Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 937 - Chương 937 - Mặt Cổ Đế Tử Bị Đánh Sưng

Chương 937 - Mặt Cổ Đế Tử bị đánh sưng
Chương 937 - Mặt Cổ Đế Tử bị đánh sưng

Chương 937: Mặt Cổ Đế Tử bị đánh sưng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thương Ly cũng coi như hiểu được, vì sao Quân Tiêu Dao phải đánh cờ cùng thiên đạo.

Thiên đạo thà rằng để cho bảy vị Hoàng giả thiên kiêu đánh cờ cùng.

Bởi vì một điều, cơ bản không có trứng dùng!

“Chỉ là một cái pháp thân đã có thực lực như thế, bản tôn của hắn đến cùng mạnh cỡ nào chứ?” Mặt mày Diêu Thanh cũng lộ vẻ ngưng trọng trước nay chưa từng có.

Một cái pháp thân, lại có thể ở trong mấy ngày lĩnh ngộ Thảo Tự Kiếm Quyết, còn có thể chống lại bốn người bọn họ.

Tuy rằng trong đó cũng có nguyên nhân bốn người bọn họ chưa dốc toàn lực.

Nhưng cũng có thể từ khía cạnh này nói rõ, thực lực của Quân Tiêu Dao đến cùng mạnh cỡ nào.

“Thật sự là anh tuấn đến không tỳ vết mà…” Vệ Thiên Thiên ngược lại có vẻ cực kỳ không tim không phổi, hoàn toàn là dáng vẻ hoa si.

“Rốt cuộc ngươi là phe nào hả?”

Hai người Thương Ly và Diêu Thanh nhìn đến có chút không nói nên lời.

Mị lực của Quân Tiêu Dao thực sự lớn như vậy sao?

Ánh mắt bọn họ tùy ý đảo qua, cũng giật mình phát hiện.

Hầu như toàn bộ nữ tử ở đây, đôi mắt đẹp đều chứa đựng một loại dị sắc dư vị, giống như dư vị phong tư tuyệt thế của vị bạch y trích tiên mới vừa rồi.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một chút, cười khổ không nói gì.

Năng lực không sánh bằng coi như xong.

Mẹ kiếp, giá trị nhan sắc lại còn cao như vậy!

“Như Anh, ta xem như hiểu được, lúc trước vì sao ngươi lại nói Quân Tiêu Dao và Linh Diên tỷ tỷ rất xứng đôi, hiện tại xem ra, quả nhiên là thế.” Vệ Thiên Thiên nói với Như Anh.

“Hắn chính là đối tượng trọng điểm xem xét của Đế Nữ đại nhân đấy.”

Dù sao Linh Diên cũng là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng.

Đến lúc đó nếu như đối đầu với Quân Tiêu Dao, đến cùng sẽ là một phen quang cảnh thế nào đây?

Nghe được lời Như Anh nói, biểu cảm trên mặt Thương Ly và Diêu Thanh cùng lúc hơi đổi.

Nhưng vừa nghĩ đến thân phận và lập trường của Linh Diên.

Thân là Đế Nữ Tiên Đình, quan hệ của nàng và Quân Tiêu Dao, vĩnh viễn đều chỉ có một loại.

Đó chính là kẻ địch lâu năm và đối thủ.

Dù sao một núi không thể chứa hai hổ.

Nếu như Tiên Đình muốn lần nữa quật khởi thì tất nhiên sẽ phải phát sinh xung đột với Quân gia.

Nghĩ đến đây, bọn họ cũng hơi yên tâm hơn một chút.

Suy cho cùng bất kể ra sao, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài.

Linh Diên hẳn là sẽ kết thông gia với một vị truyền nhân tính nam nào đó trong Cửu Đại Tiên Thông mới đúng.

Thời gian trôi qua ước chừng nửa canh giờ.

Hư không bị xé rách, Cổ Đế Tử chắp tay lại, mặt mày âm trầm.

Thấy Cổ Đế Tử một thân một mình trở về, tất cả mọi người đều biết, Quân Tiêu Dao và Linh Diên hẳn là đã bình yên rời đi.

Chuyến đi lần này của Quân Tiêu dao, không chỉ có lĩnh ngộ Thảo Tự Kiếm Quyết mà còn đưa tân nương đi.

Thậm chí còn dùng pháp thân ngang nhiên vả mặt hắn ta.

Có thể nói, mặt của Cổ Đế Tử đều đã bị đánh sưng lên.

“Đại nhân, tiệc cưới này…” Ở bên cạnh, một tùy tùng tiến lên, vẻ mặt xấu hổ, muốn nói lại thôi.

