Chương 352: Người chuyển sinh ẩn núp
Mặc dù thị trấn này không phải là nhà của hắn, nhưng khi trở lại nơi quen thuộc, lòng hắn cũng nhẹ nhõm, nhìn đâu cũng thấy thuận mắt, ngay cả con chồn ven đường cũng muốn lên tiếng chào hỏi.
Cùng lúc đó, Lý Oa tử đang ngủ gật trên ghế đẩu trong sân, dựa vào khung cửa bếp, bỗng giật mình tỉnh dậy.
Y vội vàng nói với Chu Đại Đồng và những người đang đánh bài uống rượu trong sân: "Mau mau, đừng đánh bài nữa, mặt rỗ ca trở về rồi."
Chu Đại Đồng và những người khác ngơ ngác nhìn Lý Oa tử với ánh mắt nghi ngờ.
Kể từ khi tên này rơi xuống giếng lần đó, y càng ngày càng kỳ quặc, có chút như biết trước tương lai.
Tuy nhiên, dù nghi ngờ trong lòng, họ vẫn vội vàng thu dọn bài bạc, đồ ăn và rượu vào bếp, bỏ bài vào trong bao phục sau đó nhét xuống dưới giường.
Sau đó, từng người cầm lấy đao thương và bắt đầu luyện tập chăm chỉ.
Hồ Ma đánh xe lừa trở lại trang trại, còn chưa xuống xe, đã nghe thấy tiếng hô vang bên trong.
Ngẩng đầu nhìn lên, hắn thấy Chu Đại Đồng và những người khác đang hăng hái luyện tập võ nghệ, tay trần cầm đao thương, khuôn mặt mỗi người đều đỏ bừng.
Hắn cũng có chút vui mừng: "Những người này vẫn là hiểu chuyện, biết bỏ công sức luyện tập."
"Sau này đây là nhà của mình, cần dùng đến bọn họ nhiều nữa!"
"..."
"Ai nha, mặt rỗ ca trở về rồi..."
Thấy Hồ Ma, đám người này ném đao thương xuống và vui mừng tiến lên đón.
"Cẩn thận một chút khi chuyển đồ."
Hồ Ma dặn dò, trên xe lừa của hắn đều là đồ tốt, thấy bọn họ muốn xông lên, hắn phải nhắc nhở, đây là chiến lợi phẩm của hắn trong chuyến đi này!
Nhưng thấy bọn họ muốn đi về phía phòng nhỏ, hắn suy nghĩ một chút rồi cười nói: "Không cần đi về hướng đó."
Vừa nói, hắn vừa vỗ vỗ đầu con lừa và đánh xe vào sân trong.
"A?"
Mọi người vừa mừng vừa sợ, họ biết điều này có ý nghĩa gì.
Theo quy định cũ của trang trại, chỉ có chưởng quỹ mới được ở trong sân trong. Vậy mặt rỗ ca hiện tại, cuối cùng đã củng cố vị trí này rồi sao?
Chu Đại Đồng càng vui mừng hơn: "Mặt rỗ ca chuyển vào sân trong, vậy ta không cần phải chen chúc với người khác trong phòng lớn nữa sao?"
Mọi người cũng không có ý kiến gì, bây giờ họ ngầm thừa nhận y là tùy tùng số một của Hồ Ma. Hồ Ma chuyển vào sân trong, y đương nhiên có thể chuyển vào phòng nhỏ trước đây của Hồ Ma. Khi Hồ Ma trở thành chưởng quỹ, vị trí quản sự của trang trại cũng không thể thiếu được. Nói không chừng còn có Chu Lương, dù sao bình thường một trang trại đều có ít nhất hai quản sự.
Hồ Ma vào sân trong nhìn một lượt, cũng rất hài lòng.
Đồ đạc của lão chưởng quỹ đã được chuyển đi hết. Tôn Ngưu Tử từng ở đây vài ngày, nhưng thời gian ngắn ngủi nên đồ đạc của y cũng không thể chuyển hết tới đây.
Hắn chỉ dặn thu dọn lại đồ của Tôn Ngưu Tử một chút, sau đó để Trịnh đại hương chủ chở về thành.
Sau đó, hắn tự tay dỡ đồ đạc trên xe lừa xuống, lại sai người khác chuyển giường của mình vào trong sân trong.
