Chương 929: Lĩnh ngộ Thảo Tự Kiếm Quyết
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vị truyền nhân Tinh Vệ tiên thống này, mặc dù xinh xắn đáng yêu nhưng lại nổi danh lắm mồm, giống chim sơn ca, líu ríu nói không ngừng.
Rõ ràng chính là một kẻ lắm lời.
Thời gian dần trôi qua.
Toàn thân Quân Tiêu Dao nhập tâm lĩnh hội.
Mặc dù hắn chỉ là một đạo pháp thân, nhưng cũng có được khả năng lĩnh ngộ hoàn chỉnh.
Hắn phảng phất thấy được, phía trên mảng đất hoang dại, một gốc Cửu Diệp Kiếm Thảo đang mạnh mẽ sinh trưởng.
Kiếm lá chấn động, vô số kiếm khí bắn ra, chém rụng đại tinh thiên ngoại.
Thời gian mấy ngày ngắn ngủi trôi qua, tiệc cưới của Cố Đế Tử và Thiên Nữ Diên cũng sắp bắt đầu rồi.
"Quả nhiên, chỉ có mấy ngày ngắn ngủi để luyện công phu thôi." Rất nhiều thiên kiêu đang ngồi xếp bằng lĩnh hội, đều có chút thất vọng lắc đầu.
Trong thời gian ngắn như vậy, đừng nói có thể lĩnh ngộ hoàn chỉnh Thảo Tự Kiếm Quyết.
Chỉ lĩnh ngộ một nửa chiêu thức trong đó cũng là điều không thể.
Dù yêu nghiệt như Cổ Đế Tử, được lĩnh hội lâu dài nhưng chẳng qua cũng mới lĩnh ngộ được ba bốn phần Thảo Tự Kiếm Quyết mà thôi.
"Xem ra Xi Liệt thất bại rồi." Thương Ly thấy thế, cũng không cảm thấy bất ngờ.
Đương nhiê gã cũng không có chế giễu gì cả.
Dù sao đổi lại là gã, cũng không thể tìm hiểu được thứ gì trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi như vậy được.
"Hô, làm ta giật cả mình, ta còn thật sự cho Xi Liệt có thể nghịch thiên cơ." Vệ Thiên Thiên tay vỗ ngực nhỏ, không ngừng ríu rít.
Đám người Xi Lung, Xi Vũ thấy thế, sắc mặt hơi có chút ảm đạm nhưng cũng không quá thất vọng.
Đây vốn dĩ là chuyện rất bình thường.
"Ha ha, đúng là có người không biết tự lượng sức mình." Đám người Phục Hi tiên thống lại bắt đầu châm chọc khiêu khích.
Ngay khi đám người Xi Vũ muốn phản bác, bỗng nhiên từng tiếng kinh hô vang lên.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn.
Bởi vì trên đỉnh núi kia, kiếm khí gào thét đầy trời, bỗng nhiên trong nháy mắt, toàn bộ đều ngưng kết lại
Giống như bị đông kết trong hư không!
Ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây đều không hẹn mà cùng tập trung vào thân ảnh đang ngồi xếp bằng .
Vệ Thiên Thiên và Thương Ly thần sắc cũng hơi chấn động.
Quân Tiêu Dao chậm rãi đứng dậy, phía dưới mặt nạ, trong con ngươi của hắn như có ngàn vạn sợi kiếm quang hiện lên.
Sau đó, Quân Tiêu Dao cầm kiếm, chỉ thẳng lên trời!
Ầm!
Hư không bạo loạn!
Ngàn vạn kiếm quang, đều hội tụ một chỗ!
Trong hư không dường như xuất hiện một gốc cỏ màu xanh.
Gốc cỏ nhỏ đó sinh ra Cửu Diệp, phía trên phiến lá ngập tràn vô tận đường vân huyền ảo.
Kiếm lá đung đưa, kiếm khí tê thiên liệt địa!
Kiếm mang sáng chói không gì sánh kịp dường như chặt đứt thời không, cắt lìa vũ trụ!
Ầm ầm!
Bên trên tinh vũ bên ngoài Phi Linh tinh, vô số đại tinh bị chém tới vỡ vụn.
Tạo thành một trận mưa sao băng rung động lòng người!
Một cây cỏ, chém hết Nhật Nguyệt Tinh Thần!
Giờ khắc này, tất cả những người có mặt đều trợn trừng mắt, hít sâu một hơi, không cách nào tin vào mắt mình được.
"Đây. . . Chẳng lẽ đây chính là Thảo Tự Kiếm Quyết hoàn chỉnh sao?"
"Uy lực này, hẳn là không sai."
"Nhưng điều này sao có thể, mới có mấy ngày trôi qua thôi?"
