Chương 994: Giết thiên kiêu ẩn mạch Quân Huyễn Minh!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao vung ống tay áo lên, hiên ngang mà nói.
Hắn cũng thật sự có bản lĩnh này!
Lời nói khí phách đó khiến toàn trường trở thành một mảnh tĩnh mịch.
Nhưng mọi người cẩn thận ngẫm lại, từ khi Quân Tiêu Dao xuất thế đến bây giờ, trương dương một đường, diệt vô số kẻ địch, hành sự không cố kỵ chút nào.
Đến bây giờ còn không phải sống rất tốt hay sao.
Ai dám gây chuyện với hắn?
À, không, những kẻ đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao hầu như đều đã đi đời nhà ma, ví dụ như các thế lực bất hủ Tổ Long sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Đọa Thần Cung...
“Ngươi...” Gương mặt Quân Huyễn Minh đỏ thành màu gan heo, nhất thời bị làm cho á khẩu không trả lời được.
“Xem ra, ngươi rất có ý kiến với bản Thần Tử, chỉ đơn thuần muốn tìm cớ đâm ta?” Quân Tiêu Dao nhìn thẳng vào Quân Huyễn Minh.
Chỉ một ánh mắt đã khiến Quân Huyễn Minh cảm thấy lạnh cả người, mồ hôi ứa ra, thiếu chút nữa bị đè bẹp nằm sấp xuống.
“Sẽ không, ta là người của ẩn mạch, hắn không dám tùy tiện ra tay, hắn không gánh vác nổi hậu quả này.” Quân Huyễn Minh tự an ủi trong lòng.
Sau đó hắn ta cố trấn định mà nói: “Cũng không có ý kiến, chỉ là việc nào ra việc đó, hơn nữa, chúng ta vốn bị tai bay vạ gió.”
“Nếu ngươi không trêu chọc đám người Kim Ô Thập Thái Tử thì sao thiên kiêu ẩn mạch chúng ta lại bị liên lụy vào chuyện này?”
Lời Quân Huyễn Minh nói khiến Quân Lam Tịch không thể nhịn được nữa. Nàng trực tiếp tiến lên, bang một tiếng đã tát một cái lên mặt Quân Huyễn Minh.
“Tiêu Dao tộc huynh là ân nhân cứu mạng chúng ta, ngươi lại đối đãi với ân nhân như vậy?” Quân Lam Tịch phẫn nộ quát.
“Chúng ta vốn chỉ bị liên lụy, hắn cứu chúng ta là lẽ đương nhiên!” Quân Huyễn Minh bụm mặt phản bác.
Hắn ta không nghĩ tới đám người Quân Lam Tịch lại có phản ứng dữ dội như vậy.
Ngay khi Quân Lam Tịch nhịn không được muốn tát thêm một cái thì Quân Tiêu Dao đã nhàn nhạt đặt tay lên vai ngọc của Quân Lam Tịch.
“Tiêu Dao tộc huynh?” Quân Lam Tịch dừng động tác lại, quay đầu nhìn Quân Tiêu Dao một cái.
Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười, đi đến trước người Quân Huyễn Minh, thản nhiên nói: “Bản Thần Tử chán ghét rất nhiều người, nhưng ghét nhất vẫn là kẻ sau đầu có phản cốt.”
“Cho dù ẩn mạch Quân gia chia cắt với chủ mạch bao lâu thì cũng là một phần của Quân gia.”
“Quân gia vĩnh viễn chỉ là một Quân gia, bất cứ người nào mưu toan chia cắt đều không có kết cục tốt!”
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao đột nhiên trở nên lãnh khốc. Cho dù là chủ mạch Quân gia hay Quân Đế Đình, tuy rằng nội bộ có khả năng xuất hiện các loại cạnh tranh, nhưng tóm lại vẫn là thế lực tuyệt đối đoàn kết.
Những kẻ luôn muốn chia cắt gia tộc, chia cắt thế lực, chia cắt một quốc gia thành thể riêng biệt, cuối cùng đều chỉ có một con đường chết, sẽ không có kết cục gì tốt.
“Cho nên, bản Thần Tử có thể cứu mạng của ngươi, cũng có thể cướp đi!”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lãnh khốc, một chưởng như trời xanh đàn áp về hướng Quân Huyễn Minh!
“Không, ta là người của ẩn mạch Quân gia, Quân Tiêu Dao, ngươi thật sự dám giết ta!”
