cũng như thế, cảm giác được huyết mạch đang dâng lên.

Còn Ninh Trần và tiểu Huyên Huyên, huyết mạch Thánh Thể trong cơ thể bọn họ vốn đã nhiều hơn so với các thủ điện nhân khác, giờ phút này còn có được nhiều chỗ tốt hơn nữa.

“Ta cũng có thể biến thành cường giả giống đại ca ca!” Đôi mắt Ninh Trần tỏa ánh sáng, rất là hưng phấn.

“Đây đều là đại ca ca ban cho chúng ta.” Tiểu Huyên Huyên cảm kích nói.

Có thể nói, có tinh huyết Thánh Thể của Quân Tiêu Dao, cho dù là Võ Hộ hay các thủ điện nhân, thực lực cảnh giới cũng có được tiến bộ bay vọt.

Không đến mười ngày nửa tháng, bọn họ sẽ rực rỡ hẳn lên!

Nhìn thấy mọi người hưng phấn tu luyện trước mắt, Quân Tiêu Dao cũng âm thầm gật đầu. Nếu bọn họ nguyện ý gia nhập Quân Đế Đình, vậy họ tuyệt đối sẽ trở thành mũi mâu sắc bén nhất trong Quân Đế Đình.

Ba trăm thủ điện nhân, nhân số không phải rất nhiều, nhưng người nào cũng có mang một tia huyết mạch Thánh Thể, còn có một giọt tinh huyết Thánh Thể mà Quân Tiêu Dao ban cho.

Ngày sau bọn họ sẽ có tiềm lực vô song.

Ninh Trần và tiểu Huyên Huyên thì càng không phải nói nhiều, khi bọn họ trưởng thành, nhất định sẽ trở thành người thống lĩnh thủ điện nhân, thậm chí sẽ không yếu hơn Hoang Cổ Thánh Thể chân chính bao nhiêu.

Còn Võ Hộ, nếu có thể gia nhập Quân Đế Đình thì tuyệt đối sẽ trở thành một trong những trụ cột của Quân Đế Đình.

Võ Hộ và các thủ điện nhân đều chìm vào tu luyện. Quân Tiêu Dao thu hồi Hoang Thần Giáp và Đại Hoang Kích, lại biến trở về bộ dáng bạch y phiêu phiêu, im lặng như trích tiên, tuấn tú xuất trần.

Mọi người xung quanh nhìn Quân Tiêu Dao cao lớn đứng sừng sững, hoàn toàn không thể liên hệ hắn với Ma Vương vừa rồi còn lạnh nhạt tàn sát vạn người.

Quân Tiêu Dao của giờ phút này như bày ra thần tính, mà vừa rồi lại ma tính.

“Thần và ma, Quân công tử, rốt cuộc ai mới là ngươi thật sự, hay là có hết cả hai?” Trên mặ Cơ Thanh Y có phủ lụa mỏng, đôi đồng nhãn thu thủy lộ ra suy nghĩ sâu xa.

Nàng cho rằng mình đã tưởng đủ thâm sâu, xem đủ thông thấu. Nhưng Quân Tiêu Dao lại như một làn sương mù, khiến nàng hoàn toàn không thể nắm lấy. Nhịn không được tò mò, muốn tìm kiếm, kết quả lại hãm sâu từng chút một.

Bình Luận (0)
Comment