"Chẳng lẽ Xi Liệt kia trước đó đã từng lĩnh ngộ qua Thảo Tự Kiếm Quyết?"
Bốn phương tám hướng, tất cả thiên kiêu ngạc nhiên vô cùng, da đầu đều đang run lên.
Chỉ trong thời gian mấy ngày mà lĩnh hội được một môn đại thần thông, đây là yêu nghiệt có thiên tư ngộ tính tầm cỡ nào chứ?
Phải biết rằng cho dù là Cổ Đế Tử có thể lĩnh hội bất cứ lúc nào nhưng cho đến bây giờ cũng mới chỉ lĩnh ngộ được ba bốn phần mà thôi.
Thương Ly và Vệ Thiên Thiên cũng vô cùng ngạc nhiên, nhất thời chưa kịp phản ứng.
Đám người Xi Lung, Xi Vũ cũng chấn kinh trong thời gian ngắn, sau đó trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Sự chấn động mà Xi Liệt mang đến cho họ, thật sự quá lớn.
Chung quanh vô số thanh âm ồn ào khuếch tán, rất nhiều ánh mắt mang theo sự kinh nghi, không hiểu, ghen ghét và kiêng kị.
Quân Tiêu Dao không để ý đến.
Ngộ tính của hắn, dùng yêu nghiệt để hình dung cũng không đủ.
Trong mấy ngày mà lĩnh ngộ một môn đại thần thông, thật ra không tính là gì.
Trước kia hắn lĩnh ngộ Lục Tiên Kiếm quyết cũng không mất quá nhiều thời gian.
"Không hổ là thần thông của cổ đại đại hung, uy lực quả thực không tầm thường, khó trách có thể sánh vai cùng Chân Long, Côn Bằng, và là một trong Ngũ Đại Thần Quyết." Quân Tiêu Dao thì thào trong lòng.
Không sai, Thảo Tự Kiếm Quyết này cũng là một trong Ngũ Đại Thần Quyết.
Trong Ngũ Đại Thần Quyết Quân Tiêu Dao đã tu luyện Lục Tiên Kiếm Quyết, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm.
Bây giờ lại thêm Thảo Tự Kiếm Quyết nữa.
Ngũ Đại Thần Quyết, hắn đã độc chiếm ba thứ.
Mà Ngũ Đại Thần Quyết này, đều là phương diện kiếm đạo.
Hiện tại Quân Tiêu Dao, cho dù không chuyên tu kiếm đạo, nhưng về mặt kiếm đạo hắn còn tinh thâm cường đại hơn so với rất nhiền thiên kiêu chuyên tu kiếm đạo.
Đây chính là điểm mạnh của Quân Tiêu Dao, là người toàn diện không nhược điểm.
Cùng với việc Thảo Tự Kiếm Quyết được Quân Tiêu Dao triệt để lĩnh ngộ.
Gốc Cửu Diệp Kiếm Thảo kia cũng biến thành tro bụi, theo gió tán đi.
Nói cách khác, Cổ Đế Tử cũng không thể lĩnh ngộ được Thảo Tự Kiếm Quyết hoàn chỉnh nữa rồi.
"Cổ di tích kia không còn nữa rồi." Rất nhiều thiên kiêu thần sắc ngơ ngác.
Đối với Phục Hi tiên thống và Cố Đế Tử đây quả thực là tổn thất cực kỳ lớn.
Nhưng Phục Hi tiên thống không thể nói gì được.
Bởi vì vốn dĩ chính là do bọn họ tự mở ra.
Vì thế cho dù có bị chịu thiệt cũng không thể than trách ai được.
Giờ phút này, đám người Phục Hi tiên thống kia sắc mặt ai nấy đều xám như gan heo, kinh tởm giống như ăn phải ruồi vậy.
Từ trước đến nay, đều là bọn họ miệt thị người của Xi Vưu tiên thống.
Hiện tại, người của Xi Vưu tiên thống lại giẫm lên đầu bọn họ khiến họ cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Sao thế, trước đó không phải các ngươi châm biếm bọn ta sao, sao bây giờ lại không nói gì nữa?" Xi Vũ châm chọc nói.
"Trước mặt Xi Liệt đại ca, các ngươi là cái thá gì chứ?" Xi Lung môi đỏ cong lên, tâm tình của nàng vô cùng tốt.
Có thể nói, đám thiên kiêu Xi Vưu tiên thống giống như là nông nô lật đổ được đàn áp vậy, vô cùng vui sướng và thoải mái.
Đám người Phục Hi tiên thống mặt mày xám xịt rời đi.
"Hừ, chờ Cổ Đế Tử đại nhân ra mặt, xem các người còn vênh váo được không." Một số người còn hùng hùng hổ hổ nói.