Chương 1153: Thành tiên (1)
Chương 1153: Thành tiên (1)Chương 1153: Thành tiên (1)
"Dù sao cũng là người một nhà mà..."
Ngẳng đầu nhìn về phía Minh Châu thành, Hồ Ma cười nói với thiếu gia nhà họ Mạnh: "Nơi này của ta sát khí quá nặng, không tiện tiếp khách, muốn mượn lều trại của the61 huynh dùng một chút, được chứ?"
Thiếu gia nhà họ Mạnh mím môi, cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
Trước khi đến Minh Châu, hắn ta đã có gắng tìm hiểu mọi thông tin về người con cháu nhà họ Hồ này, rõ ràng là cùng dòng dõi Mười Họ, nhưng lại chưa từng hưởng một ngày sung sướng, số mệnh cao quý vô cùng, nhưng lại trốn trong núi sâu, không ai quan tâm... Vì vậy, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng hắn ta có thể đoán ra được tính cách nhút nhát, nhạy cảm, hung dữ, thậm chí là ti tiện của đối phương, nhưng giờ tiếp xúc, lại phát hiện hoàn toàn khác, thậm chí còn học được cả cách làm màu và mặt dày của một quý tộc, chuyện quái quỷ gì thế này?
Ngươi họ Hỗ gặp người nhà, lại đi mượn lều trại của họ Mạnh ta, còn ra thể thống gì nữa?
Nhưng hắn ta lại không thể nói không được, quý tộc cần phải giữ thể diện, sao có thể nói lời từ chối, vì vậy không những đồng ý, hắn ta còn phát tay, cho một đoàn người đến dựng lều trại, màn che xanh bay phấp phới, che khuất khung cảnh chiến trường đẫm máu.
Còn có một đoàn nha hoàn, nô bộc đến rửa đất, trải thảm, đặt bàn nhỏ và gối ngôi, trên bàn có mứt hoa quả tươi, bên cạnh đốt lò nhỏ để pha trà, còn đót cả trằm hương.
Hồ Ma càng không khách khí, trực tiếp ngồi vào chủ vị, đẩy thiếu gia nhà họ Mạnh sang vị trí khách.
Phong thái này càng khiến thiếu gia nhà họ Mạnh khó chịu, giống như người hướng ngoại ở đâu cũng khiến người khác không thoải mái, vậy làm sao để người hướng ngoại không thoải mái?
Gặp một người còn hướng ngoại hơn hắn tai
"Ôi chao..."
Trà còn chưa pha xong, đã thấy hồng ảnh lóe lên, Tiểu Hồng Đường dẫn theo ba nam tử mặc áo vải đen và một nữ tử trẻ trung, dáng người hơi đầy đặn bước vào, máy người kia đều có vẻ thát hồn lạc phách, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vốn dĩ đây lo lắng, không ngờ phản ứng của Hỗ Ma lại nằm ngoài dự đoán của bọn họ, từ xa hắn ta đã đứng dậy nghênh đón, chắp tay thi lễ thật sâu, cười nói: "Ta lớn lên trong sơn trại, chưa từng có cơ hội về Thanh Nguyên thăm họ hàng, không biết nên xưng hô thế nào?"
Thấy hắn khách sáo như vậy, mọi người có mặt đều ngẩn người, Tiểu Hồng Đường nghiêng đầu nhìn hắn một cái, rồi đi sang một bên, còn bón người họ hàng xa kia, nhìn nhau, nhất thời quên cả nói.
Thiếu gia nhà họ Mạnh bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: "Hồ gia nhị thúc Hồ Khâu, tam thúc Hồ Phong, tứ thúc Hồ Lương, vị còn lại, đương nhiên chính là trưởng tôn nữ đời thứ tư của Hồ gia, vị hôn thê vừa mới đính hôn với Thiên Mệnh Tướng quân không lâu - Hồ Khê tiểu thư..."
