Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 242 - Chương 242. Hiến Tế

Chương 242. Hiến tế Chương 242. Hiến tế

Chương 242: Hiến tế

Sắc mặt nam tử áo xanh cũng biến đổi, tiến đến gần Hồ Ma, thấp giọng nói:

"Thì ra là người luyện võ..."

Hồ Ma nhìn hắn, cười nói:

"Các ngươi vội vàng tìm người giúp đỡ, sao lại còn sai người lôi kéo ta?"

"Chỉ là hiểu lầm thôi."

Nam tử áo xanh thong thả nói, vừa nói vừa suy nghĩ:

"Huynh đài đừng hiểu lầm, là chúng ta lỗ mãng. Xin mời đi!"

"Hiểu lầm thì thôi, cáo từ."

Hồ Ma cười, vái chào nam tử áo xanh, xoay người bước đi, lướt qua những đệ tử Thanh Y Bang đang giơ đao, tiến về phía trước.

Họ cảnh giác cao độ, sẵn sàng rút đao.

Nhưng dọc đường đi, Hồ Ma cảm nhận được ánh mắt soi mói của mọi người nhưng không ai động thủ.

Cho đến khi hắn đi khỏi tầm mắt, cả hai bên mới thở phào nhẹ nhõm. Lão già nãy giờ vẫn còn ngơ ngác nhìn lại.

Liền thấy nam tử mặc áo xanh kia, cũng là nhíu mày, nói khẽ: "Xúi quẩy, không nghĩ tới tiện tay bắt lấy một người, vậy mà là một người khó giải quyết, người này xem ra bản sự không kém, hiện tại chúng ta không nên thêm cừu địch, miễn cho bị mấy tên ở trong miếu lợi dụng sơ hở mà trốn thoát..."

Tiền lão gật đầu lia lịa, lo lắng nói:

"Nhưng người này giấu tài, có thể là kẻ bất lương."

"Đừng lo."

Thiếu Hương chủ giọng trầm ngâm:

"Chỉ cần nhanh chóng lấy được đồ vật, đưa các huynh đệ đi chữa thương, nếu không sẽ càng thêm rối ren."

"... Vài huynh đệ bị thương hiện giờ ở đâu?"

"..."

Lòng Tiền lão thắt lại khi nghe câu hỏi này.

Tối hôm qua, Thanh Y Bang đuổi theo mấy tên đệ tử hương đỏ của Hồng Đăng Nương Nương Hội, song phương đều có tử thương, Thanh Y Bang cũng có mấy người bị trọng thương, bây giờ đang nằm ở trong xe ngựa, vết thương đã tốt, nhưng vẫn còn mê man ở bên trong xe..

Thiếu Hương chủ cùng Tiền lão đi đến, nhìn vết thương trên đùi của một nam tử. Khi nam tử này phát hiện có người tới gần, hắn cố gắng mở mắt, thấy Thiếu Hương chủ thì muốn đứng dậy.

"Không cần, ngươi bị thương quá nặng, ngươi hãy yên tâm mà đi. Mẫu thân và muội muội của ngươi ta sẽ chăm sóc chu đáo."

Thiếu Hương chủ tiến đến bên cạnh hắn, giọng trầm ngâm nói. Người nam tử trên xe ngựa sững sờ, khó tin nhìn lại.

Nhưng chưa kịp nói gì, bàn tay của Thiếu Hương chủ đã đặt lên trên mặt của hắn, vận một luồng nội công, khiến hắn hôn mê bất tỉnh.

Tiền lão đứng bên cạnh, trong lòng run sợ.

Thiếu Hương chủ nhìn lão nhàn nhạt, nói:

"Bọn họ bán mạng cho ta, ở đây dùng cũng tốt."

Tiền lão cúi đầu, không dám nói gì.

Thiếu Hương chủ thản nhiên nói:

"Đi an bài đi!"

...

...

“Đám người này đang có ý định quỷ quái gì?"

Lúc nãy, Hồ Ma ở trước mặt đối phương lộ ra một ít bản lĩnh của mình, hiện tại cũng đang đề phòng đối phương lại ra tay lần nữa, nhưng bọn họ thế mà không có thật sự đuổi theo, trong lòng cũng yên lặng suy tư.

Đối phương thình lình bắt mình lại nhưng khi mình thể hiện ra bản sự thì họ đã thả mình đi, không ép mình ở lại, nói rõ là bọn họ không phải nhìn ra thân phận của mình, nhưng vô duyên vô cớ, lại không phải là cướp đường, vậy trêu chọc mình làm cái gì?

Hồ Ma chợt nhớ lại câu hỏi về việc mình đã từng hôn phối hay chưa...

...

Có phải họ muốn hỏi xem mình có phải là đồng nam hay không?

Hắn vừa nghĩ, vừa đi một vòng hướng về phía làng chài bên sông, ngư dân hai bên sông ở đây đều dựa vào nước mà kiếm sống, làng bên này lại so với làng bên kia sông lớn hơn một chút.

Khi Hồ Ma đi đến, đã thấy khói bếp lượn lờ, ngư dân đang nấu cơm.

Xa xa, hắn nhìn thấy hai bóng người mặc áo xanh đang đi cùng những người khác trên bờ sông. Hắn lặng lẽ đứng sang một bên.

"Thiếu gia gọi ta qua đây làm gì?"

"Ta... ta đang nấu cơm cho thiếu gia, ta... ta nấu cơm rất ngon, và không bao giờ ăn vụng."

"..."

Lại gần hơn, hắn mới phát hiện hai tên Thanh Y Bang đang dẫn một tiểu nha đầu xanh xao vàng vọt, đi như con rối về phía bờ sông. Tiểu nha đầu này dường như rất sợ hãi, không ngừng hỏi hai người kia, nhưng họ đều không trả lời.

Vừa nhìn thấy cô bé, Hồ Ma bỗng hiểu ra mọi chuyện:

"... Đồng nam đồng nữ, chẳng lẽ là để hiến tế?"

"..."

Từ khi trở về từ trang trại, ngoài tu luyện môn đạo "Thủ Tuế Nhân", thì hắn vẫn dành thời gian nghiên cứu "Trấn Tuế Thư". Nhờ vậy, hắn dần hiểu được nhiều hơn về các nghi lễ cúng tế và chiêu tà dẫn quỷ.

Hắn biết rằng vật phẩm cúng tế rất đa dạng, từ gạo, rau quả, gà cá đến các loài vật hiếm lạ. Ngoài ra, còn có một số loại tế lễ tà đạo, sử dụng đồng nam đồng nữ như một trong những vật cúng.

"Lũ người Thanh Y Bang này bắt tiểu nha đầu này đi, lúc nãy lại đột nhiên cản đường ta, hỏi ta có phải là đồng nam..."

"... Chúng muốn tế thần sông?"

"..."

Nghĩ đến đây, Hồ Ma hít một hơi thật sâu. Lũ khốn kiếp này, đúng là như hắn đã nghĩ.

"Trấn Tuế Thư" cũng ghi chép phương pháp tế thần sông.

Bình Luận (0)
Comment