Chương 1207: Hại Thủ đại trạch (2)
Chương 1207: Hại Thủ đại trạch (2)Chương 1207: Hại Thủ đại trạch (2)
"Nhất Mệnh Quán từng chèn ép Thảo Tâm Đường của nàng đến đường cùng, khiến nàng ta từng bước đều gặp khó khăn. Mặc dù ngoài miệng nói không quan tâm đến Thảo Tâm Đường nữa, nhưng giờ có cơ hội nắm thóp Nhất Mệnh Quán, ngươi nghĩ nàng sẽ bỏ qua sao?"
Nghe thấy tên của Bạch Bồ Đào Tửu tiểu thư, Hồ Ma thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Nàng ta cũng đến à?”"
Hồng Bồ Đào Tửu tiểu thư nói: "Náo nhiệt thế này, ai mà bỏ qua cho được? Chỉ là nàng ta cẩn thận lắm, đang ẩn nấp bên ngoài thôi."
Hồ Ma gật đầu: "Vậy còn chuyện khác..."
Hồng Bồ Đào Tửu tiểu thư khẽ nhếch môi, thản nhiên nói: "Có ta."
"Không tầm thường!"
Hồ Ma thầm thán phục, cảm thấy hợp tác với Hồng Bồ Đào Tửu tiểu thư thoải mái hơn so với Bạch Bồ Đào Tửu tiểu thư và Nhị Oa Đầu rất nhiều.
Nàng ta là người của Bả Hí Môn, nhãn lực độc đáo, đầu óc linh hoạt, lại suy nghĩ chu toàn, làm việc dứt khoát, những gì hắn nghĩ đến hay chưa nghĩ đến, nàng ta đều cân nhắc cả rồi.
Đã có nàng ta lo liệu, còn gì phải lo lắng nữa?
Tâm trạng Hồ Ma bình tĩnh trở lại, bỗng nhiên bước lên một bước, giơ cao Phạt Quan Đại Đao, hít sâu một hơi, thổi mạnh vào phần xương cốt màu đen trên chuôi đao.
"Vù vùi"
Sát khí từ sâu bên trong tòa nhà ập đến, khiến đám gia tướng của Nghiêm gia đang hung hăng lao tới, chao đảo ngã nhào.
Rất nhiều tên ngã lăn quay, sát khí lập tức bị áp chế, tan biến như bọt xà phòng.
"Hửm?"
Tuy đạt được hiệu quả mong muốn, nhưng trong lòng Hồ Ma lại dấy lên nghi ngờ.
Sát khí trên Phạt Quan Đại Đao này vô cùng nặng nề, chỉ cân thổi nhẹ một hơi, đám gia tướng này dù không chết cũng phải bị đoạt hồn, ít nhất cũng phải nằm im tại chỗ một lúc, sao giờ chỉ ngã xuống một cái rồi lại có thể lồm cồm bò dậy, chẳng khác nào không bị ảnh hưởng gì cả?
Hồ Ma nhanh chóng lấy lại tinh thần, vung Phạt Quan Đại Đao lên, chặn lại mưa tên đang bắn tới, sau đó tập trung quan sát, muốn nhìn thấu nội tình của Nghiêm gia.
"Đại Chấp Đao cẩn thận..."
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ trên xà nhà, người lên tiếng đeo mặt nạ rắn, cả người ẩn mình trong bóng tối.
"Nước của Nghiêm gia này rất sâu, bề ngoài thì là quan lại, chỉ biết đọc sách thánh hiền, không màng thế sự, nhưng thật ra đã âm thầm học được bản lĩnh của môn đạo."
"Tòa nhà này không hề đơn giản, được xây dựng dựa trên bản lĩnh của Hại Thủ Môn”
"Mấy đời nhà họ Nghiêm không biết đã mời bao nhiêu thợ khéo, sử dụng bao nhiêu thủ đoạn tà môn mới xây dựng nên tòa nhà này, kết hợp với cánh cửa sắt kia, đã sớm trở thành nơi bất khả xâm phạm."
