Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 1342 - Chương 1342: Một Giản Gõ Lão Tổ (1)

Chương 1342: Một giản gõ lão tổ (1) Chương 1342: Một giản gõ lão tổ (1)Chương 1342: Một giản gõ lão tổ (1)

Chương 1342: Một giản gõ lão tổ (1)

"Ngươi..."

Cũng rốt cục lúc thanh âm của Hồ Ma mượn uy nghiêm vô tận của Trấn Túy Phủ ép thẳng lên đỉnh đầu, Mạnh gia đại lão gia mới bỗng nhiên bừng tỉnh, vừa rồi còn chấn kinh trước sự xuất hiện người của Hồ gia và việc Hồ gia cấu kết với tà ma.

Nhưng lúc này, nhìn thấy Trấn Túy Phủ, ông ta mới đột nhiên hiểu ra: "Không ổn, tên nhóc này chẳng lẽ muốn..."

"... Diệt khẩu!"

Nếu là trước kia, ông ta tuyệt đối không dám tin tưởng mình lại có thể liên quan đến hai chữ diệt khẩu.

Hồ Ma nói chuyện Âm Thần điện trộm khí vận, ông ta hoàn toàn không để trong lòng, ai mà chẳng biết nói dăm ba câu cho có lệ.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt âm trầm, nặng nề trong Trấn Túy Phủ đang nhìn thẳng về phía mình, bốn cánh cửa lớn của Trấn Túy Phủ mở rộng, lực sĩ mặc kim giáp bên trong đã từng bước đi ra, trong lòng ông ta rốt cục cũng dâng lên một tia sợ hãi.

Lúc này, đúng là có chút không kìm nén nổi sự sợ hãi trong lòng, đột nhiên hét lớn một tiếng, vội vàng lùi lại, giơ Âm Thần điện lệnh trong tay lên, lớn tiếng thúc giục đám phủ quân bên cạnh ra tay.

Thế nhưng 36 vị phủ quân kia, lúc mới xuất hiện, thậm chí còn có thể khiến cho Uổng Tử thành nghiêng ngả, thân ảnh cao lớn, ở Âm phủ này, gần như có thể chống trời đạp đất, nhưng lúc này, trước mặt đám kim giáp bước ra từ Trấn Túy Phủ, lại đột nhiên im lặng.

Thân ảnh vốn cao lớn vô địch, lúc này lại không ngừng thu nhỏ trước mặt đám lực sĩ mặc kim giáp kia, phảng phất như chúng chỉ là những cái bóng nhỏ bé, kim quang càng tới gần, thân hình chúng lại càng nhỏ.

Mặc dù có Mạnh gia đại lão gia nghiêm nghị thúc giục, nhưng chúng vẫn lần lượt cúi đầu im lặng, có một số thậm chí đã lặng lẽ chìm xuống sâu trong lòng đất Âm phủ.

Mạnh gia đại lão gia lúc này đã sợ hãi đến mức hồn phi phách tán, lần đầu tiên cảm nhận được loại sợ hãi chân thực và sâu thẳm này, phảng phất như nhớ lại trận chiến ác liệt chấn động U Minh và nhân gian khi Trấn Túy Phủ mới được lập ra.

Nhìn thấy đám lực sĩ mặc kim giáp đang tiến tới, kim quang chói lọi khiến cho xung quanh hoa mắt, ông ta không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ có thể thốt lên:

"Lão tổ tông cứu mạng!"

"Vút!"

Cũng ngay khi Hồ Ma triệu hồi Trấn Túy Phủ, lão tổ tông Mạnh gia đã phát điên.

Lão vẫn luôn tham lam và hung tợn nhìn chằm chằm vào Linh Miếu Bản Mệnh của Long Tỉnh tiên sinh, vô số xúc tu buông xuống, điên cuồng chui vào trong Linh Miếu Bản Mệnh, nhưng lại phát hiện bên trong trống rỗng, căn bản không có thứ mà lão muốn tìm, lão bị lừa rồi.

Mà điều này, cũng khiến cho lão phẫn nộ, hung uy cuồn cuộn, nhanh chóng rơi vào trạng thái thịnh nộ, chỉ muốn nuốt chửng tên tà ma này, bao gồm cả Linh Miếu Bản Mệnh của ông ta.

Đây là chuyện vài giây trước, đối mặt với sự hung ác và điên cuồng của lão, Long Tỉnh tiên sinh hoàn toàn không có ý định phản kháng, chỉ là, sự xuất hiện của Trấn Túy Phủ, lại đột nhiên thu hút sự chú ý của lão, cùng lúc đó, Long Tỉnh tiên sinh cũng quay đầu lại, nhìn về phía Trấn Túy Phủ.

"Thì ra là thế sao?"

Long Tỉnh tiên sinh nhìn Trấn Túy Phủ, ánh mắt sáng ngời, cũng có chút kinh ngạc, chợt như hiểu ra điều gì, trong lòng dâng lên một tia sáng tỏ.

Không nhịn được cười to: "Ngay cả thứ tồn tại trong Lão Đường Tử kia cũng đã rơi vào tay chúng ta?"

"Thật không hổ danh là Lão Quân Mi."

Âm ầm!

Chính bởi vì Trấn Túy Phủ xuất hiện đã thu hút sự chú ý của lão tổ tông Mạnh gia, Mạnh gia đại lão gia vừa mới kêu cứu lão tổ tông, lại đột nhiên bị lão tổ tông cứu...

Hoặc có thể nói, khi nhìn thấy Trấn Túy Phủ, sự phẫn nộ và hung ác điên cuồng trong bản năng của lão tổ tông Mạnh gia, thậm chí còn vượt qua cả khát vọng đối với Long Tỉnh tiên sinh.

Vô số xúc tu màu máu đột nhiên buông xuống, từng cái từng cái bay múa, lao thẳng về phía Trấn Túy Phủ, nhìn kỹ lại, đúng là từng cánh tay, không chỉ xuyên qua vô số lực sĩ mặc kim giáp, thậm chí còn chộp thẳng về phía Hồ Ma đang ngồi trên cao đường.

Dù là trong Trấn Túy Phủ, Hồ Ma vẫn cảm nhận được vô số tà khí quỷ dị kia, cảm nhận được áp lực gân như không thể chống đỡ.

Giống như trước mặt lão tổ tông Mạnh gia này, ngay cả Trấn Túy Phủ cũng không thể mang đến cho hắn cảm giác an toàn tuyệt đối, nhưng hắn cũng biết rõ lúc này rất quan trọng, sớm muộn gì cũng phải trải qua, liền hung ác quyết tâm, đột nhiên đứng dậy, cầm giản hét lớn:

"Trước Trấn Tuy Phủ, yêu ma phương nào dám làm càn?”"

Tiếng quát vừa dứt, bỗng nhiên thiên địa chấn động, Kim Giáp Tập trên bàn như bị gió thổi, lật qua lật lại, mà đám lực sĩ mặc kim giáp đã thức tỉnh trong Trấn Túy Phủ, đồng loạt bước tới, ánh mắt lóe kim quang, thần uy lẫm liệt, đồng thời giơ trường mâu lên trời, phát ra tiếng gầm ru kinh thiên động địa.
Bình Luận (0)
Comment