Quân Huyễn Minh thấy thế thì trong mắt lộ ra hoảng sợ, phát ra tiếng rít gào chói tai!
Hắn ta không nghĩ tới Quân Tiêu Dao thật sự dám giết thiên kiêu ẩn mạch là hắn ngay trước mặt mọi người!
Phụt!
Không có bất ngờ gì xảy ra, Quân Huyễn Minh bị một chưởng chụp thành vụn máu, nguyên thần cũng lập tức nổ tung.
Nơi đó chỉ còn lại một bãi máu thịt bầy hầy, hết sức huyết tinh, nhìn thôi đã thấy ghê người!
Tất cả mọi người đều dại ra, căn bản không thể ngờ được Quân Tiêu Dao thân là Thần Tử của chủ mạch Quân gia, thế mà lại ra tay giết chết thiên kiêu ẩn mạch.
Làm vậy cần có dũng khí rất lớn, bởi vì nếu chuyện này bị truyền ra, bị ẩn mạch biết được thì hiển nhiên không phải chuyện tốt gì.
Cho dù Quân Tiêu Dao là Thần Tử vô thượng của chủ mạch Quân gia, cũng sẽ gánh vác áp lực rất lớn.
Tất cả mọi người đều biết, nếu Quân gia muốn tiến thêm một bước, thậm chí đạt tới địa vị ngang nhau với Tiên Đình vô thượng thì nhất định phải tìm cách làm ẩn mạch trở về, có được sức mạnh của ẩn mạch.
“Thần Tử Quân gia làm vậy là không muốn để ẩn mạch trở về sao?”
“Thủ đoạn thật quả quyết, đổi lại là ta, tuyệt đối sẽ có rất nhiều kiêng kỵ, không dám ra tay như vậy.”
“Đây là chênh lệch giữa ngươi và Thần Tử Quân gia.”
Bốn phương tám hướng vang lên tiếng nói nhỏ khe khẽ.
Đám người Quân Lam Tịch cũng ngẩn ngơ, quá đột ngột, bọn họ nhất thời đều không phản ứng kịp.
Nhưng một lát sau, Quân Lam Tịch phục hồi tinh thần, nhìn về phía Quân Tiêu Dao và nói: “Tiêu Dao tộc huynh, ta sẽ giải thích với ẩn mạch về tình huống nơi này, cũng coi như là Quân Huyễn Minh tự làm tự chịu thôi.”
Quân Lam Tịch không có bất cứ do dự gì mà đứng về phe Quân Tiêu Dao. Bởi vì dáng vẻ ghê tởm của Quân Huyễn Minh thật sự làm nàng cũng có chút buồn nôn.
Tuy rằng chiêu này của Quân Tiêu Dao có hơi quá, nhưng cũng có thể thông cảm. Đổi lại là nàng có lẽ cũng nhịn không được muốn tát một cái chụp chết Quân Huyễn Minh.
Miệng mồm quá độc.
“Không sao, chỉ là tiện tay diệt sát một con sâu mọt mà thôi, con đê ngàn dặm, sụp vì tổ kiến.” Quân Tiêu Dao mang đầy thâm trường mà nói.
Quân Lam Tịch lập tức thể hồ quán đỉnh.
Đúng vậy, ở ẩn mạch, tuy rằng người như Quân Huyễn Minh không nhiều lắm, nhưng cũng không ít. Có lẽ cũng vì sự tồn tại của bọn họ, mới làm ẩn mạch Quân gia trở nên càng ngày càng ảm đạm không ánh sáng, mất đi sự sắc nhọn của ngày xưa.
“Nhưng Quân Huyễn Minh đã chết, có lẽ Quân Ân Hoàng sẽ có chút phản ứng.” Quân Lam Tịch nói.
“Cấm kỵ đỉnh cấp của ẩn mạch sao?” Quân Tiêu Dao nói.
Quân Lam Tịch thoáng giới thiệu cách cục của ẩn mạch Quân gia cho Quân Tiêu Dao nghe, bao gồm người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi - Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì khẽ gật đầu và nói: “Đã biết, đến lúc đó nếu bản Thần Tử rảnh thì có thể để bọn họ tiến đến bái kiến.”
Lời Quân Tiêu Dao nói làm Quân Lam Tịch cũng hơi ngơ ra, Quân Tiêu Dao nói là để bọn họ tới bái kiến, giống như Thần Tử bái kiến quân chủ.
Đây là thái độ của người thượng vị đối với hạ vị.