Chương 362: Thử nghiệm tuyệt chiêu
Sáng sớm, lão Trương đầu trọc thu dọn xe ngựa, cười lớn chào tạm biệt Hồ Ma. Các đệ tử của y vẫn còn buồn ngủ, không biết y đã làm ra một chuyện lớn như vậy.
"Nhất định, nhất định!"
Hồ Ma cũng cười chào tạm biệt, thầm nghĩ giao tình với tên trọc đầu này đã thực sự bắt đầu.
Loại giao tình trao đổi tuyệt chiêu này còn quý giá hơn cả một xe ngựa đồ vật.
"Các huynh đệ ở Khẩu Tử Sơn này, đúng là có thể ăn có thể uống a..."
Thấy tiễn đưa đám người này, Lý Oa Tử và Chu Đại Đồng đều cảm khái: "Chớ nhìn bọn họ mang đến đồ vật không ít, ăn uống cũng không ít."
"Trong đêm ngủ còn ngáy nữa..."
“…”
Hồ Ma nghe vậy, liền cười nói với họ: "Nhớ đám người này, về sau đều là những huynh đệ tốt của chúng ta."
Có mấy lời không tiện nói, không chừng về sau Chu Đại Đồng và họ đều được lợi từ lão Trương đầu trọc này, có thể học được tuyệt chiêu của y.
Sau khi tiễn đưa lão Trương đầu trọc, Hồ Ma cũng hiểu rõ hơn về tình hình hiện tại ở Minh Châu Phủ, nên càng chăm chỉ tu luyện hơn.
Trước đây, động lực tu luyện của hắn đến từ mục tiêu khiến cơ thể hắn sống lại nhanh hơn và chấp niệm về việc luyện sống, nhưng bây giờ lại có thêm một niềm vui thú.
Lão Trương đầu trọc tưởng rằng Hồ Ma mới bắt đầu tu luyện ngũ tạng, nên muốn luyện thử tuyệt chiêu này.
Nhưng y không biết, ngay sau khi lão Trương đi, Hồ Ma đã thử nghiệm tuyệt chiêu này.
Hắn thầm vận pháp lực, khuấy động tạng phủ. Sau khi luyện phổi, Thủ Tuế Nhân vốn đã khí lực sung túc, nay có được pháp môn, tiếng quát mạnh mẽ như sấm mùa xuân, như hơi thở của kim thiềm, như thanh âm tiếng sấm từ trong miệng phát ra.
Khác với Tứ Quỷ Ấp Môn, tuyệt chiêu này có thể kích phát lực lượng, lại mơ hồ có ý trừ tà.
Khi hắn lén lút tu luyện tuyệt chiêu này, ngay cả Tiểu Hồng Đường cũng không muốn ở bên cạnh.
Hồ Ma hỏi nàng, nàng chỉ lắc đầu: "Làm cho hoảng sợ."
"Chỉ là làm cho hoảng sợ thôi sao?"
Hồ Ma cũng muốn bắt lấy một con tà ma, thử rống một tiếng xem hiệu quả thế nào. Dĩ nhiên, việc này không thể làm với Tiểu Hồng Đường, dù sao đây là người nhà mình, hắn không nỡ.
Sau mấy ngày luyện tập miệt mài, hắn có chút tiến bộ, nhưng khổ cho Chu Đại Đồng và những người khác.
Thỉnh thoảng họ lại mặt mày buồn rầu đi tìm xung quanh trang tử: "Xung quanh đây cũng không có hồ nước gì, sao ban đêm cứ nghe thấy tiếng cóc kêu?"
Mỗi lần nghe họ nói vậy, mặt Hồ Ma lại đen đi.
Vì muốn tốt cho Chu Đại Đồng và những người khác, cũng vì nghĩ đến việc trang tử sắp sửa có những thay đổi lớn, Hồ Ma gọi họ đến.
"Lão chưởng quỹ đi rồi, trang tử này về tay ta, nhưng không có ai quản lý, mọi việc đều phải do ta xử lý."
"Trước kia ta thấy các ngươi luyện tập cũng rất chăm chỉ, vậy ta kiểm tra các ngươi một chút. Xem sau hơn một năm ở trang tử, các ngươi tiến bộ ra sao?"
