Chuong 1250: Bach Quylam dan (1)
Chuong 1250: Bach Quylam dan (1)Chuong 1250: Bach Quylam dan (1)
Chương 1250: Bách Quỷ lâm đàn (1)
"Chuyện ở Qua Châu coi như xong xuôi."
Nghĩ lại, bản thân chỉ là muốn chém Ký Thổ Xà Thần kia mà thôi, cũng không ngờ tới Nghiêm gia lại cấu kết với Thiết Hạm quân, việc thu phục bọn họ hoàn toàn nằm ngoài dự tính, chỉ là do nhiều người cùng đến quá nên tiện tay giải quyết luôn.
Vốn dĩ không nằm trong kế hoạch, Hồ Ma đương nhiên cũng không để tâm lắm, giao cho Bất Thực Ngưu tiếp quản cũng chỉ là tránh lãng phí.
Còn đám người kia muốn nghĩ gì, suy đoán thế nào, đó là chuyện của bọn họ.
Hiện tại, hắn chỉ quan tâm đến chuyện quan trọng nhất, nhân lúc Nhị Oa Đầu đang giúp mình chuẩn bị, liền dẫn theo Lão Toán Bàn cùng Ô Nha, thêm cả Chu Đại Đồng đang hăng hái khí thế vì vừa mới lập công, cùng nhau trở vê mỏ Huyết Thực.
Hắn dặn dò bọn họ: "Ở lại đây trông coi mỏ cho tốt, sang xuân là phải phái người đến khai thác rồi đấy!"
Chỉ có Lão Toán Bàn là còn lăn tăn: "Nói roi đấy nhé, 190 cân kia..."
"Chuyện này mà cũng thiếu của ngươi sao?"
Hồ Ma nói: "Không chỉ có mỏ này, sang năm ta còn có một mẻ nữa ở Minh Châu muốn chở đến đây, ngươi muốn bao nhiêu cứ việc lấy."
Lão Toán Bàn giật mình: "Đừng, đừng như vậy, bỗng nhiên hào phóng như vậy, ta không quen..."
"Ta nói thật đấy.
Hồ Ma nói: "Chỉ là, mỏ này của ta sắp tới có một vị khách sộp đến, các ngươi cũng đừng hỏi han gì cả, hắn muốn bao nhiêu cứ đưa bấy nhiêu..."
"Khách sộp cỡ nào vậy?”
Nghe vậy, Lão Toán Bàn có chút bất bình: "Bán cho hắn Huyết Thực Hoàn giá bao nhiêu một viên? Vận chuyển thì sao? Thuê tiêu cục nào? Hay là tự mình thuê người?"
"Chuyện mua bán lớn như vậy, sao ngươi không bàn bạc với ta một tiếng?”...
Hồ Ma bất đắc dĩ, đành phải ghé tai nói nhỏ một câu.
Lão Toán Bàn nghe xong, mặt mày tái mét: "Tên Sát Thần kia, thế mà còn muốn quay lại?"
"Nhà người ta ở đây, mộ phần cũng ở đây, không quay về đây thì đi đâu?"
Hồ Ma thở dài, vỗ vai Lão Toán Bàn: "Dù sao mọi người đều không phải người ngoài, quay đầu ngươi cứ tiếp xúc với hắn là được."
Lúc này, trong mắt Lão Toán Bàn hiện lên vẻ đồng cảm.
Chính hắn cũng là sau khi bàn bạc với Hầu Nhi Tửu về việc giao nhận Huyết Thực, mới biết y đã gặp Ô Nha ở Qua Châu, sau đó còn đi theo quan sát mấy lần, đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh Lão Toán Bàn dạy dỗ Ô Nha.
"Ông ta đối xử với Ô Nha cũng không tệ." Hầu Nhi Tuu nói: "Cho nên ta mới thu hồi cổ độc đã gieo trên người ông ta..."
Lão Toán Bàn này cũng thật không đơn giản...