"Ngươi đừng nhìn bề ngoài Nghiêm gia không có ai tài giỏi mà xem thường. Tòa nhà này chính là cao nhân lợi hại nhất."
"Cho dù là người đã Thượng Kiều đến đây, cũng chưa chắc đã có thể tự do ra vào."
"Huống chi, Hại Thủ khắc Tẩu Quỷ, thủ đoạn của Tẩu Quỷ các ngươi khi vào đây sẽ càng thêm bất lợi."
"Hửm?"
Nghe vậy, Hồ Ma giật mình, nhìn về phía người nọ, nhưng chỉ nhìn thấy một đôi mắt.
Giọng nói này nghe quen quen, hình như là "Trúc Diệp Thanh" bên cạnh Hồng Bồ Đào Tửu tiểu thư ở An Châu?
Hắn vội hỏi: "Vậy tòa nhà này có nhược điểm gì không?”
Trúc Diệp Thanh cười khà khà: "Chính là bốn cây cột sâu trong tòa nhà."
Hồ Ma cười nói: "Sao ngươi biết rõ ràng như vậy?"
Trúc Diệp Thanh cười đáp: "Lão tổ tông nhà hắn còn nợ ta một khoản tiền đánh bạc, đừng nói mấy chuyện cỏn con này, ngay cả kho báu cất giấu ở đâu ta cũng biết."
Người chuyển sinh quả nhiên thân thông quảng đại...
Hồ Ma âm thầm cảm thán, cũng đã hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện.
Hại Thủ Môn am hiểu lấy vật trị người, đệ tử trong môn đa số là thợ thủ công, tỉnh thông phong thủy, xây dựng nhà cửa, lăng mộ, tòa nhà do bọn họ xây dựng quả thực không thể xem thường.
Cũng khó trách đám Tẩu Quỷ Tiểu Chấp Đao kia vừa nhìn thấy gia tướng xuất hiện đã tản ra, chờ người khác ra mặt, quả nhiên nhãn lực và năng lực đều không tệ.
Thế hệ người chuyển sinh này, đa số đều không Thượng Kiều, mà cho dù có Thượng Kiều cũng không dễ dàng lộ diện, đây chính là điểm yếu của người chuyển sinh sau nhiều năm như vậy.
Không ra mặt cũng không sao, có thể nhìn thấu điểm yếu của đối phương là được. Trong đấu pháp của các môn đạo, điều tối ky nhất chính là mù mờ về thực lực đối phương. Nếu đối phương là người của Hại Thủ Môn, vậy thì càng thêm phiền phức.
"Nói Hại Thủ khắc Tẩu Quỷ, chẳng khác nào nói cho ta biết rõ lực lượng của Nghiêm gia nằm ở đâu..."
Hồ Ma hơi nhíu mày: "Nhưng các môn đạo, chẳng lẽ không có cách nào phá giải bản lĩnh Hại Thủ Môn của Nghiêm gia sao?"
Nói rồi, ánh mắt hắn chuyển hướng, nhìn vê phía bóng tối bên cạnh cổng Nghiêm gia, nơi có hai người nhân lúc cửa chưa đóng đã nhanh chóng lẻn vào, quát lớn:
"Ô Nhã muội tử, đến giúp ta một tay! Nghe nói Vu Cổ khắc Hại Thủ...
"Giúp ta phá giải tà thuật trong tòa nhà này!"
"A2"
Khuôn mặt xinh đẹp của Ô Nhã lộ ra từ trong bóng tối, vẻ mặt ngơ ngác.
Kinh ngạc hơn cả nàng ta là lão Toán Bàn, ông ta suýt nữa thì chửi ầm lên: "Cái quái gì thế này?”
"Vừa mới lẻn vào xem thử tình hình, sao đã bị điểm danh rồi? Ngươi để con bé phá giải tòa nhà này, chẳng khác nào bảo con bé một mình san bằng Nghiêm gia?"