"Bởi vì Trấn Túy Hồ gia các ngươi phân ra, cho nên nàng áy là trưởng tôn nữ dòng chính, néu tính theo bói phận, trưởng tôn dòng chính của Thanh Nguyên Hồ thị chỉ có thể là ngươi, bất kẻể thân phận, tuổi tác của bọn họ thế nào, khi gặp mặt, ngươi cũng không cần phải khách sáo như vậy."
"Hơn nữa, bọn họ đã đến Minh Châu từ lâu rồi, chẳng lẽ thé huynh vẫn không biết sao?"
"Biết đương nhiên là biết."
Nghe lời của thiếu gia nhà họ Mạnh, Hồ Ma vẫn cười tươi, mời mấy người họ hàng ngồi xuống, còn tự tay rót trà cho họ, nụ cười mang theo chút áy náy và chân thành, nói: "Từ sớm ta đã biết họ hàng đến, không phải là không muốn gặp, mà là không thể gặp. "
Đối diện với ánh mắt khó hiểu và bất an của máy người họ hàng, hắn vừa nói vừa thở dài, nói: "Néu ta có thẻ gặp những người họ hàng này, vậy thì năm đó gia gia ta chắc cũng không cần phải chia nhà, cha ta cũng không cần phải dọn cả nhà đến Minh Châu."
"Bà bà ta, sao lúc lâm chung, vẫn không chịu mở miệng cầu xin nhà họ giúp đỡ?"
Nói xong, hắn thở dài, lắc đầu: "Trước đây ta cho người truyển lời, có lẽ là khó nghe, nhưng mong các vị thúc bá và đường tỷ thông cảm, không phải ta coi các vị là người ngoài, mà là, dòng chính Thanh Nguyên, chỉ có thể là người ngoài." "Điều này..."
Lời nói của hắn quá mức khách sáo, khiến mấy người nhà họ Hồ có phản ứng bất ngờ, nhị thúc Hồ Khâu cũng ngắn người, bỗng nhiên ngẳng đầu nhìn Hồ Ma, nhỏ giọng nói: "Nếu ngươi đang chế giễu, vậy thì không cần thiết đâu."
"Chúng ta đến đây, vón dĩ là tưởng ngươi không hiểu Trấn Túy Phủ, sợ ngươi gây ra họa, giờ mới phát hiện, người không hiểu, thực ra là chúng ta."
"Bây giờ, bây giờ làm hỏng việc rồi, cũng không tiện giải thích gì nữa, chỉ mong ngươi..."
Ông ta rõ ràng muốn nói những lời như "không biết thì không có tội", hoặc là lấy thân phận ra cầu xin, nhưng chuyện bây giờ sự tình huyên náo quá lớn, hơn nữa vừa mới khai trương Trấn Túy Phủ, lại lập quy củ, trưởng tôn dòng chính đã tách ra này, lại biểu hiện quá lạnh lùng, khiến ông ta không nói nên lời.
"Mấy vị thúc bá vẫn là lo lắng quá mức, lại liên quan đến chuyện cũ, có thể hiểu được."
Không ngờ, Hồ Ma lại nói thay bọn họ, thở dài một tiếng, nói: "Chuyện này đương nhiên là không đẹp mặt, nhưng ta ghi nhận tám lòng của mọi người."
"Chỉ là ta vẫn chưa hiểu rõ, điều gì khiến nhà họ bên kia nhớ đến ta, lại gây ra hiểu làm như vậy?"
"Là..."
Chuyện này dường như liên quan đến một số điều khó nói, giờ Hồ Ma thẳng thắn hỏi, khiến những người khác hơi do dự, nhị thúc và tứ thúc của Hồ gia đều liếc nhìn thiếu gia nhà họ Mạnh.
Trong lúc mọi người im lặng, đường tỷ Hồ Khê bỗng nhiên lên tiếng: "Bởi vì chúng ta đều biết, Trấn Túy Phủ sắp xuất thế."