Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 1329 - Chương 1329: Cuồng Rót Tử Thái Tuế (2)

Chương 1329: Cuồng rót Tử Thái Tuế (2) Chương 1329: Cuồng rót Tử Thái Tuế (2)Chương 1329: Cuồng rót Tử Thái Tuế (2)

Chương 1329: Cuông rót Tử Thái Tuế (2)

"Trời đất, làm việc cho người trong nhà mà còn được thưởng?"

"Không phải, chẳng phải nói Tử Thái Tuế chỉ có Mười Họ mới có thể động vào sao? Ai lấy được vậy?"

"Nghe nói là Nhị Oa Đầu lão huynh lấy được từ Âm Phủ, nhờ Hồng Bồ Đào Tửu tiểu thư dùng Âm Dương Hồ Lô mang ra..."

".. Vậy thì hợp lý rồi"

"Hợp lý cái rắm..."

Cũng có người kinh ngạc kêu lên: "Đây chính là Tử Thái Tuế, có thứ này rồi, chúng ta không cần phải che giấu nữa."

"Chỉ là làm chút chuyện cỏn con này, sao có thể xứng với thứ quý giá như vậy?"

“Hay là, thật sự đi trói lão phu nhân Mạnh gia lại?"

Lúc này, Hồ Ma và Nhị Oa Đầu vẫn chưa nhận thức được, sự xuất hiện của Tử Thái Tuế đã tiếp thêm một liều doping cực mạnh cho đám người chuyển sinh vốn đã náo loạn hăng say.

Ban đầu bọn họ chỉ nghĩ, người chuyển sinh Thượng Kiều quá ít, theo lý mà nói, dù có to gan lớn mật muốn gây sự, cũng chỉ dừng lại ở mức độ quấy rối, e rằng không thể nào làm tổn thương đến căn cơ của Mười Họ.

Chỉ là lúc này, hai người bọn họ đã rơi vào sai lâm trong suy nghĩ, đôi khi, bản lĩnh và khả năng gây sự không hoàn toàn tỷ lệ thuận với nhau.

"Hắn ta đang cầm Tử Thái Tuế?"

Lão gia Mạnh gia khi ý thức được vấn đề mấu chốt nhất này, đã không còn giận dữ như trước.

Ông ta liếc nhìn Nhị Oa Đầu được Âm Dương Nhị Cảnh Bàn bảo vệ, đang ở dưới đáy Uổng Tử thành vớt Tử Thái Tuế, trên gương mặt phẫn nộ lại thêm vài phần khinh thường: "Không ngờ lại dám coi thường ta như vậy, đến lúc này mà còn nhớ thương thứ kia?"

"... Hồ gia các ngươi đâu thiếu thứ này!"

Lúc này, ông ta đang phải đối mặt với sự hỗn loạn và lựa chọn chưa từng có, từng con tiểu quỷ báo tin từ trên chạy xuống, có thể thấy tình hình bên trên đã hỗn loạn đến mức vợ con cháu chắt của ông ta cũng không thể khống đỡ nổi.

Ông ta phải đối mặt với việc lựa chọn tiếp tục chủ trì đại cục, hay là ở lại bắt tên tà ma kia, vô số tiểu quỷ báo tin thúc giục ông ta nhanh chóng quyết định, nhưng ông ta biết, mình không có lựa chọn nào khác.

Không thể đi!

Chuyện bên trên đã quá ầm ï, ông ta không thể bỏ đi, huống hồ lão tổ tông còn đang ở đây.

Đã là Phụ Linh thì phải có dáng vẻ của Phụ Linh, cho dù là lão gia của Thông Âm Mạnh gia, cũng là Phụ Linh.

Lão tổ tông còn ở đây, hơn nữa đang rất vui vẻ, bản thân ông ta không có bản lĩnh tiễn lão tổ tông đi, cũng không có gan lớn như vậy, ngay cả sau khi mời lão tổ tông đến, còn muốn ra tay bắt tên nhóc Hồ gia kia, đã là phạm thượng rồi.

Là Phụ Linh, đạo hạnh cả đời này đều là vì lão tổ tông mà chuẩn bị.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Nếu vì phân tâm mà làm tổn hại đạo hạnh, e rằng khi lão tổ tông rời đi, chính là lúc đại nạn ập đến đầu ông tai

"Bất kể thế nào, phải bắt tên tà ma bên dưới kia lại cho ta, nếu để hắn chạy thoát, tự mình đến đây lĩnh tội!"