Cuối cùng, hắn cũng có thể ngủ riêng một mình, không cần ngủ chung giường với người khác.
Ngay cả Tiểu Hồng Đường cũng được đổi sang một cái xà nhà lớn hơn.
Bên trong sân trong, Hồ Ma bận rộn sắp xếp, còn bên ngoài, bọn tiểu nhị cũng không rảnh rỗi. Họ vội vàng đi mua gà, đậu hũ, rang lạc, tranh nhau xem ai được đi quán rượu của Hương Ngọc muội tử ở trong thị trấn mua rượu, để tối nay mở tiệc chúc mừng Hồ Ma lên chức chưởng quỹ.
Hồ Ma đương nhiên không để ý đến những chuyện này. Bọn đây là tấm lòng của bọn tiểu nhị huống hồ cũng có thể xây dựng được tính đoàn kết của mọi người ở trong trang trại
Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn còn lo lắng chuyện khác, nên không dám uống quá nhiều rượu, chờ đến tối để vào linh miếu bản mệnh.
Hắn có một dự cảm, sau khi người thông âm họ Mạnh đột nhiên xuất hiện, người chuyển sinh cũng sẽ có hành động tương ứng, đêm nay nhất định sẽ rất náo nhiệt.
Dù sao, tin tức về người nhà họ Mạnh không chỉ lan truyền trong Minh Châu thành, mà ở bất cứ đâu cũng rất đáng tiền.
Quả nhiên, sau khi uống vài chén rượu, hắn nằm xuống và dễ dàng kết nối với Nhị Oa Đầu đã chờ sẵn.
Điều bất ngờ hơn là không chỉ Nhị Oa Đầu xuất hiện mà Bạch Bồ Đào Tửu và Địa Qua Thiêu sư muội cũng có mặt.
Sau khi kết nối với họ, vì Bạch Bồ Đào Tửu và Địa Qua Thiêu cũng quen nhau, nên ba người chia nhau ba phần khói trong lư hương, xuyên qua màn sương mù màu đỏ sẫm để kết nối với nhau.
Lời đầu tiên họ nghe được là giọng nói thành khẩn của Địa Qua Thiêu sư muội: "Cảm ơn các vị tiền bối đã giúp đỡ cho ta, đưa ta đi..."
"Bây giờ ta coi như đã thành công đi ăn máng khác, nhưng suýt chút nữa thì mất mạng."
"Bạch Bồ Đào Tửu tỷ tỷ, ngươi có thuốc trị thương trị huyết nhục khô héo không? Ta sắp lấy chồng, không thể què chân được..."
Bạch Bồ Đào Tửu nhàn nhạt nói: "Có là có, nhưng rất đắt, ta cũng mua không nổi."
"Nếu ngươi cần, đi Thảo Tâm Đường, chỉ cần dùng hơn mấy chục cân huyết thực, bọn họ có thể chữa khỏi cho ngươi."
Địa Qua Thiêu choáng váng: "Đắt như vậy? Ta hiện tại không có tiền."
"Cũng không biết Lão Bạch Kiền tiền bối thần thông quảng đại như vậy, có thể giúp đỡ ta hay không..."
Hồ Ma nghe vậy, có chút xấu hổ: "Ngươi nói riêng với ta thì thôi, bây giờ nói thẳng ra như vậy, chẳng phải muốn hại chết ta sao?"
"Lão Bạch Kiền tiền bối quả thực thần thông quảng đại, nhưng mà, Địa Qua muội tử, hiện tại hắn không thể giúp ngươi."
Nhưng đúng lúc này, Nhị Oa Đầu lên tiếng, trước tiên nói một câu không đứng đắn, sau đó nghiêm mặt khụ một tiếng, nói: "Chư vị, hôm nay ta vội vàng gọi các ngươi đến đây là để nói với các ngươi một chuyện quan trọng. Từ tối nay trở đi, đừng nói đến hợp tác, ngay cả việc gọi nhau trong mơ cũng phải tạm thời dừng lại."
"Nói cách khác, chúng ta cần phải ẩn núp."
.............................
Các bạn đọc truyện cho mình xin 1 like nhé! Nếu có KP cho mình xin số lẻ thôi cũng được để mình có động lực dịch truyện nhé! Chứ mình nghèo quá ko có tiền để làm quảng cáo!! Cảm ơn các bạn đã đọc truyện!