“…”
Hồ Ma dự định đây là chuyện tất nhiên. Mặc dù không biết ác quỷ Thanh Y đang làm gì, nhưng cũng không thể vì nó mà làm rối loạn kế hoạch của mình.
Bây giờ hắn đã nắm giữ vị trí chưởng quỹ, nhưng áp lực cũng lớn hơn. Dựa vào bản thân gánh vác cả trang tử là không thể nào.
Nhất định phải dạy dỗ những tên tiểu nhị này.
Nghĩ lại lão Trương đầu trọc, vì sao y lại muốn đổi tuyệt chiêu ngũ tạng của mình lấy tuyệt chiêu cấp thấp của Hồ Ma ?
Chính là vì muốn bồi dưỡng đồ đệ tốt hơn. Dù sao mình đã là chưởng quỹ, có ai ngốc đến mức muốn tự mình làm mọi việc, mà không bồi dưỡng đồ đệ để thay mình cống hiến sức lực?
"A?"
Chu Đại Đồng và những người khác nghe xong, đều ngẩn người.
Trước kia là Nhị gia nghiêm khắc kiểm tra, bắt tập luyện mỗi ngày, sau đó là theo chân lão chưởng quỹ âm trầm, họ chỉ e bị mất bát cơm nên không dám không bỏ công sức.
Nhưng hôm nay, mặt rỗ ca cũng bắt đầu khảo sát rồi?
Họ chỉ có thể cắn răng, từng người thi triển một bộ kỹ năng trước mặt Hồ Ma.
Thủ Tuế Nhân, hoặc là nói, trước khi trở thành Thủ Tuế Nhân, hay là lúc còn là đốt lô, đều sẽ bắt đầu học kỹ năng. Những kỹ năng này ẩn chứa cách sử dụng quyền cước, đao thương, từng cái chia tách rõ ràng. Nếu tung hoành trên giang hồ, cũng coi là hạng người có bản lĩnh.
Theo lý thuyết, Chu Đại Đồng và những người khác đã học qua kỹ năng với Nhị gia, nhưng dù sao kỹ năng của Nhị gia là chỉnh thể, chia tách chỉ ra ba chiêu.
Nói đơn giản, họ có phương pháp luyện tập nhưng không có phương pháp chiến đấu.
Vì vậy, Chu Đại Đồng và những người khác sử dụng đều là bộ kỹ năng mà Ngô Hồng chưởng quỹ đã dạy trước đây. Kỹ năng này tuy không có gì đặc biệt nhưng lại hoàn chỉnh.
Thấy Hồ Ma nghiêm túc kiểm tra bài tập, bọn tiểu nhị đều hơi sợ hãi. Họ chỉ có thể từng bước từng bước luyện tập bộ kỹ năng mà Ngô Hồng chưởng quỹ đã dạy, lo sợ bị Hồ Ma trách móc.
Nhưng kết quả, Hồ Ma lại khá hài lòng với họ. Dù sao họ cũng đã nắm vững các kỹ năng cơ bản và thực hiện đúng động tác.
Chỉ có điều họ còn thiếu một chút về hỏa hầu cay độc.
Nhưng điều này cũng không thể trách họ.
Họ không giống như mình, ngay từ đầu đã biết tầm quan trọng của những kỹ năng này, bởi vì mỗi ngày hắn đều suy nghĩ cách sử dụng từng chiêu thức.
Làm thế nào để vung đao chém vào người khác hiệu quả nhất, làm thế nào để đâm vào hông người khác khó phòng thủ nhất, mỗi ngày hắn đều suy nghĩ như vậy. Cho nên, những kỹ năng thông thường hắn sử dụng cũng mang theo sát khí. Còn bọn họ chỉ như bị ép buộc luyện tập, tuy quen thuộc nhưng công lực lại không đến nơi đến chốn.
Nhưng dù kiếp trước hay kiếp này, những tên tiểu tử này đều như vậy, nào có biết học tập là quan trọng, chỉ cần nghe lời là tốt.
Nếu có kẻ không cần người khác thúc ép, mỗi ngày đều miệt mài luyện tập, luyện đao đến mức tinh thông...
... Hồ Ma lại phải đề phòng hắn.
Bình yên vô bệnh, không thù không oán, vậy mà ngươi luyện tập chăm chỉ đến vậy, mỗi ngày đều suy nghĩ giết người, rốt cuộc là muốn làm gì, tạo phản sao?