Ông ta phẫn nộ phẩy tay áo, hất văng lũ tiểu quỷ đang bám trên sợi dây xuống, ngay cả sợi dây thừng cũng bị lửa giận của ông ta cuốn ngược lên.

Từng sợi dây gai từ trong giếng cổ Mạnh gia bắn ngược lên, xua đuổi đám gia đỉnh xung quanh, nhìn đám dây gai tán loạn, đám gia đinh đã chuẩn bị xong bên cạnh cũng không dám xuống dưới.

"Lão gia... Lão gia đang tức giận, không cho phép ai quấy rầy..."

"Tam ca, ngươi đang nghĩ gì vậy?”

Lúc này, người ngoài vẫn chưa cảm nhận được gì, chỉ có Trương gia Tam lão gia vừa bị đánh vài roi phía trên là không nhịn được lên tiếng trước, ông ta không hiểu nổi, tại sao Mạnh gia đại lão gia lại đột nhiên nhìn chằm chằm vào Uổng Tử thành?

"Ngươi... Ngươi không phải nên mau chóng lấy Hàng Thần Đài ra sao? Nhanh chóng mời lão tổ tông nhà ngươi thu hồi pháp lực đi!"

'Nếu ta có bản lĩnh lớn như vậy, còn cần ngươi phải nói?

Mạnh gia đại lão gia nghe vậy càng thêm tức giận, trong lòng suy nghĩ còn phức tạp hơn cả Trương gia Tam lão gia:

"Tai họa này vốn là do Trương gia các ngươi gây ra, sao lại biến thành trách nhiệm của Mạnh gia ta phải gánh chịu?"

Hơn nữa, nhìn tình hình hiện tại, tất cả đều là do tên họ Hồ kia giở trò, còn gì quan trọng hơn việc bắt hắn ta lại?...

Lúc này, ông ta đang là âm hồn, muốn cho Trương gia Tam lão gia hiểu rõ tâm ý của mình rất đơn giản, chỉ cần nhìn thẳng vào Trương gia Tam lão gia, tất cả suy nghĩ trong lòng sẽ tự động truyền đạt qua, không cần phải nói ra.

Nhưng ông ta không nói, lúc này trong lòng ông ta đã dâng lên nghi ngờ, thậm chí bắt đầu hoài nghi liệu có phải Trương gia và Hồ gia có âm mưu gì đó, liên thủ hãm hại Thông Âm Mạnh gia hay không.

Trương gia Tam lão gia thấy Manh gia đại lão gia phớt lờ mình, trong lòng càng thêm nghi ngờ: Thông Âm Mạnh gia xuất thân bàng môn tả đạo, quả nhiên khó gánh vác trọng trách, chỉ là hai tên tà ma nho nhỏ mà Mạnh gia đại lão gia cũng không bắt được?

'Chẳng lẽ, chẳng lẽ Mạnh gia cố ý dung túng, muốn hãm hại Trương gia ta?.......

Dưới đáy Uổng Tử thành, Nhị Oa Đầu nhìn thấy âm binh quỷ tướng của Mạnh gia ào ạt xông về phía mình, trong lòng cũng hoảng sợ không thôi.

"Không phải chứ, Mạnh gia không có tâm nhìn xa như vậy sao?”

"Ngươi nên đi đối phó với lão yêu quái kia đi, ta chỉ xuống dưới nhặt chút đồ thôi, nhắm vào ta làm gì?" "Thật sự coi ta dễ bắt nat sao?"

Nhưng quỷ binh quỷ tướng mênh mông cuồn cuộn như sóng thần ập đến, cho dù có Âm Dương Nhị Cảnh Bàn bảo vệ, y cũng không thể yên tâm.

Y cắn răng, thi triển cương bộ, bước đi trong hư không, đối mặt với quỷ binh quỷ tướng vô tận, đột nhiên bước ra một vòng tròn, sau đó giậm mạnh chân xuống đất, chỉ thấy trong âm khí xung quanh, vô số lá cờ chiêu hồn bay lên trời.

Nhị Oa Đầu đứng giữa rừng cờ, như chúa tể, vung tay chỉ điểm.
Bình Luận (0)
Comment