Trước đây ở trấn Thạch Mã, Hồ Ma đã nhờ Hầu Nhi Tửu dùng cổ trùng nghe lén cuộc nói chuyện giữa Nhị thiếu gia Mạnh gia và Thủ Tuế Đại Đường Quan, biết được lai lịch của Lão Toán Bàn không hề đơn giản, là đệ tử của vị quốc sư nào đó, là họ thứ mười một, nhưng lại không chịu xếp hàng gì đó...
Không chịu xếp hàng, vậy tại sao lại luôn đi theo mình, hơn nữa còn giúp đỡ mình rất nhiều?
Hiện tại, người biết rõ lai lịch của lão già này chỉ có mình và Hầu Nhi Tửu, bản thân thì không nỡ ra tay, nhưng Hầu Nhi Tửu thì chưa chắc.
May mà, lão ca này cũng không phải kẻ xấu, đã giúp đỡ mình, lại còn nhận Ô Nha làm đồ đệ, vậy thì Hầu Nhi Tửu cũng sẽ nương tay, coi như là có chỗ đứng vững chắc rồi.
Đã như vậy, vậy thì cứ lợi dụng lão già này nhiêu một chút, chưa vội nói rõ mọi chuyện.
Sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Hồ Ma liền trở về Minh Châu, một là muốn gọi Chu Lương và Triệu Trụ đến, dẫn theo một đội nhân mã, giúp mình chuyển số Huyết Thực giấu ở trang trại ở trấn Thanh Thạch về mỏ, coi như là chuẩn bị vốn liếng ban đầu cho Hầu Nhi Tửu.
Mặt khác, là để trông coi Trương A Cô, muốn nàng chính thức khai đàn một lần.
"Chưởng quỹ tiểu ca, lại muốn giết người sao?"
Trương A Cô đã từng chứng kiến cảnh tượng máu chảy đầu rơi, hiện tại trong nhà còn có một con quỷ không đầu.
Giờ nghe nói lại muốn khai đàn niệm danh tự, trong lòng không khỏi sợ hãi.
"A Cô yên tâm, lần này không giống như vậy."
Thấy Hồ Ma nói vậy, Trương A Cô đành lấy hết can đảm, cầm Bách Quỷ Lục mà Hồ Ma đưa, run rẩy khai đàn làm phép, niệm tên từng người chết oan ở Thanh Thạch trấn.
Nàng rất lo lắng, nếu lần này khai đàn không linh nghiệm, sợ là trên Bách Quỷ Lục này lại bị gạch đi một loạt tên, nhưng mà, lần này lại khác, vừa mới khai đàn, đã có âm phong cuồn cuộn kéo đến.
Ngọn nến trước đàn bừng cháy phừng phừng, cao hơn một trượng, soi sáng cả vùng trời âm u xung quanh.
Theo từng tiếng lắp bắp của nàng, những cái tên trên Bách Quỷ Lục được xướng lên, trước đàn xuất hiện từng bóng ma ẩn hiện, theo lý mà nói, sau khi niệm danh tự, còn phải nói rõ muốn mời đến làm gì, dâng cúng phẩm gì, nhưng nàng còn chưa kịp niệm xong...
Hơn nữa, những quỷ hồn được gọi đến lần này, không nói một lời nào, chỉ lắng lặng cúi đầu quỳ rạp trước đàn.
Trương A Cô ngạc nhiên, tiếp tục nhìn xuống danh sách.
"Ôôô.."
Trên trời mây đen giăng kín, dưới đất bóng ma lấp loáng, toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng đơn giản, chỉ cần một cái tên, là có thể triệu hồi Quỷ Thần đến.
Rõ ràng, quỷ hồn trước đàn càng lúc càng nhiều, có con cao ba trượng, có con mặc giáp sắt, có con âm khí ngập trời, trong lòng Trương A Cô không khỏi dâng lên nỗi sợ hãi.