Một nhóm lớn người đến đây tham dự tiệc cưới, cuối cùng lại là loại kết quả này.

Ngẫm lại cũng xấu hổ.

“Tất cả giải tán!”

Cổ Đế Tử vung ống tay áo lên, biểu cảm trầm tĩnh.

Chúng thiên kiêu xung quanh thấy thế, cũng biết bây giờ tâm trạng Cổ Đế Tử sợ là không được tốt lắm, mỗi một người đều chắp tay rời đi.

Chẳng qua có thể tưởng tượng được, tin tức này sẽ lập tức hình thành gió lốc, lưu truyền ra ngoài.

“Xi Lung tỷ, còn chúng thì sao?” Xi Vũ hỏi.

Một đám thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống, ai nấy đều ngán ngẩm thất vọng, tâm trạng từ đám mây ngã xuống đáy cốc.

“Chúng ta trở về đi.” Xi Lung vô lực nói.

“Chẳng lẽ chúng ta không nên vì Xi Liệt đại ca báo thù sao?” Có người cắn răng nói.

Báo thù ư?

Xi Lung nghe vậy, trên mặt lộ vẻ bi ai.

So với Quân Tiêu Dao, bọn họ ngay cả con kiến cũng không bằng.

Thật lâu sau, trong số thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống mới có kẻ yên lặng thở dài nói: “Có đôi khi ta thật sự hy vọng, Quân Tiêu Dao đó là người của Xi Vưu Tiên Thống chúng ta thì tốt rồi.”

Nghe đến đó, trái tim Xi Lung khẽ run lên.

Nàng ta không khỏi muốn hỏi chính mình, thứ khiến tim nàng ta đập thình thịch, đến cùng là bởi vì bản thân Xi Liệt, hay là bởi vì cái loại cảm giác an toàn ở phía trước che mưa chắn gió cho nàng ta này?

“Cổ Đế Tử huynh, chúng ta cũng cáo từ.” Diêu Thanh chắp tay.

“Thực ra không cần phải bận tâm quá mức đâu, nếu như ngay từ đầu chúng ta nghiêm túc đánh nhau thì pháp thân của tên Quân Tiêu Dao kia tuyệt đối sẽ không thể chạy thoát được.” Thương Ly nói.

Ngay từ đầu bọn họ cũng đã chủ quan, không có nghiêm túc đánh nhau.

Vệ Thiên Thiên cũng an ủi như đúng rồi: “Đúng vậy, Cổ Đế Tử, câu kia nói thế nào nhỉ, tấm lòng nam nhân, nên rộng lớn như thảo nguyên xanh biếc, nữ nhân chạy theo người khác, không sao cả.”

Nghe được lời này, khóe mắt Cổ Đế Tử khẽ giật giật.

“Ai, chỉ là đáng tiếc, lễ vật thành hôn ta tặng cho các ngươi không thể tặng ra được rồi.” Vệ Thiên Thiên thở dài, từ trong không gian pháp khí lấy ra một vật.

Rõ ràng là một cái mũ dùng linh thảo xanh biếc dệt nên.

Xanh mơn mởn.

Lồng ngực Cổ Đế Tử phập phồng, huyệt Thái Dương có gân xanh nảy lên, năm ngón tay hơi siết lại thành nắm đấm.

“Khụ khụ, được rồi, chúng ta đi trước.” Thương Ly vội ho một tiếng.

Hắn nghiêm túc nghi ngờ, Vệ Thiên Thiên là đang cố ý lửa cháy đổ thêm dầu.

Đợi cho đến khi tất cả mọi người đều đã rời đi, Cổ Đế Tử mới không cách nào đè xuống cơn thịnh nộ ở trong lòng.

Lốc xoáy cuồn cuộn, càn quét giữa thiên địa, Bát Quái lẫn lộn, phá vỡ Càn Khôn!

Thật lâu sau, Cổ Đế Tử mới ổn định lại tâm trạng.

Ánh mắt của hắn ta âm u lạnh lẽo:

“Một Thiên Nữ Diên mà thôi, bản Đế Tử còn không đến mức như thế, nhưng tin tức này, nếu như rơi vào trong tai Linh Diên thì sẽ khó tránh làm cho ấn tượng của nàng ấy về ta lần nữa giảm xuống.”

“Cách duy nhất, chính là dùng một trận chiến rửa sạch sỉ nhục.”

“Quân Tiêu Dao, cái chết của ngươi, là ý chí của Tiên Vực, ngươi đấu không lại ta, càng đấu không lại ông trời!”

Bình Luận (0)
Comment